ĐỌC HIỂU ngưng phán xét và tôn trọng sự khác biệt

Đây là điều mà tôi ước mình biết sớm hơn so với bây giờ. Khi nhìn lại, có lẽ môi trường sống và giáo dục đã ảnh hưởng quá nhiều lên tư tưởng của một người trẻ như tôi. Tôi đã từng không biết sự khác biệt là gì, và luôn so sánh mọi thứ. Điều này thật sự, thật sự rất mệt mỏi, và nó khiến cảm xúc của tôi lên xuống như người bị bệnh huyết áp vậy.


Khác biệt bao gồm những gì?

Rất nhiều thứ – bình thường thì chúng ta hay nói về màu da, sắc tộc, ngôn ngữ hay tôn giáo. Nhưng đó là trường hợp chúng ta sống trong một môi trường đa văn hóa, tôi thấy nếu muốn có ví dụ gần gũi hơn, ta có thể nhìn đến môi trường sống xung quanh mình như: gia đình, công sở, trường học, hàng xóm và v.v.

Với tầm nhìn như vậy, ta hãy nhìn đến các khía cạnh như tính cách, sở thích, sở trường sở đoản, yêu ghét, cách suy nghĩ, cách sống và cách ứng xử của nhau.

Vì sao tôn trọng sự khác biệt lại quan trọng?

Đây chính là điều khiến tôi muốn biết đến việc này sớm hơn. Theo kinh nghiệm của mình, việc tôn trọng sự khác nhau của mỗi người giúp tôi:

  1. Có cái nhìn khách quan hơn về cuộc sống và yêu sự ‘dị biệt’
  2. Không so xét quá nhiều khả năng của mình với khả năng của người khác
  3. Cảm thấy con người thật đa dạng và luôn muốn hiểu, cũng như mở lòng làm bạn với tất cả mọi người – ở mọi tầng lớp xã hội
  4. Luôn tìm kiếm sự tử tế dù rằng sự khốn nạn, đôi khi, làm lu mờ hết nhân tính của con người
  5. Tin vào bản thân hơn và lạc quan hơn

Tôi thấy điểm thứ 2 là thú vị nhất đấy. Vì từ nhỏ, tôi đã luôn sống trong môi trường giáo dục ‘thành tích’, rằng điểm cao sẽ giỏi giang, còn điểm thấp thì hư hỏng. Không riêng tư như các nước Châu Âu và Châu Mỹ, phiếu điểm của tôi luôn được gửi về cùng với điểm của tất cả các bạn trong lớp. Và đoán xem, việc hơn thua 0.1 điểm mà đứa đứng đầu, đứa đứng thứ 20 nghe thật ‘khắc nghiệt’ phải không?

Những lần tự dày vò vì mình chẳng bằng ABC khiến tôi lao vào cố học hơn nữa. Tôi không phủ nhận rằng việc so sánh mình với người khác tạo ra 1 động lực khủng khiếp để con người tiến lên phía trước, nhưng cảm giác đến sau đấy mới là thứ khiến tôi lo lắng.

Khi hơn ai đó, tôi cảm thấy bản thân mình thường ‘ngủ quên trên chiến thắng’ và hơi xem thường đối phương. Còn khi ‘thua cuộc’, y như rằng tôi sẽ cảm thấy thất vọng tràn trề – buồn đến nỗi không diễn tả được luôn ấy. Rồi tôi dễ rơi vào trạng thái tự ti và rồi, khép kín, tự dày vò mình.

Sau này khi lên đại học, rồi sau đó đi làm, tôi mới nhận định được rằng, chúng ta không ai có thể nhìn thấy được tương lai của mình diễn ra như thế nào, và việc nói trước, bao giờ cũng không tránh được việc bước hụt chân.

Anh A khi xưa học tệ nhưng nay ra làm lại là ông chủ của bao nhiêu shop cà phê. Hay cô B vốn thông minh ưu tú, nhưng nay lại vẫn ôm bằng ‘thac sĩ thất nghiệp’. Hay em C vốn thích làm công tác xã hội, nhưng phải học khối kinh tế để chiều lòng ba mẹ. Hoặc chị D sau khi đã chôn chân trong công việc mình không thích gần 10-15 năm, nay chị mới dám thực hiện ‘cú nhảy vọt’ sang tự kinh doanh để thỏa niềm đam mê của mình.

