Việt đoạn văn kể về ngày 20 tháng 11 ở trường em lớp 3

Download.vn sẽ giới thiệu Bài văn mẫu lớp 7: Đoạn văn về ngày Nhà giáo Việt Nam, vô cùng hữu ích.

Việt đoạn văn kể về ngày 20 tháng 11 ở trường em lớp 3

Tài liệu bao gồm 6 đoạn văn mẫu lớp 7 hay nhất, mời các bạn cũng tham khảo nội dung chi tiết dưới đây.

Đề bài: Em hãy viết một đoạn văn ngắn về ngày Nhà giáo Việt Nam 20-10 để bày tỏ tình cảm với thầy cô cùng gửi tới những lời chúc tốt đẹp nhất cho ngày đặc biệt này.

Đoạn văn về ngày Nhà giáo Việt Nam

  • Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 1
  • Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 2
  • Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 3
  • Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 4
  • Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 5
  • Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 6

Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 1

Trong những kỉ niệm của em thì kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 là ngày mà em không thể nào quên. Nó đã để lại cho em nhiều điều thú vị và đặc biệt là một bài học đáng nhớ. Em vốn là một học sinh khá giỏi trong lớp, được thầy bạn quý mến. Vào ngày 20 tháng 11, em mang một bó hoa lớn và một món quà cũng lớn đến tặng cô Yến - Giáo viên chủ nhiệm lớp em, ai nhìn món quà cũng phải trầm trồ khen ngợi, em rất lấy làm hãnh diện. Các bạn học sinh khác cũng ùa vào tặng hoa cho các thầy cô. Bỗng Nhi - đứa bạn thân của em nói: Mày không tặng quà các thầy cô giáo khác à? Sao mày tặng mỗi cô Yến thôi vậy?. Em nghe Nhi nói thế thì ra vẻ không hài lòng: Các thầy cô chỉ dạy môn phụ thôi, tặng quà làm gì!. Lúc đó, cô Yến đi ngang qua, cô liền nhẹ nhàng đến bên và nói: Hoa này, các thầy cô dù dạy môn chính hay phụ đều đem đến cho em nhiều kiến thức bổ ích. Chính vì vậy, em nên kính trọng, yêu quý tất cả các thầy cô. Nghe cô nói mà em cảm thấy cay cay ở khóe mắt, em tự trách bản thân tại sao lại có những hành động như vậy. Không cần suy nghĩ thêm nữa, em vội chạy thật nhanh về phía cửa hàng bán hoa mua thật nhiều hoa để tặng thầy cô giáo. Làm xong, em cảm thấy thật tự hào và vui. Ngày hôm ấy là ngày mà em không thể nào quên được.

Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 2

Ngày mai đã là ngày 20 tháng11 rồi, lòng em nao nức làm sao. Những kỉ niệm đẹp đẽ khó quên giữa thầy trò lại chợt ùa về. Quên sao được cái lúc em mới vào lớp Một, cô đã dắt tay em vào lớp. Quên sao được những bài giảng ngọt ngào mang theo mùi hương dịu êm hoà quyện với một tình yêu thương hết sức ấm áp và xinh đẹp. Quên sao được khi em lỡ có nghịch bẩn hay làm hư sách vở, thay vì giận dữ, cô lại vui vẻ mà giúp em rửa tay và làm sạch vở. Làm sao có thể quên được mỗi buổi trưa, cô lại đến bên cạnh các học trò nhỏ mà hỏi thăm, chăm chút, lo lắng từng giấc ngủ. Những kỉ niệm mãi khắc ghi trong trí nhớ! Em háo hức đợi đến 20 tháng 11 biết mấy, nó là ngày mà bọn em có thể bày tỏ lời cảm ơn sâu sắc nhất tới thầy cô. Đó là khoảnh khắc mà chúng em phải thực hiện bằng được, với một sự tôn kính và bày tỏ lòng chúng em đối với thầy cô, cảm ơn thầy cô vì những điều thầy cô đã dạy, đã cùng chúng em ôm ấp những hi vọng đẹp đẽ ngày nào. Cám ơn thầy cô. Nhân ngày 20 tháng 11, chúng em luôn mong thầy cô mạnh khỏe để hoàn thành tốt nhiệm vụ trồng người.

Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 3

Trong cuộc đời của mỗi con người, nếu như cha mẹ là hai đấng sinh thành có công nuôi dưỡng ta từ nhỏ đến lớn thì thầy cô cũng có công không nhỏ. Thầy cô là những người dạy cho ta biết chữ, biết thế nào là lẽ phải trên đời, biết đối nhân xử thế. Đối với những học sinh còn cắp sách đến trường như chúng em thì thầy cô chính là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng em. Tục ngữ, ca dao Việt Nam ta có nhiều câu hay nói về thầy cô: Kính thầy mới được làm thầy hay Muốn con hay chữ phải yêu kính thầy. Thật vậy, nếu không có thầy cô chỉ dạy thì chúng em sẽ không biết chữ. Thầy cô là những người đã dìu dắt chúng em đi trên con đường học vấn. Từ chỗ chưa biết gì, chúng em dần dần biết chữ, biết đọc, biết viết, biết làm văn, làm toán, biết được những kiến thức phong phú vô tận của nhân loại. Thầy cô đã giúp cho chúng em có được chìa khóa để mở cửa tri thức của cuộc sống. Thầy cô đã vun đắp ước mơ cho chúng em, đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức, của một tương lai tươi đẹp sau này. Mọi người vẫn thường nói thầy cô là những người lái đò đưa học sinh qua sông. Mỗi khi năm học kết thúc là thầy cô đã đưa học sinh - những con đò cập bến. Hết chuyến đò này đến chuyến đò khác, thầy cô đã đưa biết bao nhiêu chuyến đò trong cuộc đời mình, biết bao thế hệ học trò đã được thầy cô dìu dắt. Công ơn của thầy cô thật là to lớn. Ngày lễ 20 tháng 11 gần sắp tới, chúng em sẽ cố gắng học giỏi để dành tặng cho thầy cô những bông hoa điểm mười tươi thắm. Đó là sự thể hiện lòng biết ơn của chúng em đối với thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng chăm chỉ học tập để không khỏi phụ lòng thầy cô đã có công dạy bảo chúng em bao tháng ngày qua.

Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 4

Trong một năm học có rất nhiều ngày đặc biệt nhưng có lẽ ngày đặc biệt ý nghĩa nhất chính là ngày 20 tháng 11 - Ngày Nhà giáo Việt Nam. Trong không khí xao động của ngày này, hẳn là không ít các bạn học sinh lại ngồi lại suy ngẫm về thầy cô giáo. Tôi cũng vậy. Tôi quên làm sao được những lúc cô tôi đứng trên bục giảng, giảng bài từng li từng tí. Tôi nhớ làm sao những lúc bụi phấn cứ nhè nhẹ bay bay để rồi lắng lại rơi trên mái tóc yêu thương kia của thầy cô. Lúc ấy, tưởng chừng như thầy cô già đi nhanh quá. Thật sự, đối với tôi mà nói học ai thì học nhưng học thầy cô là trên hết. Tôi vẫn còn nhớ rõ những bí quyết mà thầy cô dạy, những vườn văn chương thầy cô đưa đến, những công thức thú vị trong toán học dễ dàng như làm bánh. Những kí ức ấy làm sao quên được. Kỉ niệm lúc tôi bị cô đánh hay bị rầy và la mắng vì tội ham chơi quên làm bài tập và cả những lúc được cô khen khi đạt loại học sinh giỏi vẫn còn đấy, vẫn in sâu trong trái tim tôi cái bóng gầy gầy, khom khom của thầy cô mỗi sớm mai soạn bài. Ngày 20 tháng 11, lòng tôi lại dậy lên một thứ cảm xúc khó tả nhưng tôi biết hẳn rằng cái cảm xúc ấy chính là lòng biết ơn, một sự tôn trọng và yêu quý thầy cô - người lái đò tri thức đưa học sinh qua bến bờ thành công.

Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 5

Ngày 20 tháng 11 - ngày Nhà giáo Việt Nam là thời điểm để học sinh dành sự tri ân cho thầy cô giáo của mình. Tục ngữ, ca dao Việt Nam ta có nhiều câu hay nói về thầy cô: Nhất tự vi sư, bán tự vi sư (Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy)

Hay:

Muốn sang phải bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ phải yêu kính thầy

Thật vậy, thầy cô là những người đã dìu dắt học trò đến với con đường của kiến thức. Không chỉ vậy, thầy cô còn dạy dỗ học trò nên người. Họ giống như những người lái đò cần mẫn, đã đưa học trò đến với bến bờ của thanh công. Công ơn của thầy cô thật là to lớn. Khắc ghi công ơn to lớn của thầy cô giáo - ngày 20 tháng 11 hàng năm được lấy là ngày Nhà giáo Việt Nam. Các thế hệ học trò trong ngày này thường dành tặng những lời cảm ơn, những bông hoa điểm mười đến thầy cô của mình. Đó chính là phần thưởng quý giá nhất cho sự cố gắng của các thầy, các cô.

Đoạn văn về ngày 20/11 - Mẫu 6

Một trong những ngày lễ lớn trong năm - ngày 20 tháng 11, ngày Nhà giáo Việt Nam giành để tri ân thầy cô giáo - những người lái đò cần mẫn. Người cha, người mẹ có công ơn sinh thành dưỡng dục, còn người thầy sẽ là người khuất sau bước đi của ta, đồng hành và cung cấp cho ta những kho tri thức quý báu để chinh phục những ngọn núi của cuộc đời. Đến trường, ta đâu chỉ được học những kiến thức về văn hóa, xã hội mà đó trong từng lời giảng thấm trong câu chữ là tấm lòng của người giáo viên nhân dân mong gửi gắm cho ta những bài học làm người sâu sắc để ta trưởng thành. Có ai qua sông mà không bao giờ phải nhờ đò, có ai lớn lên mà không qua những lời giảng của thầy cô? Những đêm ngày giáo án gối đầu giường ấy luôn nung nấu và cũng chỉ bồn chồn một tâm niệm làm sao cho chúng ta cập bến thành công, cho xứng với công cha nghĩa mẹ, với hy vọng của dân tộc. Họ đến và đi thầm lặng, họ yêu và thương chúng ta vô điều kiện, họ chỉ đơn giản là những người làm vườn, cặm cụi vun trồng, bón, xới để ta là những mầm xanh được phát triển khỏe mạnh ra hoa kết trái tốt lành. Chính vì vậy, ngày Nhà giáo Việt Nam là một sự kiện trọng đại đối với mỗi học sinh, thầy cô. Bởi đó là lúc học sinh có thể dành những lời tri ân sâu sắc đến thầy cô của mình. Thầy cô - hai tiếng bình thường sao mà thiêng liêng quá. Mỗi học trò hãy cố gắng chăm chỉ học tập để không khỏi phụ lòng thầy cô đã có công dạy bảo chúng em bao tháng ngày qua:

Thầy cô như thể mẹ cha
Kính yêu, chăm sóc mới là trò ngoan