Bài văn tả bố lớp 5 được 10 điểm năm 2024

Mẹ là người sinh cho ta và được hát ca trong những bài hát. Nhưng bố lại là hình ảnh mạnh mẽ trước những biến động cuộc đời, dạy ta đứng vững sau mỗi trở ngại. Bố và mẹ, tên gọi quen thuộc hàng ngày. Sự hạnh phúc trọn vẹn khi bố ở bên. Đối với em, không gì sánh bằng!

Bố em nay đã vượt qua cái mốc 40. Bố là thợ mộc, nghề nghiệp ông dạy bố từ thuở nhỏ. Bố đam mê nghề như cách bố yêu thương những người xung quanh và mang đến niềm vui cho bố. Dáng vẻ cao ráo, vạm vỡ của bố hoàn toàn hài hòa với công việc. Bố dễ dàng sử dụng công cụ với đôi tay dài và linh hoạt.

Bố di chuyển nhanh chóng, từ việc chọn gỗ, kiến tạo, mọi công việc được bố sắp xếp cẩn thận, ngăn nắp. Có lẽ chính điều này khiến bàn tay bố không mềm mại, nhưng lại khéo léo, sản phẩm của bố là sự độc đáo và được mọi người yêu thích. Với em, đó chính là đôi bàn tay đặc biệt. Khuôn mặt tròn, đôi mắt luôn tràn đầy thân thiện, có lẽ là do nghề nghiệp mang lại niềm vui, khiến cho đôi mắt bố không bao giờ mệt mỏi mà luôn tỏa sáng một cách kỳ diệu.

40 tuổi mà mái tóc bố không còn đen. Ngoại trừ những thời gian giúp em học bài và cùng mẹ làm những công việc nặng, bố luôn ngồi ở xưởng để làm việc. Những hạt bụi gỗ bám trên tóc làm cho bố trở nên già nua hơn. Em có thể nhận ra sợi tóc bạc mỗi khi bố lau những hạt bụi kia. Khi làm việc, bố thường mặc những bộ quần áo tối màu, chăm chỉ từng chi tiết, và bố thường đặt bút chì trên tai một cách tinh tế.

Tất cả vật dụng trong nhà đều là sáng tạo của bố, và bố còn dành một giá sách đặc biệt, được sơn bóng, là biểu tượng cho niềm hy vọng em sẽ nỗ lực học tập. Bố không sở hữu giọng hát mềm mại như mẹ. Nhưng giọng của bố ấm áp, truyền cảm, bố giải thích mọi thứ một cách dễ hiểu và luôn quan tâm đến em. Đặc biệt là khi em gặp khó khăn với bài toán, bố không ngừng giải thích và luôn khuyến khích em phải cố gắng hết mình. Em thật sự kính trọng bố!

Bố là người sống tinh tế, lịch thiệp, không bao giờ làm tổn thương ai. Dù làm việc chăm chỉ, bố vẫn dành thời gian để quan tâm đến gia đình. Em học được sự kiên nhẫn, sự bền bỉ từ bố. Với em, bố là nguồn động viên lớn. Em muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với bố đã mang lại cho em một gia đình tràn đầy hạnh phúc và sung túc.

Bố - Nghệ nhân của cuộc sống

2. Bố - Đấng anh hùng trong hạnh phúc gia đình

Em, học sinh lớp 5, khỏe mạnh và hiểu biết sâu rộng. Không chỉ nỗ lực học tập, em còn nhờ đến sự quan tâm chu đáo, dạy dỗ của bố.

Mẹ em năm nay đã bước sang tuổi 41, gương mặt không có nhan sắc nổi bật, nước da đã trắng bị cháy nắng. Đôi mắt đen sâu của mẹ toát lên vẻ thông minh. Kiểu tóc ngắn của mẹ được cắt gọn gàng. Mẹ hiện đang công tác tại Nhà xuất bản Giáo dục Việt Nam.

Mẹ không giỏi nấu nướng, công việc nhà, hay chăm sóc em bé, nhưng vì tình yêu thương con, mẹ đã vượt qua mọi khó khăn. Lúc đó, em gái mới hai tuổi, thường xuyên bị ốm đau, nhiều đêm mẹ thức trắng để chăm sóc. Mẹ là trụ cột của gia đình, không chỉ làm việc tại nhà xuất bản mà còn đảm nhận nhiều trách nhiệm khác. Thậm chí, mẹ phải thức đến hai, ba giờ sáng để hoàn thành công việc.