Đây là chưa kể đến tính cách – một phạm trù vốn luôn có 2 đường song hành. Anh thích ăn cay, tôi thích ăn mặn. Em thích búp bê tôi thích siêu nhân. Chị thích màu xanh tôi thích màu hồng. Anh yêu tôi nhưng tôi yêu ẻm và hằng hà xa số những ví dụ khác.

Đây chính là những sự khác biệt trong cuộc sống mà chúng ta NÊN TÔN TRỌNG nó, thay vì đả kích [nhất là sau khi chưa tìm hiểu kỹ về ngọn nguồn của tảng băng trôi].

Tảng băng trôi của việc Biết & Hiểu

Vậy chúng ta thể hiện sự tôn trọng với người khác bằng cách nào? 

Theo kinh nghiệm, tôi chia nhỏ các bước thế này:

  1. Quan tâm & lắng nghe: để biết họ đang gặp vấn đề gì
  2. Đặt bản thân mình vào hoàn cảnh của người khác: để HIỂU tại sao họ lại chọn hướng đi và hành động như vậy
  3. Chia sẻ sự đồng cảm
  4. Tìm hiểu thêm về những động lực hay lý do sâu xa: đây là những thứ họ có thể KHÔNG MUỐN NÓI hoặc KHÔNG NGHĨ ĐẾN, nhưng nếu bạn ‘đào’ được những điều thầm kín ấy, bạn sẽ hiểu rõ người đối diện nhiều hơn. [ví dụ: A bảo rằng mua Iphone X do Iphone cũ đã hư, nhưng lý do thực tế mà A không chia sẻ và cũng là động lực to lớn nhất, chính là do A muốn chứng tỏ mình là người sành điệu].

Hãy thử phương pháp 5 Why – hỏi những câu hỏi tại sao để tìm hiểu vấn đề thật kỹ trước khi phán xét ai bạn nhé.

Tôi biết con người ít ai thích sự khác biệt – nhất là khi nó đi ngược với những triết lý sống hoặc giá trị sống của nhau. Nhưng thật tốt nếu ai cũng góp ý chân thành và cố gắng tìm hiểu về động lực đằng sau sự khác biệt của người khác. Giờ đây tôi nhận thấy mình không còn đánh giá hay phán xét vội về ai đó nữa. Cho dù họ có biểu hiện của một dạng người nào đó, tôi cũng muốn hiểu sâu hơn về động lực hay những câu chuyện đứng sau hành vi của họ.

Hơn hết, tôn trọng sự khác biệt giúp tôi tự tin vào bản thân mình. Biết rằng sự thành công của người khác, không bao giờ là thước đo sự thành công của mình. Rằng mỗi người được sinh ra với một sứ mệnh nào đó và nhiệm vụ của đời ta là tìm ra và thực thi sứ mệnh ấy.

Tôi đọc ở đâu đó rằng con người chúng ta sống với nhau, cốt là hiểu và tập chấp nhận những điểm xấu và tốt của nhau. 

MỘT SỐ BỘ ĐỀ ĐỌC HIỂU Đề và đáp án trích từ sách Thủ thuật giải nhanh đề thi Ngữ văn, Chí Bằng, NXB Tổng hợp TP.HCM.

1. Ngưng phán xét và tôn trọng sự khác biệt I. ĐỌC HIỂU

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:

