Mê vụ vi thành review

🏮 Mê vụ vi thành - Sương mù vây thành - Phỉ Ngã Tư Tồn 🏮
Đọc tới chương thứ hai mươi lăm, trong lòng hoàn toàn chỉ thương Mẫn Hồng Ngọc, nghĩ thói đời bạc bẽo mà Dịch Liên Khải cũng chẳng ra gì, mãi tới cuối mới hoàn hồn mà ngẫm ai cũng đau khổ, cả Dịch gia, cả Tần Tang, cả Lịch Vọng Bình, người nào cũng bất hạnh. "Sương mù" trong tên giống như tả lòng người trong truyện vậy, mờ mịt vô định, chẳng yêu chẳng oán, ai cũng là một khối thương tâm ẩn nhẫn. Lịch Vọng Bình quay lại với danh nghĩa vì quân Cách Mạng, thật ra lại vì Tần Tang mà tới, oánh loạn một hồi tay trắng ra đi, lại cái cớ lúc tới mà dùng. Dịch Liên Khải cũng thật ngốc, yêu một người từ bé như thế, tới giây phút cuối cùng khi chết đi vẫn chỉ nhớ lại những chi tiết rất vô dụng, gần như hai người này chẳng có nổi một giây ngọt ngào. Đừng nói với mình đây là kết mở, rõ ràng ở lời cuối sách cùng chương ngoại, đều nhìn ra Dịch Liên Khải ắt chết. Chưa kể giây phút nằm dưới đất lạnh ấy, những kí ức vụn vặt đưa về cũng đủ để hiểu ấy là thời khắc trước khi chết của một người. Nói tới đây lại một bụng hận ý với Dịch Thiên Di, nhưng dù sao anh ta làm vậy cũng đáng, vì bị người hại mà cả đời chỉ có thể nằm một chỗ, bao nhiêu là uất ức không thể cởi bỏ được. Lão nhị vẫn là một chữ tình, thêm với một chữ lợi. Lúc đầu mình cũng nghĩ cái bầu của nhị thiếu phu nhân là do Dịch Liên Khải, về sau mới biết trăm phần trăm là không phải, Lan Pha yêu Tần Tang như thế, chắc chắn không làm gì có lỗi với cô. Phỉ Ngã Tư Tồn cũng nói, vào cái thời đại ấy, từ lúc chắp bút, đã không có cái kết hậu rồi. Có lúc mình ghét Tần Tang vô cùng, có khi lại nghĩ cô nàng tương kế tựu kế, chung quy lại vẫn là "sương mù vây thành", Tần Tang cũng chỉ là một cô gái nhỏ bé đơn độc trong đám sương mờ ấy, cô không biết phải tin ai, cũng sợ hại phải người ta. Đẹp đẽ như vậy, đúng là bản lĩnh của nữ chính. Yêu hận thôi chết cũng là hết, một chiếc khăn tay của Tần Tang đổi cho Lan Pha một đời bó buộc. Một chiếc kẹo ngọt của Lan Pha, trải một đời mê muội cho Tần Tang. Dầu biết cái kết ắt là vậy, mình vẫn mong Lan Pha còn sống, bởi vì sau tất cả đau khổ ấy, ai hạnh phúc được cũng tốt. Còn nếu không, đứa trẻ chắc chắn sẽ được Tần Tang yêu thương hết mực. Rồi nó sẽ lớn lên, khi mà sương mù tan hết, tranh đấu trong Dịch gia cũng chỉ là màn kịch cũ qua miệng một cô nương tên Mẫn Hồng Ngọc

Phi Ngã Tư Tồn nằm trong “Tứ tiểu thiên hậu” của Trung Hoa trong dòng văn học lãng mạn. Bà được người ta gọi là “Bi tình thiên hậu” bởi văn phong của bà luôn gợi những nỗi đau. Đó có thể là những nỗi đau chia lìa cách biệt. Nhưng cũng có thể chính là sự gần mặt cách lòng. Đau nhưng không thể nói ra, thương nhưng không thể đến gần. Cái đau ấy thấu tận tâm can người đọc. Gây cho ta biết bao cảm giác xúc động, nghẹn ngào. Nếu bạn chưa biết nhiều về Phi Ngã Tư Tồn thì bạn hãy cùng tìm hiểu một chút về những cuốn sách hay nhất của cô sau đây nhé.