Em quyết định nghỉ các lớp học thêm để giảm áp lực kinh tế cho mẹ. Dù bận rộn, bố luôn quan tâm đến việc học của em, nhắc nhở em luôn hoàn thành bài tập. Mỗi sự kiện quan trọng như khai giảng hay ngày hội trường, bố đều góp mặt. Bố còn chụp ảnh để làm kỷ niệm. Trong cuộc sống hằng ngày, bố dạy em cách ứng xử, giao tiếp với mọi người xung quanh.

Mỗi chủ nhật, bố dẫn chúng em đi ăn sáng, thư giãn. Khi nghỉ hè, bố đưa chúng em đi nghỉ mát, thăm quê nội, quê ngoại. Bố rất yêu quý em gái, sáng nào bố cũng dậy sớm, chuẩn bị ăn sáng và đưa em đi học. Buổi tối, bố ôm hai anh em, gia đình hát ru bài “Bé ơi, ngủ ngoan”. Chẳng mấy chốc, gia đình đã chìm đắm trong giấc ngủ.

'Dù con có thể đếm cát sông Nhưng không bao giờ đếm hết tình thương của bố mẹ'. Trích câu thơ, em luôn ghi nhớ tình cảm bất tận của bố mẹ. Tuy nhiên, người mà em mô tả không phải là mẹ mà là bố. Khi mẹ rời bỏ, em cảm thấy thế giới sụp đổ, trở thành người bất hạnh nhất. Lúc đó, em mới học lớp hai, em gái em mới hai tuổi. Bố là người anh hùng, yêu thương và che chở em qua những thăng trầm ấy.

Bố, không chỉ là bố mà còn là người mẹ tuyệt vời. Bố không chỉ mang đến sự dịu dàng như mẹ mà còn kết hợp tính nghiêm túc và lòng bao dung. Những ngày đau khổ đã qua. Năm nay em học lớp 5, em gái đã vào lớp 1. Bình minh trở lại với gia đình. Bố vui vẻ, nụ cười tươi sáng. 'Bố ơi, con yêu bố! Ngày 18 tháng 8 là ngày sinh nhật bố. Con chúc bố mạnh khỏe, hạnh phúc bên gia đình!'.

Bố - Đấng anh hùng trong hạnh phúc gia đình

3. Tình Cảm Duyên Dáng: Em và Bố

Gia đình chúng em gồm 4 người: mẹ, bố, anh hai và em. Mẹ luôn hiền lành, chiều chuộng con cái. Ngược lại, bố rất nghiêm túc, nhưng em vẫn trân trọng tình yêu của bố.

Nhìn bố, ít người nghĩ bố đã bước qua tuổi 45. Bố giữ vóc dáng cân đối, sức khỏe dẻo dai nhờ tập thể dục mỗi sáng. Khuôn mặt bố chữa chòe nhưng tràn đầy nét nam tính. Nụ cười tươi tắn làm khuôn mặt bố thêm rạng rỡ. Mái tóc đen dày khiến bố trông trẻ trung hơn tuổi thật.

Bàn tay ấm áp của bố mang những vết chai, dấu của công việc lao động. Bố có đôi vai rộng và cánh tay cơ bắp, là người đảm nhận những công việc nặng nhọc trong gia đình. Sau giờ làm việc, bố thường còn làm đồng ruộng xung quanh nhà. Đêm đến, bố thường thức khuya để làm thêm việc, mang lại thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó và trân trọng những vất vả của bố.

Những lúc rảnh rỗi, bố thường dắt chúng em dạo quanh làng, kể chuyện hay giải đáp thắc mắc của chúng em. Bố rộng lượng, hiểu biết nên mọi thắc mắc của chúng em đều được giải đáp. Bố thường xuyên kiểm tra việc học của hai anh em khi có thời gian. Giọng nói của bố trầm ấm, ôn hòa khiến bài giảng trở nên sinh động hơn.