Thỉnh thoảng chúng ta vẫn thường gặp người cho mình quyền được phán xét người khác theo một định kiến có sẵn. Những người không bao giờ chấp nhận sự khác biệt. Đó không phải là điều tồi tệ nhất. Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó. Cuộc sống của chúng ta nếu bị chi phối bởi định kiến của bản thân đã là điều rất tệ, nên nếu bị điều khiển bởi định kiến của những người khác hẳn còn tệ hơn nhiều. Sao ta không thôi sợ hãi và thử nghe theo chính mình? Thật ra, cuộc đời ai cũng có những lúc không biết nên làm thế nào mới phải. Khi ấy, ba tôi dạy rằng, ta chỉ cần nhớ nguyên tắc sống cơ bản, cực kì ngắn gọn: “Trước hết, hãy tôn trọng người khác. Rồi sau đó, nghe theo chính mình”. Hãy tôn trọng bởi cuộc đời là muôn mặt, và mỗi người có một cách sống riêng biệt. Chẳng có cách sống nào là cơ sở để đánh giá cách sống kia. John Mason có viết một cuốn sách với tựa đề “Bạn sinh ra là một nguyên bản, đừng chết như một bản sao”. […] Nó khiến tôi nhận ra rằng mỗi người đều là một nguyên bản, duy nhất, độc đáo và đáng tôn trọng. [Theo Phạm Lữ Ân, Nếu biết trăm năm là hữu hạn…] 1. Xác định thao tác lập luận chính được sử dụng trong văn bản trên. 2. Anh/chị hiểu thế nào là “định kiến”? 3. Vì sao tác giả cho rằng: “Cuộc sống của chúng ta nếu bị chi phối bởi định kiến của bản thân đã là điều rất tệ, nên nếu bị điều khiển bởi định kiến của những người khác hẳn còn tệ hơn nhiều.”? 4. Anh/chị rút ra được bài học gì cho mình từ câu chuyện trên? Liên hệ thực tế. GỢI Ý – HƯỚNG DẪN 1. [Nhận biết] – Thao tác lập luận: bình luận. – Giải thích lý do chọn: tác giả đưa ra nhận xét, đánh giá về những người thường hay phán xét ở đoạn đầu và bàn luận mở rộng ở đoạn còn lại. 2. [Thông hiểu] – “Định kiến” là ý nghĩa riêng đã có sẵn, thường là không hay và khó có thể thay đổi được. 3. [Thông hiểu] – “Cuộc sống của chúng ta nếu bị chi phối bởi định kiến của bản thân đã là điều rất tệ". Rất tệ bởi vì, định kiến khiến bản thân thường đánh giá, nhận xét một vấn đề theo một chiều, khó chấp nhận sự khác biệt dẫn đến khó hòa nhập. – “Nếu bị điều khiển bởi định kiến của những người khác hẳn còn tệ hơn nhiều”. Vì nếu ta bị điều khiến bởi định kiến của người khác thì khó lòng ta được là chính mình. 4. [Vận dụng] – Bài học rút ra: tôn trọng sự khác biệt. Vì mỗi người mỗi cách sống, cách nghĩ khác nhau. – Học sinh có thể liên hệ thực tế về các vấn đề như: phân biệt sắc tộc, cách nhìn nhận đối với cộng đồng giới tính thứ ba,…

2. Hạnh phúc là hành trình, không phải đích đến !

I. ĐỌC HIỂU

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:

