Lạc lối ở bắc kinh review

Tại Bắc Kinh có đôi vợ chồng trẻ: Kiên [Đồng Đại Vy] và Táo [Phạm Băng Băng]. Chồng làm nghề lau kiếng cho các căn hộ cao ốc, vợ làm massage. Táo chơi thân với một cô bé trong tiệm tên Tiểu Mai.

Direkomendasikan untukmu

  • Semua
  • Anime

46:17

43:37

1:05:10

42:17

44:15

0:37

0:32

1:43

1:51

0:34

1:05

23:04

34:50

1:07:43

0:15

0:46

0:23

3:51

0:16

Halaman utama>Review Phim : Lạc Lối Ở Bắc Kinh || Phim Hot Nhất Của Phạm Băng Băng\>

Chiều muộn, hai đứa lười nhác không chịu làm ăn gì, rủ nhau ngồi xem phim. Bật bừa một phim trong ổ cứng. Thế là ngồi xem Lost in Bejing – cái tên không ấn tượng cho lắm.

Lạc lối ở Bắc Kinh. Hắn đã tưởng đó là một bộ phim trốn chạy, hay đánh mất tuổi trẻ, hay làm mất niềm tin, hoặc cái gì đại loại thế. Cơ mà xem mấy chục phút đầu tiên, hai đứa con gái chỉ biết nhìn nhau ngậm ngùi, phim 18+ à???

Nhưng thấy Phạm Băng Băng nên nghĩ nó sẽ là một bộ phim hay. Vẫn cố xem tiếp, bỏ qua những đoạn xem mà ngượng chín mặt.

Không nói đến những đoạn phim có nhiều cảnh nóng, mình muốn đề cập đến nội dung và cái cách mà bộ phim truyền tải đến người xem. Đứa bạn ngồi bên cạnh mình cứ thở dài bảo, có lẽ nào Hà Nội mình đang sống cũng có những cuộc đời lạc lối như vậy không mày? Mình tin là có. Mặc dù im lặng chằng nói gì.

Phim khiến mình nhớ đến bối cảnh xã hội Việt Nam thời Vũ Trọng Phụng viết Số đỏ. Một xã hội thối tha, con người sống vì tiền, vì dục vọng, vì sự ích kỉ cá nhân. Ở đó, người giàu người nghèo cách nhau cả biển lớn. Đến tình yêu cũng đem ra làm ván bài cá cược. Khi Táo bị người đàn ông giàu có cưỡng bức, mình nhìn thấy rõ nỗi đau của hai người trẻ yêu thương nhau nhưng bị trò đùa của cuộc sống cuốn vào. Họ đớn đau nhìn nhau. Nước mắt người đàn ông vì xa xót lòng tự trọng của một thằng đàn ông bị thằng khác cưỡng bức vợ mình. Nước mắt người phụ nữ có chồng mà để chồng mình phải chứng kiến cảnh tượng không gì hổ thẹn hơn nữa. Hèn hạ và thối tha cho nhân phẩm con người khi Kiên lấy điều đó ra làm cơ hội để kiếm tiền với hành động tống tiền ông chủ. Anh ta đau đớn nhưng lại đầy cơ hội khi làm điều đó. Và đến khi anh ta nhận lại từ người vợ ông chủ cái gọi là “trả lại món nợ mà ông chủ gây ra cho vợ anh”, thì có lẽ điều xấu xa nhất của xã hội đó đã xuất hiện rồi. Tình dục, trở thành thứ rẻ rúm để họ trả nợ cho nhau.

Và khi Táo có thai, cái khao khát làm cha của một người đàn ông giàu có cùng khao khát giàu có của một người đàn ông có khả năng làm cha đã khiến câu chuyện có mùi hài hước. Bản năng làm cha đã khiến ông chủ trở nên thay đổi khi có những hành động quan tâm đến Táo, đi cầu khấn phật, và cảm xúc nghe tiếng đạp từ trong bụng Táo khi nghĩ đó là con mình. Đứa bé ra đời, lại là lúc khát khao giàu có, yêu tiền của Kiên trỗi dậy, đương nhiên, điều đó chiến thắng bản năng của một người cha. Hắn không cần vợ con mình, hắn cần tiền. Bác sĩ cũng cần tiền. Bàn tay Kiến chỉ 4 ngón, 4 nghìn tệ à, bác sĩ không lắc đầu nữa mà okay okay nhanh miệng quá đi. Tiền, làm đảo lộn tất cả.

Vâng, kẻ có tiền dường như cũng vì tiền mà bị giáng một đòn thật đau khi biết tin đứa bé không phải con trai mình, trong khi những ngày tháng ở bên con đã khiến ông ta trở nên nhân tính hơn. Đớn đau là thế, nhưng xã hội là như vậy.

Nhân vật Táo, mình chỉ nghĩ vai diễn này vẫn chưa thấy hết khả năng của Phạm Băng Băng. Những đoạn đầu phim mình thấy nhân vật ko có gì nổi trội, tâm trạng, nội tâm bình thường. Giờ phim hàn chúng nóa diễn tốt lắm, PBB so với diễn viên Hàn bây giờ có mà tép riu. Nhưng mình thích chi tiết bà chủ ngồi lại bên cạnh Táo, cầm tay cô và cô nức nở khóc. Mình hiểu cảm giác đó. Cảm giác cô đơn và bế tắc, tuyệt vọng không nói nên lời. Bàn tay nắm lấy bàn tay, là đủ cho những sẻ chia được giãi bày, những đớn đau trong lòng được tỏ thành tiếng khóc, nức nở, giàn giụa và cùng cực đến đau lòng.

Mình hỏi bạn, trong bộ phim này, ai khổ nhất. Lúc đầu thì bảo Táo khổ. Xong thấy ông chủ khi phát hiện con ko phải của mình, van xin Kiên cho mình là cha đứa bé, vứt túi tiền vào bồn rửa và xả nước, ông ta thực sự đáng thương. Dục vọng, dâm đãng, bẩn thỉu, nhưng ông ta vẫn có tình yêu của một người cha, khát vọng được bế con trai trong lòng và ôm ấp. Bà vợ ông chủ, người đàn bà sắc sảo nhưng cũng có những nỗi khổ riêng. Mình mà là bà ta, phang cho chúng nó không còn răng nhai cháo. Làm quái gì có chuyện chịu đựng như vậy. Còn Kiên, anh ta có khổ không? Chính vì khổ nên anh ta mới mù quáng đến thế. Không còn liêm sỉ, không còn sĩ diện của một thằng đàn ông.

Rốt cuộc thì, Mai cũng thay đổi, cũng trở thành một con điếm. Và cũng chết dưới bàn tay của những người đàn ông đã ngủ với mình. Cái chết biết đâu đấy lại là sự giải thoát cho số phận một con người không được là người.

Kết phim hụt hẫng vãi. Không nhấn. Không khiến người xem thỏa mãn. Bộ phim này nói chung, có thể là từ khóa, hot vì có những cảnh nóng của Phạm Băng Băng những ngày mới vào nghề. Thế thôi, còn mình không thấy hay, không thấy bị ám ảnh và suy nghĩ nhiều.

Chủ Đề