Bố yêu thương gia đình và luôn đặt lợi ích của mọi người lên hàng đầu. Với mọi người xung quanh, bố thân thiện và sẵn lòng giúp đỡ, được mọi người quý mến. Bố luôn lạc quan, với những câu chuyện hài hước, làm cười tất cả mọi người. Sở thích của bố là đọc báo, chơi cầu lông và dẫn gia đình đi du lịch.

Em rất trân trọng tình yêu của bố. Nhờ có bố, gia đình chúng em luôn ấm cúng, hạnh phúc. Do đó, em luôn cố gắng học tập chăm chỉ để không làm bố thất vọng.

Tình Yêu Vô Biên Cho Bố

4. Mê Mải Ngắm Bố Đọc Sách Mỗi Tối

Em thích nhìn những hoạt động gia đình như mẹ nấu ăn, em gái học bài và đặc biệt là quan sát bố khi ông ấy đọc báo. Mặc dù thời đại đã phát triển công nghệ, bố vẫn giữ cho mình thói quen đọc báo vì tin lành cũng như là cách đọc thuận tiện và tin cậy hơn.

Bố làm việc cả ngày, chỉ có thời gian rảnh vào buổi tối, nên mỗi sáng đi làm bố thường mua báo để đọc ở nhà. Buổi tối, sau bữa ăn, bố thường ngồi đọc báo. Bố xem như việc đọc báo là một công việc cần tập trung và nghiêm túc. Vì vậy, khi đọc, bố thường cần yên tĩnh. Bố ngồi gần cửa sổ, nơi thoáng đãng và tĩnh lặng. Mỗi tối, bố dành một khoảng thời gian để xem tin tức.

Bố thích đọc những tờ báo như Lao động, An ninh, Tuổi trẻ... và không thể thiếu tờ báo Thể thao. Trước khi đọc, bố lấy kính trắng từ ngăn bàn vì đôi mắt không còn như xưa. Bố mở nhanh từng tờ, kiểm tra nhanh tất cả các trang để tìm tin nóng, rồi quay lại đọc kỹ từ đầu. Bố quan tâm đặc biệt đến những sự kiện nổi bật diễn ra trong ngày nên mục đó là nơi bố dành sự chú ý nhất.

Dáng người bố khi ngồi rất thẳng, gương mặt nghiêm túc như lúc làm việc. Đôi mắt của bố chăm chú từng dòng tin. Nét mày của bố thỉnh thoảng nhăn lại. Những nếp nhăn trên trán lúc co lên, lúc giãn ra thể hiện sự suy nghĩ, băn khoăn. Có lẽ có một số thông tin khiến bố bối rối nên bố đưa tay lên đầu, gãi nhẹ mái tóc. Khi đọc tin vui, khuôn mặt bố tươi sáng, nụ cười nhẹ nở trên môi.

Những câu chuyện hài hước khiến bố thư giãn hơn, đôi khi bố tự nhiên bày tỏ 'hay' làm cả nhà cười. Bản tin không thể thiếu trong danh sách của bố là Thể thao. Mặc dù có xem trên TV, nhưng bố vẫn muốn đọc nhận xét, bình luận của các chuyên gia. Đó là lúc bố thực sự say mê. Bàn tay bố đặt lên bàn, ngón tay gõ nhẹ, đầu nghiêng về phía trước. Mẹ nhắc em mang nước cho bố, nhưng bố vẫn chăm chú vào việc đọc...

Một giờ trôi qua đầy cảm xúc. Khi đã 'xử lý' xong các tờ báo, bố nhẹ nhõm thở một hơi. Bố gấp tờ báo gọn gàng và đặt lên kệ, xếp theo thứ tự cố định. Bố đứng dậy, đặt kính xuống và vặn mình mấy cái... Bố ra ngoài chia sẻ thông tin với mọi người. Dù có tin gì hay, bố cũng kể cho cả nhà nghe, tạo nên không khí sôi nổi. Thậm chí khi không hiểu rõ, nhìn bố nhiệt huyết, mọi người cũng lắng nghe chăm chú.

Em thích nhất là ngồi nhìn bố đọc báo mỗi tối. Bố là người đã truyền đạt cho em niềm đam mê đọc sách. Bố giúp em hiểu rõ giá trị của việc đọc và em luôn biết ơn bố vì điều tuyệt vời đó.