Có mấy ai nhận ra rằng khoảng thời gian hạnh phúc nhất chính là những giây phút hiện tại mà chính ta đang sống? Cuộc sống vốn chứa đựng nhiều thử thách, khó khăn và nghịch cảnh. Cách tốt nhất thích ứng cuộc sống này là chấp nhận thực tế và tin vào chính mình. Tự bản thân mỗi chúng ta, trong bất kì hoàn cảnh nào, phải biết cảm nhận và tìm lấy niềm hạnh phúc cho riêng mình. Đừng trông đợi một phép màu hay một ai đó sẽ mang hạnh phúc đến cho bạn. Đừng đợi đến khi bạn thật rảnh rỗi hay đến lúc tốt nghiệp ra trường, đừng đợi đến khi kiếm được thật nhiều tiền, có gia đình hoặc đến khi được nghỉ hưu mới thấy đó là lúc bạn được hạnh phúc. Đừng đợi đến mùa xuân, mùa hạ, mùa thu hay mùa đông rồi mới cảm thấy hạnh phúc. Đừng đợi tia ánh nắng ban mai hay ánh hoàng hôn buông xuống bạn mới nghĩ là hạnh phúc. Đừng đợi đến chiều thứ bảy, những ngày cuối tuần, ngày nghỉ, ngày sinh nhật hay một ngày đặc biệt nào mới thấy đó là hạnh phúc của bạn. Tại sao không phải lúc này? Hạnh phúc là một con đường đi, một hành trình. Hãy trân trọng những khoảnh khắc quý giá trong chuyến hành trình ấy. Hãy dành thời gian quan tâm đến người khác và luôn nhớ rằng, thời gian không chờ đợi một ai! [Trích Hạt giống tâm hồn, NXB Văn học, 2012] 1. Xác định thao tác lập luận chủ yếu và trình tự lập luận được sử dụng trong đoạn trích trên. 2. Anh/chị hiểu thế nào về câu nói: “Hạnh phúc là một con đường đi, một hành trình”? 3. Tại sao tác giả cho rằng: “khoảng thời gian hạnh phúc nhất chính là những giây phút hiện tại mà chính ta đang sống”? 4. Thông điệp nào trong đoạn trích có ý nghĩa nhất với anh/chị? GỢI Ý – HƯỚNG DẪN 1. [Nhận biết] – Thao tác lập luận chủ yếu: + Phân tích. + Giải thích lý do chọn: để làm rõ luận điểm “khoảng thời gian hạnh phúc nhất chính là những giây phút hiện tại mà chính ta đang sống”, tác giả đưa ra những luận cứ phân tích “Đừng trông đợi một phép màu hay ai đó mang đến hạnh phúc”, “Đừng đợi…”,... – Phương thức lập luận: + Tổng – phân – hợp [luận điểm – phân tích – luận diểm]. + Giải thích lý do chọn: luận điểm nằm ở vị trí đầu đoạn văn: “khoảng thời gian hạnh phúc nhất chính là những giây phút hiện tại mà chính ta đang sống”, rồi đi đến phân tích cụ thể luận điểm đầu sau đó kết luận lại ở luận điểm cuối đoạn văn: “Hạnh phúc là một con đường đi, một hành trình. Hãy trân trọng những khoảnh khắc quý giá trong chuyến hành trình ấy”. 2. [Thông hiểu] – “Hạnh phúc là một con đường đi, một hành trình” vì đó là quá trình sống, trải nghiệm cả đời như một con đường chứ nó không chỉ là một khoảnh khắc. Từ sự trải nghiệm trên hành trình ấy ta sẽ cảm nhận được hạnh phúc. 3. [Thông hiểu] – “khoảng thời gian hạnh phúc nhất chính là những giây phút hiện tại mà chính ta đang sống” vì “Cuộc sống vốn chứa đựng nhiều thử thách, khó khăn và nghịch cảnh” nên những khoảnh khắc hạnh phúc rất khó có được. – Do vậy, biết trân trọng từng giây phút chúng ta đang sống trên đời, biết hài lòng với thực tại và chọn sống hạnh phúc cho hôm nay thay vì đau khổ, muộn phiền. 4. [Vận dụng] – Thông điệp: Hạnh phúc ở hiện tại, hãy trân trọng. – Ý nghĩa: hiểu được ra hạnh phúc không phải chỉ là một khoảnh khắc mà là cả một quá trình, bản thân mỗi người sẽ biết trân trọng cuộc sống, chắt chiu hạnh phúc ở hiện tại.

3. Người chân thật

I. ĐỌC HIỂU

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:

