Long đô án review các cp năm 2024

Hắc Phong Thành chiến ký là phần sau của Long Đồ Án, nhưng mà về cơ bản thì mình thích Hắc Phong Thành hơn nhiều lắm :> Đọc review trên mạng thấy nhiều bạn chê Long Đồ Án nhưng cá nhân mình thấy cũng bình thường, ngoại trừ vụ đầu voi đuôi chuột ra thì mình thấy cũng ổn, chắc tại mình không phải fan Thử Miêu nên cũng không có ý kiến lắm chuyện “là couple chính mà lại không chính lắm” =]]]

Thôi quay trở lại chuyện chính.

Hắc Phong Thành chiến ký lấy bối cảnh Hắc Phong Thành, là vùng đóng quân ở biên cương Tây Bắc, chuyện phá án sẽ đan xen với các chiến dịch tiến quân. Bên cạnh các nhân vật quen thuộc từ Long Đồ Án thì còn xuất hiện thêm các vị tướng và phó tướng lầy lội nữa [đặc biệt là trong phần này Lâm Dạ Hỏa của mình xuất hiện nhiều hơn hihi :>] Vì Hắc Phong Thành là địa bàn của Triệu Phổ nên dĩ nhiên Triệu Phổ sẽ được ưu tiên khắc họa nhiều hơn, Đại nguyên soái thông minh cơ trí trăm trận trăm thắng ai nghe danh cũng phải sợ mất mật kiểu đấy =]]]]

Cá nhân mình thấy Nhĩ Nhã viết Thử Miêu nhưng mà chính ra các nhân vật khác do chị ý tự sáng tạo ra còn hay hơn cả Thử Miêu ấy, nghĩa là tuy là đồng nhân Thử Miêu nhưng mình lại không có ấn tượng gì mấy với đôi chính này. Hình tượng Bạch Ngọc Đường thì có đặc biệt một chút nhưng mình hoàn toàn không thích Triển Chiêu tẹo nào, cứ bị OOC thế nào ấy. Trong Long Đồ Án với cả Quỷ Hành Thiên Hạ hai bạn này cứ bị buồn cười, đầy lúc thấy đang ngồi mai phục mà vẫn chim chuột nhau được cơ, chịu =]]] Thành ra mình lại thích Triệu Phổ hơn một tẹo, đúng kiểu quân binh mà, vừa dã vừa lưu manh vừa bỉ ổi :v Trong hệ liệt Long Đồ Án thì lại thêm Âu Dương Thiếu Chinh thân là quan tiên phong mà chửi đổng không thua gì mấy bà bán cá ở chợ, Long Kiều Quảng lải nhà lải nhải, Hạ Nhất Hàng bà má già, Trâu Lương lầm lì,…Đội tướng quân này mới khiến mình có động lực đọc truyện tiếp ấy, chứ loanh quanh Bạch Ngọc Đường với Triển Chiêu thì chắc mình out lâu rồi :v À à đấy còn kể thiếu Hỏa Phụng Lâm Dạ Hỏa, mình thích nhân vật này kinh khủng luôn, vì ảnh mà mình mới nhảy hố Hắc Phong Thành ;;__;;

Fan Thử Miêu chắc chẳng thích Hắc Phong Thành chiến ký lắm đâu, vì Thử Miêu trong đây xuất hiện nhạt nhòa vl ;;__;; Không phải là ít mà là nhạt nhòa ấy, kiểu chẳng có điểm nhấn gì, thậm chí có vài đoạn Thử Miêu là mình pass. Điều làm nên cái hay ở Hắc Phong Thành chiến ký theo mình là tình cảm của Thiên Tôn Ân Hậu đối với Ngân Yêu Vương. Nhân vật Ngân Yêu Vương, chậc, có một số bạn cảm thấy không thích cho lắm, bởi vì có cảm giác nhân vật này “thần” quá, không gì không biết, rồi lại có khả năng cứu vớt chúng sinh ;;__;; Nhưng mình lại không thấy thế. Từ Long Đồ Án đến Hắc Phong Thành, Ngân Yêu Vương chỉ xuất hiện qua hồi ức của Thiên Tôn Ân Hậu, sự tồn tại của ngài giống như một niệm tưởng — Mà niệm tưởng ấy mà, thường thường sẽ được điểm tô cho đẹp, lúc nào cũng mang sắc thái lung linh hơn hiện thực. Hồi ức về Ngân Yêu Vương cũng không phải chỉ là về Ngân Yêu Vương, mà còn là về một thời quá khứ đã qua, đó là tuổi thơ, là niên thiếu ngông cuồng, là quãng thời gian đẹp đẽ nhất của hai con người đã trải qua bãi bể nương dâu Thiên Tôn Ân Hậu. Tình cảm của hai người bọn họ đối với Ngân Yêu Vương thực sự rất cảm động, có lúc gần gũi thân thiết như bạn, có lúc đầy tôn kính như cha. Ngân Yêu Vương ảnh hưởng tới bọn họ quá sâu, trong bóng dáng của bọn họ hiện tại luôn luôn ẩn hiện hình bóng Ngân Yêu Vương. Khi Bạch Ngọc Đường còn nhỏ, Thiên Tôn luôn hỏi những đứa trẻ khác rằng “Cậu bạn nhỏ rất thú vị, có muốn làm bạn với Ngọc Đường nhà ta không”, giống hệt với khi xưa Ngân Yêu Vương cũng từng hỏi “Có muốn làm bạn với nhóm Tương Du nhà ta không”, hoặc khi Ân Hậu nhớ về Ác Đế thành sẽ không phải nhớ về Ưng Vương, mà là nhớ đến luồng sáng nhu hòa và bàn tay dắt mình rời khỏi đống đổ nát….Ngân Yêu Vương đối với bọn họ gần như trở thành một chấp niệm, sự ra đi của ngài là một vết thương khắc sâu mà vĩnh viễn bọn họ cũng không thể quên đi được. Bởi vì chưa chịu quên đi quá khứ, chưa chịu học cách chấp nhận, cho nên Thiên Tôn Ân Hậu giống như hai đứa trẻ mãi mãi chưa chịu trưởng thành.