Thích nhìn bố trồng cây mỗi tối

5. Bức Họa Vườn Cây Tươi Mới của Bố!

Bình minh chủ nhật tươi vui, em tỉnh giấc sau giấc ngủ ngon lành. Nép mắt ra khỏi cửa sổ, bức tranh bố trồng cây tại mảnh đất phía sau nhà hiện ra.

Bố đang miệt mài cuốc đất. Với hình thể cao lớn, làn da rám nắng, bố trông vô cùng khoẻ mạnh. Bố nắm chặt tay cầm cuốc, lưỡi cuốc chắc nịch thâm nhập vào đất, làm mềm lớp đất cứng, cỏ dại không còn chỗ để trốn. Bố gom cỏ lại thành đống. Đôi bàn tay vững chãi của bố giữ vững cuốc, nâng lên và đập xuống, phập phồng! Chưa đầy một lúc, khu vườn trở nên sạch bong, đất xốp mịn.

Bố sử dụng xẻng để đào những lỗ nhỏ vuông vức, sắp xếp chúng theo hàng. Lưỡi xẻng đâm sâu vào lòng đất, âm thanh vang lên mạnh mẽ, đánh thức cả loài côn trùng đang còn chìm trong giấc ngủ. Bố tiếp tục làm việc, tập trung không ngừng. Lỗ đào xong, bố đưa phân chuồng vào mỗi lỗ, rải lên một lớp đất mỏng rồi đặt cây con vào lỗ, điều chỉnh để cây đứng thẳng và lấp đất, nhồi đất chặt quanh gốc.

Hoàn tất việc trồng, bố sử dụng que tre gai bao quanh mỗi cây, sau đó bố tưới nước cho cây. Dòng nước mát lạnh chảy nhẹ vào gốc, cây con như hân hoan chào đón. Nhìn bố làm việc, em nghĩ về ngày cây sẽ mọc lên, phát triển. Em tưởng tượng vườn nhỏ này sẽ trở thành khu vườn xanh mướt, chờ ngày đơm hoa kết trái. Em càng trân trọng bố hơn.

Bố là người lao động vất vả để nuôi sống gia đình. Bố là điểm tựa vững chắc cho cả gia đình, bố là cột trụ vững vàng chống đỡ mọi sóng gió để bảo vệ em. Bất giác, em bật lên một bản hát: Bố, bố là chiếc thuyền - Đưa con bước chân vào bờ cõi. Em hứa sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để trở thành con ngoan của bố.

Bức Họa Vườn Cây Tươi Mới của Bố!

6. Bậc Thầy của Tình Cha Con

Tình cha con, dù im lặng nhưng lại mạnh mẽ và ấm áp. Chưa bao giờ em viết gì về cha, vì ngôn từ quá nhỏ bé trước tình cảm lớn lao ấy. Em không dám đặt vào từng từ ngữ để diễn đạt trọn vẹn tình cảm dành cho cha. Người đàn ông ấy, trong em, là đặc biệt hôm nay và mãi mãi.

Cha, người mang lại cuộc sống đầy đủ, hạnh phúc và ngập tràn tình thương. Trên đôi vai gầy, cha gánh vác cả một gia đình đông con, đưa đến những giấc mơ của những đứa con trẻ đang lớn lên. Mọi cống hiến của cha đều là chân lý, vì với cha, tình thương chưa bao giờ là đủ. Cuộc đời cha, vất vả và nhọc nhằn, đều là vì miếng cơm ấm của gia đình, là vì sự phồn thịnh của đàn con thơ ấu đang từng bước trưởng thành.

Trái với hình ảnh mẹ tinh tế, lo lắng, cha là người đầy nghị lực, chống chọi với những thách thức lớn trong gia đình. Cha, như cây cổ thụ, chống chọi với những cơn gió dữ trong gia đình. Nếu không có ý chí mạnh mẽ và tình yêu không biên giới, cha sẽ không thể đảm đương trách nhiệm nặng nề như vậy. Hình ảnh người mẹ thường được khen ngợi với sự dịu dàng và chăm sóc, nhưng hình ảnh người cha thì quá hiếm thấy.