''- Con ơi trước khi nhắm mắt Cha con dặn con suốt đời Phải làm một người chân thật. - Mẹ ơi, chân thật là gì? Mẹ tôi hôn lên đôi mắt Con ơi một người chân thật Thấy vui muốn cười cứ cười Thấy buồn muốn khóc là khóc. Yêu ai cứ bảo là yêu Ghét ai cứ bảo là ghét Dù ai ngon ngọt nuông chiều Cũng không nói yêu thành ghét. Dù ai cầm dao dọa giết Cũng không nói ghét thành yêu Từ đấy người lớn hỏi tôi: - Bé ơi, Bé yêu ai nhất? Nhớ lời mẹ tôi trả lời: - Bé yêu những người chân thật. Người lớn nhìn tôi không tin Cho tôi là con vẹt nhỏ...” [Trích Lời mẹ dặn – Phùng Quán] 1. Theo người mẹ chân thật là người như thế nào? Anh/chị hãy liệt kê từ ngữ, hình ảnh trong đoạn trích trả lời. 2. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ sử dụng trong đoạn thơ sau: “Thấy vui muốn cười cứ cười Thấy buồn muốn khóc là khóc. Yêu ai cứ bảo là yêu Ghét ai cứ bảo là ghét Dù ai ngon ngọt nuông chiều Cũng không nói yêu thành ghét. Dù ai cầm dao dọa giết Cũng không nói ghét thành yêu” 3. Xác định giọng điệu của người mẹ qua lời nhắn nhủ con trong đoạn thơ trên. 4. Tác giả nhắn nhủ điều gì qua đoạn trích trên? Ý nghĩa của lời nhắn nhủ ấy đối với anh/chị? GỢI Ý – HƯỚNG DẪN 1. [Nhận biết] – “Thấy vui muốn cười cứ cười” – “Thấy buồn muốn khóc là khóc” – “Yêu ai cứ bảo là yêu” – “Ghét ai cứ bảo là ghét” – “không nói yêu thành ghét” – “không nói ghét thành yêu” 2. [Nhận biết + thông hiểu] – Biện pháp tu từ: + Điệp cấu trúc câu: “Thấy…muốn…”; “…ai cứ bảo là…”; “không nói…thành…”. + Liệt kê: những trạng thái cảm xúc “vui, cười, buồn, khóc”; tình cảm “yêu, ghét”. + Phép đối/ tương phản: “vui”> chuyển ý “Nếu ta muốn đi đến những cao nguyên tươi xanh, ta phải vượt qua những ngọn đồi đầy sóng gió” [Nguyễn Nhật Ánh] . Thật vậy ! Hiện hữu trong cuộc sống ai cũng có lối đi riêng cho mình, sinh ra trong dòng đời mỗi người lại có những suy nghĩ khác biệt. Nhưng để có thể bước trên con đường mình đã chọn thì thật không bao giờ là dễ dàng. Nó luôn đầy rẫy những nguy hiểm, những niềm đau, sự mất mát, … mà đòi hỏi ta phải vượt qua nó mới có thể đến được vinh quang từ con đường ta chọn. Và khi vượt qua được những khó khăn ấy ta sẽ tìm được ánh sáng của vinh quang ánh sáng của niềm vui và hạnh phúc. Vì thế trong bài hát “Đường đến ngày vinh quang” nhạc sĩ Trần Lập đã từng có câu hát : “Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Bàn chân cũng thấm những mũi gai. Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió.” Nói một cách khác đấy chính là lời nhắn nhủ cho mọi người ý thức được việc có thể đạt đến vinh quanh,hạnh phúc thì phải vượt qua những khó khăn,thử thách trong cuộc sống.

II. Thân bài:

a. Giải thích: Giải thích từ ngữ => chuyển ý

- Trong cuộc sống của chúng ta có một loài hoa tượng trưng cho tình yêu đấy là hoa hồng. Nói vậy bởi lẽ nó tượng trưng cho niềm vui, cho sự hạnh phúc và có hương thơm nhẹ nhàng, hơn thế nó toát lên mình một vẻ kiêu sa lộng lẫy. Nhưng hoa hồng không chỉ tượng trưng cho hạnh phúc, nó còn tượng trưng cho thành công và vinh quang. Lớp “gai nhọn” bao quanh thân hoa hồng chúng được tạo thành từ lớp vỏ và mọc ra với mục đích là bảo vệ hoa khỏi những thế lực bên ngoài . Nếu ta hiểu theo nghĩa bóng thì những “mũi gan” của hoa hồng tượng trưng cho những khó khăn, thử thách trong cuộc sống . Thế nên câu hát trên đã gợi nên trong ta về sự hiện hữu của hạnh phúc, thành công, vinh quang trong cuộc sống phải đi qua những gian nan thử thách trên nẻo đường nhân sinh.


b. Phân tích chứng minh [ dùng lí lẽ kết hợp dẫn chứng]