Thiên Tôn Ân Hậu ấy mà, đối với Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu, đối với toàn võ lâm thì là một bậc cửu ngưỡng chí tôn được vạn người tôn sùng kính nể, nhưng đối với Ngân Yêu Vương, thì vẫn chỉ là “nhóm Tương Du” mà thôi.

Ngân Yêu Vương đối với mình mà nói thì giống như sao trên trời vậy, đẹp nhưng không thật, chỉ tồn tại nơi xa xôi thế để nghĩ đến mà cảm động vậy thôi, cho nên cuối quyển 9 Ngân Yêu Vương trở về mình cảm thấy kết ở đấy là quá đẹp rồi, ai dè Nhã tỷ vẫn cương quyết ra thêm quyển 10 ;;___;; Thôi không sao có truyện thì lại đọc thôi….

Ngoài tình sư đồ của nhóm Tương Du với Ngân Yêu Vương thì mình còn thích tình sư đồ của bốn vị còn lại nữa. Bạch Ngọc Đường với Thiên Tôn, Triển Chiêu với Ân Hậu, Triệu Phổ với Yêu Trường Thiên, Lâm Dạ Hỏa với Vô Sa đại sư…Hắc Phong Thành chiến ký đã thể hiện rõ hơn tình thầy trò này, nhất là lòng tôn kính của mỗi vị đồ đệ đối với sư phụ mình, tiêu biểu thể hiện trong trận luận võ của bốn người với Thiên Tôn. Từng người từng người, vì không phụ sự kì vọng của sư phụ, không phụ nỗ lực của chính mình, đã dần dần trưởng thành lên.

“Bốn cao thủ trẻ tuổi, đều dùng phương thức của chính mình để kế thừa y bát của sư phụ.

Vô luận là võ học hay là phẩm chất tính cách, đều biểu đạt sự sùng bái của từng người đối với sư phụ mình.”

Về cơ bản những cái đó còn hay và cảm động hơn nhiều tình yêu tình báo :v Không biết này phải gọi là Nhã tỷ thành công hay thất bại nữa :v

Có lẽ Hắc Phong Thành chiến ký viết sau nên toàn bộ cách hành văn cũng như cách xây dựng nhân vật, lập tình tiết và logic đã hơn những bộ trước rất nhiều, đại khái gọi là tiến bộ đó, vụ án cũng đỡ đầu voi đuôi chuột hơn, cơ mà có một điểm mình vẫn không thể nào thích được, đó là chị Nhã gom quá nhiều nhân vật vào cùng một chỗ. Có cảm giác đi đến đâu là phải kéo cả một team hùng hùng hổ hổ mấy chục người cùng đi ấy :v Thành ra lâu lâu lại lòi ra một cái tên mà mình còn không biết người này xuất hiện từ bao giờ đến từ lúc nào, hoang mang vl :v Lẽ ra những nhân vật nào hết đất diễn rồi thì cho nhận cát sê luôn đi, đằng này cứ tiếc tiếc không nỡ bỏ nên nhiều lúc bị loạn và rối lắm.

Tóm lại, Hắc Phong Thành chiến ký theo mình là một câu chuyện ổn, bạn nào thích cổ trang phá án thì có thể đọc, còn ai only Thử Miêu thì mình khuyên là thôi :

Chủ Đề