Tình cảm dành cho mẹ có vẻ dễ dàng diễn đạt hơn so với tình cảm dành cho cha. Nhưng điều đó không làm giảm đi vai trò và trách nhiệm của người cha. Cha em là người nhân hậu, mọi công việc trong gia đình đều có cha chia sẻ, và cha thường giúp đỡ mẹ trong công việc nhà. Có những lúc mẹ nói đùa với chị em rằng, “Bố mấy đứa khen giỏi quá, không ngần ngại giúp đỡ vợ.” Em tự hào vì có một người cha tuyệt vời như vậy.

Nhớ một lần mẹ ốm, phải đi viện. Trong những ngày đó, cha đảm đang vai trò cha và còn chịu thêm vai trò của mẹ. Sáng sáng cha nấu cơm, đưa con đi học, sau đó là lau chùi dọn dẹp, chăm sóc đàn heo mới sinh. Trong tâm trạng lo lắng cho mẹ, gương mặt cha hốc hác, đôi mắt nặng nề nhưng vẫn toát lên tình yêu bền bỉ.

Cha là con út trong gia đình của ông nội, với các cô, các bác cùng đi xa. Cha đảm đương cả trách nhiệm của gia đình mình và gia đình ông nội. Cha luôn chăm sóc ông bà, thường xuyên đưa ông bà đi khám sức khỏe định kỳ. Thỉnh thoảng em thấy cha bận rộn bên bếp lò, đang nấu nướng canh chua mà ông bà rất thích ăn. Cha đã tự tay vào bếp làm món ăn đó mà không để các con làm. Hành động bình dị nhưng đầy ý nghĩa, thể hiện tấm lòng hiếu thảo và trân trọng cha dành cho ông bà.

Cha là một người đầy lòng hi sinh, luôn dành cho gia đình những điều tốt đẹp nhất. Những lúc về nhà mệt, gương mặt cha toát lên sự mệt mỏi, nhưng nụ cười vẫn luôn trên môi, và gia đình nhà mình luôn tràn ngập niềm vui. Chưa bao giờ cha than phiền, hay than thở về những lo lắng của cuộc sống. Điều này là bài học em học từ cha, một phẩm chất mà một người đàn ông cần có.

Cha, người đàn ông vĩ đại và tuyệt vời nhất trong mắt gia đình em. Là hình mẫu sống về cách trở thành một con người tốt. Em mong cha luôn khỏe mạnh, hạnh phúc để gia đình em mãi mãi sum vầy như thế này.

Bậc Thầy của Tình Cha Con

7. Bức Họa Về Bố - Ngọn Lửa Thiêng Liêng Nơi Tâm Hồn Con

Trong cuộc sống hàng ngày, ta gặp bao nhiêu người đáng yêu thương, tìm được nhiều tình cảm quý báu. Nhưng bạn đã bao giờ tự hỏi, ai là người thân yêu nhất với bạn chưa? Với mọi người, câu trả lời có thể là ông bà, mẹ, anh chị, hoặc thậm chí là bạn bè. Riêng với tôi, hình ảnh người cha luôn là nguồn nhiệt huyết thiêng liêng, là ngọn lửa sưởi ấm cho tâm hồn tôi suốt đời.

Cha tôi không hạnh phúc như những người đàn ông khác. Suốt cuộc đời, cha chẳng bao giờ được biến người thưởng thức niềm vui và hạnh phúc. Lúc bố tròn 40 tuổi, chưa đầy một nửa quãng đời của một con người, cha phải đối mặt với hàng loạt bệnh tật đau đớn: Đầu tiên là những cơn đau dạ dày, sau đó là nhiều biến chứng phức tạp khác. Dù trước đây, khi còn khoẻ mạnh, cha luôn rất lịch lãm và phong cách. Nhưng giờ đây, vẻ đẹp ấy dường như đã phai mờ: Thay vì những cánh tay mạnh mẽ, giờ chỉ còn là một bức tranh của sự gầy guộc, yếu ớt. Đôi mắt sâu đậm dưới tán lông mày rậm, những đường nét cao vút lại nổi lên trên khuôn mặt ngày càng sần sùi vì thời gian. Nhưng bệnh tật không thể xóa nhòa tính cách của cha, ông vẫn là người đầy nghị lực, tự tin và tràn đầy tình yêu thương dành cho gia đình. Gia đình tôi không giàu có, mọi khoản chi tiêu đều phụ thuộc vào ngày làm việc của ba mẹ.