- Đức Phật đã từng nói : “đời là bể khổ”, nghĩa là cuộc sống của chúng vốn dĩ là những chuỗi ngày đau thương và khổ lụy. Những nỗi đau dù lớn hay nhỏ nó vẫn cứ len lỏi vào trong từng ngỏ ngách của kiếp nhân sinh. Do vậy, ước mơ có thể thoát ra khỏi bể khổ , để đạt những vinh quanh trong cuộc sống là suy nghĩ chung của mọi người. Nhưng ít ai hiểu được rằng chỉ khi nào ta vượt lên được khó khăn, trải qua bao thăng trầm của cuộc sống thì khi đó ta mới có thể thành công, mới có thể có được vinh quang. Mà họ chỉ biết than vãn , than vãn tại sao cuộc đời lại bất công với họ, tại sao họ lại không có được những danh vọng như người khác. Bởi lẽ trong mắt họ chi toàn là sự than vãn, sự chán nãn trước cái khó khăn. Họ đâu nghĩ rằng một cái cây muốn lớn lên phải qua rất nhiều nỗ lực,nào là phải phá vỡ lớp vỏ bọc , phải xuyên qua lớp đất dày mớ có thể trở thành một cây to cao. Đấy chính là minh chứng cho việc vượt lên cực khổ, vượt lên cái khó khăn, cái “sóng gió”của cuộc đời. Hay đấy là bé gái được mệnh danh là “nick vujic Việt Nam”, Nguyễn Linh Chi [Yên Bái] là một cô bé đặc biệt xuất hiện trong sự kiện Nick Vujicic đến Việt Nam. Nhiều người đã gọi cô bé bằng cái tên đặc biệt “Nick Vujicic” Việt Nam.
- Ngay từ khi mới lọt lòng, Linh Chi bị ảnh hưởng của chất độc màu da cam, Linh Chi sinh ra không có chân tay. Từ bé, Linh Chi đã sớm nhận ra sự khác biệt của mình và nỗi buồn khi bạn bè xung quanh trêu trọc. Vượt lên trên nỗi đau và số phận, cảm nhận được tình yêu thương của mọi người trong gia đình dành cho mình, Linh Chi đã cố gắng rất nhiều để có thể tự lập mọi việc trong cuộc sống.
Dù không có chân tay, Linh Chi đã tập đi trên hai ống inox, em còn có thể cầm đồ vật, rót nước uống, mời khách. Chi cũng đã biết đọc và tập viết chữ bằng cách kẹp viết vào cằm, dù em viết chậm so với bạn. Ngoài niềm vui học hát, múa với bạn bè, Chi còn rất thích đọc thơ và vẽ tranh. Hiện cô bé đang theo học trường tiểu học Nguyễn Thái Học, và nhờ sự dạy dỗ tận tình của các thầy cô, 2 năm gần đây, Linh Chi đã biết đọc, biết viết. Dù không có tay lành lặn, em vẫn viết được nét chữ khá đẹp và ngay ngắn.
Hay một người khác đó chính là nhà văn nghị lực Trà My dù không may mắn khi đôi chân bị bại liệt, giọng nói không rành mạch, tròn tiếng. Số phận đã cướp đi của chị đôi chân và tiếng nói, nhưng không thể cướp đi tình yêu văn chương và nghị lực sống phi thường nơi cô gái xinh xắn này. Trà My đã nỗ lực học tập, theo đuổi niềm đam mê của mình và có một số lượng độc giả hâm mộ không hề nhỏ. Những tác phẩm của chị đều tràn đầy tình yêu vào cuộc sống và niềm tin mãnh liệt ở tương lai. Chị từng tâm sự: “Đôi khi khuyến khuyết cũng là 1 may mắn bạn ạ. Người trẻ hãy cho họ nếm trải và hãy cho họ cơ hội. Không ai xấu và cũng không ai tốt trọn vẹn cả. Chúng ta cần phải nhìn cả 2 mặt để yêu đời và yêu người hơn chứ nhỉ?”. Ngoài các công việc thường ngày, dành thời gian sáng tác, Trà My còn thường tham gia tình nguyện. Đối với Trà My, số phận với cô vốn dĩ luôn may mắn, may mắn đó là khi cuộc sống đã ban tặng cho cô một trái tim yêu thương, đầy đam mê và nghị lực sống không gì so sánh được. Một sự thật nữa để đạt được thành công và vinh quang chính là biết chấp nhận thực tế của cuộc sống cũng như những khuyết điểm nơi bản thân. Nói khác hơn, để đạt được những thành công thì vượt qua những nỗi đau thương nơi thể xác, những hy sinh mất mát bằng một tinh thần không nao núng và ý chí bất khuất là điều không thể bỏ qua. Chẳng phải Nick Vujic, người sinh ra không được trọn vẹn như bao người khác, nhưng anh vẫn luôn chấp nhận những khuyết điểm nơi bản thân để rồi từ đó vươn lên nhằm thực hiện những ước mơ của mình. Kết quả thì đã rõ, anh trở thành biểu tượng của người giàu nghị lực sống trên toàn thế giới để mọi người noi theo. Nói đâu xa, thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký cũng là một minh chứng thể hiện một con người có ý chí, quyết tâm cao. Dù bị bại liệt đôi tay nhưng thầy vẫn kiên trì sử dụng chân để viết, và thành tích mà thầy đạt được là trở thành một nhà giáo ưu tú. Do đó, một người có ý chí, quyết tâm, bản lĩnh vẫn luôn đạt được những thành công nhất định.