1. Không kịp nói yêu em

Ngay cái tên gọi đã gợi ra nỗi đau da diết. Yêu một người không kịp nói ra là đau đớn vô cùng. Chỉ vì cả hai người đều không kịp nói yêu mà chia li vĩnh viễn.

Không kịp nói yêu em

Nhân vật chính :

  • Mộ Dung Phong hay còn gọi là Mộ Dung Bái Lâm hoặc lục thiếu
  • Doãn Tĩnh Uyển
  • Hứa Kiến Chương
  • Trình Tín Chi
  • Trình Cẩn Chi
  • Từ Trị Bình

Nội dung chính của sách :

Câu chuyện này viết ở thời Dân quốc của Trung Hoa. Lúc bấy giờ nơi đây loạn lạc. Hỗn chiến quân phiệt xảy ra ở khắp nơi. Yêu một người trong thời chiến là biết trước sẽ đau thương. Huống hồ người ấy còn lại là một quân nhân, một người lãnh đạo.

Câu chuyện mở đầu trên chuyến tàu định mệnh. Cô gái trẻ Tĩnh Uyển trên chuyến tàu ấy đã vô tình cứu sống một người. Anh ta để lại cho cô một chiếc đồng hồ nhỏ. Thật ra lúc đó anh ta đã yêu Tĩnh Uyển, nhưng cô không yêu anh. Người cô yêu là Kiến Chương, có hôn ước từ nhỏ với cô. Điều đó gây ra biết bao đau khổ cho ba người.

Kiến Chương bị giới quân phiệt bắt. Tĩnh Uyển liền lên tận nơi để cứu Kiến Chương. Cô được cho biết là người được gọi là lục thiếu chính là người lãnh đạo của giới quân phiệt. Anh ta có thể cứu được Kiến Chương. Nhưng không ngờ lục thiếu lại chính là người cô từng cứu trước đây, tên Mộ Dung Phong. Vì yêu cô nên Mộ Dung Phong đã bằng lòng tha cho người cô yêu, dù anh rất đau khổ.

Nhưng khi thả Kiến Chương ra thì Mô Dung Phong lại gặp phải nguy hiểm. Tĩnh Uyển đã đỡ cho anh một viên đạn. Điều này khiến Kiến Chương hiểu lầm. Anh ta lại e sợ thế lực quân sự của Mộ Dung Phong nên đã chủ động rút lui. Tính Uyển rất đau lòng vì cô yêu phải người tham sống sợ chết. Cô cứu Mô Dung Phong vì tình nghĩa chứ chưa bao giờ yêu anh.

Trong lúc hôn mê cô vẫn luôn gọi tên Kiến Chương. Còn Mộ Dung Phong dùng hết thế lực quân sự của mình để cố đem Kiến Chương về bên cạnh cô. Anh biết làm vậy sẽ mất cô nhưng vẫn mong cô hạnh phúc bên người cô yêu. Bất kể là người đó không phải anh.

Truyện đầy những tình huống trái ngang đến đau khổ. Sau này Tĩnh Uyển hiểu được tấm lòng của Mộ Dung Phong và yêu anh. Nhưng yêu một người có quyền lực không phải là điều dễ dàng. Anh là người một lòng muốn có giang sơn trong thời cuộc quân phiệt hỗn chiến.

Để có được quyền lực, Mộ Dung Phong lấy Trình Cẩn Chi. Nhưng anh vẫn muốn giữ Tĩnh Uyển bên cạnh. Vì Mộ Dung Phong thật sự yêu Tĩnh Uyển. Tính Uyển biết được hềt sức đau lòng. Cả hai lần cô đều yêu lầm người. Trao tình yêu và nhận lại đầy đau khổ.

Cuối cùng hai người vì hiểu lầm mà đánh mất nhau. Tĩnh Uyển không muốn sống bên một người chỉ biết có thiên hạ và ngày càng tham vọng, dã tâm. Cô bỏ đi dù mang trong người con của anh. Mộ Dung Phong đuổi theo, tìm cô. Anh cho lính chặn ở những nẻo đường.