Mặc cho bệnh tật và đau đớn, cha chưa bao giờ đầu hàng trước số phận. Cha vượt qua những cơn đau gian truân để an ủi tâm hồn mọi người trong gia đình, kiếm sống bằng đôi bàn tay lao động lái xe. Hàng ngày, cha phải bắt đầu công việc từ sớm sáng đến khi bóng mặt trời đã lặn sâu. Tóc cha dần bạc phai trong sương sớm. Công việc này dễ dàng đối với những người bình thường, nhưng với cha, đó là những thách thức và gian khổ. Có những ngày cha phải chở khách đi xa, qua những đường ngoằn nghèo, thì những cơn đau dạ dày của cha lại trỗi dậy. Và dù là những ngày thời tiết đổi khác, từ những buổi trưa nắng gắt với nhiệt độ lên tới 36 - 39 độ C, đến những ngày mưa dầm dề trong tháng 7, tháng 8, hay những đêm mùa đông rét buốt, cha vẫn cố gắng đứng dưới bóng cây mong đón khách qua đường.

Tôi luôn tự hào và tự họa mình khi có một cha giàu lòng hi sinh, biết thương yêu và chịu khó như vậy. Nhưng mọi thứ không chỉ dừng lại ở đó. Mỗi ngày, khi cha đứng như vậy, những cơn đau kinh khủng lại quấy rối cha. Nhìn thấy gương mặt cha nhăn nheo vì đau đớn, những cơn đau mà cha phải chịu đựng, tôi chỉ có thể bật khóc. Thấy cha như vậy, lòng tôi như bị coi lại gấp trăm lần.

Cha ơi, giá như con có thể chịu đựng những cơn đau ấy thay cha, giá như con có thể giúp cha kiếm sống, cha sẽ vui biết bao đây? Nếu có bất cứ cách gì giúp cha thoải mái hơn, con sẽ làm. Cha, hãy nói với con được không? Những lúc đó, tôi chỉ muốn ôm cha, xoa dầu giúp cha, chỉ muốn cha nghỉ làm, tôi có thể nghỉ học, từ đó tiết kiệm chi phí cho gia đình, và con có thể kiếm tiền chữa bệnh cho cha. Nhưng nếu nói ra điều đó, chắc chắn cha sẽ buồn và thất vọng vô cùng. Cha luôn khẳng định rằng cha sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng. Chiến đấu để đảm bảo chúng tôi được ăn học, trở thành con người thành đạt. Cha rất quan tâm đến giáo dục của chúng tôi. Ngày trước, cha học rất giỏi nhưng vì gia đình nghèo cha phải bỏ học. Mỗi tối, dù với sức lực giảm sút, cha vẫn dành thời gian để giảng dạy cho mấy đứa em học bài.

Trong những bữa cơm, cha thường nhắc nhở chúng tôi về cách sống, cách trở thành con người có đạo đức. Tôi trọng cha lắm, cha thuộc lòng hàng ngàn câu Kiều, hàng trăm triết lý, danh ngôn nổi tiếng... Vì vậy, tôi luôn cố gắng tự giác hơn trong việc học tập. Tôi sẽ trở thành một bác sĩ và điều trị bệnh cho cha, kiếm tiền để nuôi sống cha và tiếp tục những bước đi chưa đủ của cha trong tuổi trẻ.

Tôi rất biết ơn cha, cha đã mở lối cho tôi, đường lối của tri thức, chứ không phải con đường tối tăm của vật chất. Tôi sẽ luôn giữ những lời cha dạy, sống theo gương sáng mà cha đã chỉ dẫn. Cha đã ra đi, nhưng hình ảnh và tình cảm của cha sẽ mãi ấm áp trong tâm hồn tôi.

Hình ảnh cha luôn là ngọn lửa thiêng liêng sưởi ấm tâm hồn con

8. Cha - Tấm Gương Đáng Kính

'Cha ơi, bóng cây cao vút Che chở con qua những gian khổ cuộc sống Cha dẫn dắt bằng tấm lưng gầy Chở che con vững bước tới hôm nay'.

Câu thơ này là niềm tự hào của tôi về cha. Đúng vậy, cha là người quan trọng nhất trong cuộc sống. Cha của tôi là người tuyệt vời. Tôi yêu quý và tự hào về cha mình.