C. Bàn luận – mở rộng [phê phán hay chuyển ý]

Song song với những người đang ngày ngày nỗ lực để vượt qua những sóng gió thì lại có những con người rụt rè hèn nhát không dám đương đầu với những khó khăn thử thách, không những thế họ lại luôn than thở với trời, với đời than vì sao đời bất công nhưng không bao giờ nghĩ tại sao mình không đủ dũng khí để thực hiện ước mơ. Vượt qua khó khăn là điều nên làm nhưng không phải là dùng mọi thủ đoạn độc ác để có thể vượt qua nó mà đi đến vinh quang, như Võ Tắc Thiên bà sinh ra trong một gia đình nghèo khó, phải vào cung làm phi cho hoàng thượng may mắn được hoàng thượng sủng ái bà lại ra tay giết hết những phi tần cung nữ còn lại và trở thành hoàng hậu “ngẫu nghi thiên hạ” . Hay là Hít-le người đã gây ra cho dân chúng những đau khổ 70 mấy triệu người chết do cuộc chiến phi nghĩa. Qua đấy ta thấy đạt được vinh quang là khát vọng lớn nhất của con người nhưng ta phải hiêu vinh quang mà ta cần đạt được nó có phải là một vinh quan tốt, con đường ta chọn là chọn cho tiểu ái của bản thân hay là đại ái của người dân.

D. Tổng kết

- Vì thế, chúng ta là những chủ nhân tương lai của đất nước, ngay từ hôm nay cần tránh xa những lối sống vừa nêu và hãy trau dồi cho mình lối sống vượt qua những khó khăn bằng chính nỗ lực của bản thân và tâm thức luôn dính chặt câu nói: “Đường vinh quang đi qua đi qua muôn ngàn sóng gió.” Để đến “ngày đó sẽ không xa xôi, và chúng ta là người chiến thắng. Đường đến những ngày vinh quang, con đường chúng ta đã chọn”

III. Kết bài: Đánh giá, suy nghĩ, cảm nhận chung...


Reactions: , Phạm Đình Tài and phamkimcu0ng

Bonjour et bienvenue sur mon sujet *do dạo này idol mình hay nói câu đấy nên mình cũng bắt chước chứ không biết gì về Tiếng Pháp đâu :v có gì sai các bạn bỏ qua nheee*
À thì hôm nay mình quay lại với một thứ tài liệu gì đó như mọi khi. Cá nhân mình thấy cuốn này khá hay, mình không đánh giá kĩ về nd vì bản thân mình còn chưa đọc hết [về sau có nhiều bài trong chương trình THPT mà mình chưa học nên làm biếng đọc...]. Hiện tại mình mới chỉ thấy một điểm trừ của nó là file pdf này bị ngược so với bình thường, nhưng bạn nào dùng điện thoại nè, ipad nè, blabla và tốt nhất là in hẳn ra để dễ học nhaa.​

Salut, à bientôt

Reactions: Phạm Đình Tài and Trần Tuyết Khả

Video liên quan

Chủ Đề