Cô được Trình Tín Chi cứu thoát. Anh ta chính là anh ruột của Trình Cẩn Chi. Vì bảo vệ con mình cô vờ lấy Trình Tín Chi, người đứng đầu chính phủ Nghiệp Xương. Tám năm sau Mộ Dung Phong và Doãn Tĩnh Uyển gặp lại nhau. Mộ Dung Phong vẫn luôn cho rằng cô phụ anh, có con với người khác. Anh cho lính sát hại cả Trình Tín Chi và con trai cô. Anh không thể ngờ được đứa trẻ anh giết đó chính là con trai ruột của mình.

Truyện kết thúc đẫm nước mắt. Tĩnh Uyển đem xác con đến nói cho biết sự thật. Và cô tự sát bằng chính khẩu súng năm xưa anh tặng. Anh suốt đời sống trong ân hận. Cả hai người đều yêu nhau. Nhưng không kịp nói, suốt đời không kịp nói.

2. Đông cung

Đông cung là nơi lạnh lẽo nhất trong hoàn cung. Nơi đây chính là bối cảnh chính của tác phẩm “Đông cung”.

Nhân vật chính :

  • Tiểu Phong công chúa
  • Thsí tử Lí Thừa Ngân hay còn gọi là Cố Tiểu Ngũ
  • Cố Kiếm
  • A Độ
  • Triệu Sắt Sắt
  • Tự bảo lâm

Nội dung chính của sách :

Câu chuyện bắt đầu từ nhiều năm trước. Công công chúa Tiểu Phong được thái tử Trung Nguyên là Lí Thừa Ngân cầu thân. Cô không muốn có một cuộc hôn nhân chính trị nên đã bỏ nhà đi. Cha cô huy động hết binh lính để tìm cô con gái nhỏ bé trở về hoàng cung.

Trên đường bỏ trốn cô gặp chàng trai chăn cừu tên là Cố Tiểu Ngũ. Hai người đã có những ngày vô tư nói cười trên thảo nguyên thơ mộng. Cố Tiểu Ngũ vì cô đã phải chịu nhiều nguy hiểm. Vì thế nên Tiểu Phong luôn tin Cố Tiểu Ngũ thật lòng với cô.

Đông cung

Nhưng cô không ngờ Cố Tiểu Ngũ lại chính là thái tử Trung Nguyên Lí Thừa Ngân. Chàng chỉ lợi dụng cô để chiếm được đất nước cô. Chàng đã giết người thân của cô. Vì Lí Thừa Ngân là một vương tử có lòng dã tâm muốn thống nhất thiên hạ, thảo phạt khắp nơi.

Nhưng gạt cô là thật, yêu cô cũng là thật. Quá đau khổ cô gieo mình xuống dòng sông Quên tự tử. Cái nơi có truyền thuyết kể rằng ai nhảy xuống sông đều sẽ quên hết tất cả. Lí Thừa Ngân nhảy xuống sông để cứu cô. Hai người được cứu sống nhưng mất hết trí nhớ.

Mọi chuyển trở về như lúc đầu, hai người lấy nhau như hai người xa lạ. Suốt ba năm trời không chút qua lại. Đúng với tính chất của một cuộc hôn nhân chính trị.

Nhưng định mệnh một lần nữa kéo họ lại gần nhau, họ yêu nhau lần nữa. Nhưng chàng vẫn là một người tham vọng. Cô nhớ lại mọi chuyện. Cô không quên được cái chết của người thân ba năm trước. Và cả cái chết của người thân cận nhất là A Độ còn mới đó.

Chàng không nhớ ra chuyện trước đây. Mãi mãi không nhớ ra cho đến khi Tiểu Phong nhảy xuống hoàng thành tự tử. Nhưng đến khi chàng nhớ ra mọi chuyện thì cô đã không còn. Đoạn cuối truyện trào dâng sự tiếc nuối đến thương tâm. Lí Thừa Ngân hối hận vì quyền vị đánh mất người quan trọng cả đời. Đến khi có được quyền vị thì lại cô độc cả đời trên ngai vàng lạnh lẽo.