Cha tôi đã bước qua tuổi 40. Cha có vóc dáng cao lớn và vạm vỡ. Khuôn mặt vuông vắn của cha rất phúc hậu. Da cha sẫm màu vì làm việc ngoài trời nhiều. Điều đặc biệt ấn tượng là đôi mắt của cha. Chúng luôn tràn đầy hiền từ và ấm áp. Nhưng khi cha tức giận, đôi mắt ấy trở nên cường nghị.

Bàn tay cha thô ráp, nhiều vết chai sạn từ công việc. Cha ăn mặc rất giản dị. Sau giờ làm việc, cha thường chăm sóc khu vườn rau trước nhà. Cha cuốc đất và trồng cây rất khéo. Mọi công việc nặng nhọc trong nhà, cha đều tự mình thực hiện. Mặc dù cha rất chăm chỉ với công việc, nhưng luôn dành thời gian quan tâm đến gia đình. Cha không bao giờ quên khuyến khích tôi học bài. Ngày sinh nhật của tôi, cha luôn nhớ. Khi tôi ốm, cha cùng mẹ chăm sóc, nấu cháo cho tôi. 'Công cha như núi Thái Sơn' - câu ca dao ấy vẫn đúng cho đến ngày nay. Cha luôn là người dạy tôi những điều đúng đắn. Tôi rất yêu quý cha.

Tôi mong ước cha luôn khỏe mạnh để có thể ở bên tôi mãi mãi.

Cha - Tấm Gương Đáng Kính

9. Cha - Hình Ảnh Đáng Tự Hào

Trong tục ngữ có câu: “Con có cha như nhà có nóc”, làm thấy vai trò quan trọng của cha trong gia đình. Với em, hình ảnh của bố luôn in sâu trong tâm trí.

Bố em đã bước qua tuổi 40 và là một chiến sĩ công an, điều làm em tự hào và hãnh diện. Mỗi lần bố về từ công tác, gương mặt ửng đỏ, mồ hôi trải dài trên khuôn mặt và lưng áo ướt đẫm. Em hiểu rằng bố phải đứng gác dưới ánh nắng chói chang, điều đó khiến em càng thương quý bố hơn.

Nước da bố rám nắng, khỏe mạnh. Buổi tối, khi không phải làm việc, bố vẫn dành thời gian để nghiên cứu tài liệu công tác. Lúc đó, gương mặt bố biểu lộ sự suy ngẫm, đôi mắt sáng bóng, đôi lông mày chứa đựng sự nghiêm túc. Mái tóc bạc trắng của bố là minh chứng cho những khó khăn và nguy hiểm mà bố phải đối mặt ở công việc, nhưng bố vẫn luôn cố gắng hoàn thành mọi nhiệm vụ một cách xuất sắc.

Mỗi khi bố đi làm, trang phục quân phục và chiếc mũ công an làm bố trở nên oai vệ. Ngay cả khi đêm khuya có điện thoại gọi đến, bố vẫn nhanh chóng vươn dậy và bắt đầu một nhiệm vụ mới, bất kể thời tiết ra sao. Bố không chỉ là người chiến sĩ dũng cảm tại cơ quan, mà còn là người gìn giữ hòa bình cho khu phố và là trụ cột của gia đình. Mặc dù bận rộn với công việc nhưng bố không bao giờ quên chăm sóc các công việc gia đình và thể hiện tình yêu thương vô điều kiện đối với con cái.

Bố luôn kiểm tra và hỗ trợ học tập của chị em em. Bố cũng rất nghiêm túc trong việc giáo dục con cái, nhưng cũng thường mang lại niềm vui và sự hài hước. Đôi khi, bố kể những câu chuyện hài hước khiến cả nhà bật cười. Đối với hàng xóm, bố luôn sẵn sàng giúp đỡ. Mọi người đều tôn trọng và yêu mến bố.

Em rất yêu quý bố và tự hào vì bố là người chiến sĩ công an, người hy sinh bản thân vì lợi ích cộng đồng. Bố là điểm tựa vững chắc cho gia đình, giống như lời hát: ”Ba sẽ làm cánh chim, cho con bay thật xa”.

Cha - Hình Ảnh Đáng Tự Hào

10. Cha - Nguồn Sáng Vĩ Đại Của Con

Trong ngôi nhà gỗ ấm cúng, gia đình tôi tuân thủ triết lý 'tam đại đồng đường', nằm bên lề con đường dẫn thẳng về bến sông Hồng. Tôi yêu thương mọi người trong gia đình, nhưng người tôi gần gũi, mến thương hơn tất cả vẫn là cha. Cha không chỉ là người sinh thành và nuôi dưỡng tôi mà còn là người bạn lớn nhất trong cuộc đời này. Khi nhớ về những kí ức thơ ấu, tình cảm cha con tôi luôn khiến tôi xúc động.

Nhất là khi tôi bắt đầu học lớp Một. Buổi khai giảng đầu tiên trong đời, cha tôi đã đưa tôi đi trên chiếc xe đạp cũ, với lớp sơn tróc hết. Ngồi sau, tôi liên tục hỏi cha những câu hỏi vớ vẩn: 'Cha ơi, cái trống trường to không ạ? Lớp học có lớn bằng nhà mình không? Con có thể mang theo vài chú dế đực không ạ?' Dù là những câu hỏi vô nghĩa của một đứa trẻ sáu tuổi, nhưng cha tôi vẫn trả lời với sự vui vẻ.

Nhìn thấy đám đông náo nhiệt trước cổng trường, tôi cảm thấy sợ hãi, ôm chặt lưng cha. Cha vuốt nhẹ tóc tôi, an ủi: 'Xuống đi con! Con trai phải mạnh mẽ lên! Nhìn kìa, bạn Hoàng, bạn Tuấn đang vào sân đấy! Hoàng ơi, Tuấn ơi! Chờ bạn Tùng nữa nè!'. Tôi nhảy xuống xe, gật đầu chào cha và chạy vụt đến gốc cây bàng ở sân trường, không quên quay đầu dặn: 'Trưa nay, cha nhớ đón con nha, cha!'. Dù nắng hay mưa, mỗi ngày cha và con tôi đều ở bên nhau như vậy.

Những câu chuyện vui buồn ở trường, tôi luôn kể cho cha nghe. Cha mua những quyển vở tập cho tôi. Buổi tối, cha dành thời gian rèn chữ cho tôi. Cha nắm tay tôi, hướng dẫn từng nét chữ. Cha đọc những bài thơ thiếu nhi vui nhộn, dạy tôi học thuộc lòng và chép. Đặc biệt hơn, cha dạy tôi hát, và tôi hát lại những bài hát tôi học ở trường. Dù giọng của cha và giọng của tôi khác nhau, nhưng vui thích lắm, cả nhà tôi cười tươi.

Cha tôi đam mê bóng đá và đã truyền niềm đam mê đó cho tôi. Sân nhà trở thành sân bóng tuyệt vời của cha con tôi. Sáng chơi cầu lông, chiều đá bóng, trước và sau khi cha đi làm, tôi đi học, chúng tôi luôn có nhau. Các đồng hành là bà nội, chú chó Bốp và cô mèo Tina đáng yêu. Nhiều lần tôi sút bóng 'ghi bàn', thật thú vị!

Cha tôi dạy tôi sống tự lập, kỷ luật và duy trì sức khỏe một cách nhẹ nhàng và tự nhiên. Cha thường nói rằng phải làm được việc gì thì hãy làm, tránh làm phiền người khác. Là con trai, không nên sợ khó khăn, không nên ỷ lại. Tôi hiểu rằng cha yêu thương tôi, nhưng đồng thời cha cũng rất nghiêm túc. Dù lỗi nhỏ, cha cũng nhắc nhở tôi kịp thời. Một lần, tôi hỏi cha ghét nhất điều gì, cha trả lời: 'Cha ghét nhất là sự giả dối, sự đố kị và tính ích kỉ. Con phải biết quan tâm đến người khác để họ quan tâm đến con'.

Càng lớn, tôi càng hiểu sâu lời dạy của cha. Cha là trụ cột của gia đình tôi, về cả vật chất lẫn tinh thần. Cha là tấm gương sáng, mẫu mực cho tôi và các em. Chúng tôi luôn yêu quý và tự hào về người cha đáng kính.

Cha - Tấm Gương Đáng Kính

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc và tăng trải nghiệm khách hàng. Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng liên hệ tổng đài chăm sóc: 1900 2083 hoặc email: [email protected]

Chủ Đề