Chàng luôn tưởng tượng rằng cô chỉ gạt chàng, cô vẫn còn sống. Nhưng tất cả chỉ là những sai lầm cũa quá khứ mãi mãi không thể nào quay lại được.

3. Công tắc tình yêu

Cái tên sách làm người ta nghĩ đây là một câu chuyện tình cảm ngọt ngào. Nhưng không phải, đây lại là một câu chuyện bi thương.

Nhân vật chính :

  • Chu Tiểu Manh
  • Chu Diễn Chiếu hay còn gọi là thập thiếu
  • Tiểu Quang

Nội dung chính của sách :

Câu chuyện xoay quanh yêu và hận giữa Chu Tiểu Manh và Chu Diễn Chiếu. Họ vì ân oán của đời trước mà đau khổ. Mẹ của Tiểu Manh hại cha của Diễn Chiếu trở thành một người thần trí bất ổn. Anh đem hết những oán hẩn trút lên người cô. Vì anh tin rằng cô cũng như mẹ mình, chỉ lợi dụng anh.

Trong quá khứ họ đã từng có nhữmg hồi ức thật đẹp. Họ cùng nhau đi xem nhạc hội. Anh đã từng đưa cô đi qua những nẻo đường thị thành phồn hoa, náo nhiệt. Tuổi thanh xuân của họ là những ngày tháng vô lo, vô nghĩ.

Công tắc tình yêu

Nhưng hạnh phúc đó không kéo dài được. Tình cảm đó không như ý muốn. Thù hận đã chấm dứt tất cả. Chấm dứt những ngày tháng hạnh phúc nhất của cuộc đời Tiểu Manh. Diễn Chiếu nói với cô anh chưa từng có chút tình cảm nào với cô. Cô vì quá đau lòng đã gạt anh rằng mình cũng chưa từng thật lòng với anh.

Một chút hiểu lầm, một chút giận hờn và cả một trời thù hận. Tất cả đã là dấu chấm hết cho tình cảm đó. Cả hai tự gạt mình rằng mình chưa từng yêu nhau. Tự đau khổ nhưng ngoài mặt luôn đối xử lạnh lùng như chưa từng có nhau trong đời.

Họ tổn thương và đày dọa lẫn nhau vì một chữ hận. Nhưng rồi một ngày sống gió ập đến. Diễn Chiếu bị cãnh sát truy bắt, dồn vào đường cùng. Anh đến phút cuối cùng của cuộc đời vẫn luôn bảo vệ Tiểu Manh.

Trong lúc đấu súng với cảnh sát, mọi thứ vô cùng hỗn loạn. Anh sợ Tiểu Manh bị lạc đạn nên đã đặt cô vào trong quan tài tránh đạn. Nhưng trong quan tài không có nhiều không khí. Nếu cứ tiếp tục dù cô không bị đạn bắn trúng cũng sẽ bị ngạt thở.

Không còn cách giải quyết nào khác, Diễn Chiếu đành nổ súng tự sát. Có vậy thì Tiểu Manh mới sống được. Anh không chết mhưng thành người thực vật. Tiểu Manh đề nghị bác sĩ tắt ống thở của anh. Mọi người không ngờ cô lại làm vậy.

Không phải cô còn hận anh. Tất cả vì anh từn nói nếu có một ngày như vậy hãy tắt ống thở của anh. Để anh chết có tôn nghiêm. Tựa truyện “Công tắc tình yêu” chính là có ý nghĩa như vậy. Chính là như câu nói cuối cùng của cô.

Cô nói :”Em chỉ mong có thể gắn trong tim mình một cái công tắc. Muốn bật thì bật, muốn tắt thì tắt. Muốn không yêu anh thì sẽ không yêu nữa.”.

4. Hải thượng phồn hoa

Cách tác phẩm của Phi Ngã Tư Tồn đều là nhứng câu chuyện buồn. “Hải thượng phồn hoa” cũng không là ngoại lệ.

Các đọc giả thường nói về các cuốn sách của Phi Ngã Tư Tồn như thế này. Đọc lúc đầu đau khổ lúc sau hạnh phúc còn chịu được. Chứ được trải qua hạnh phúc rồi lại bi thương rhật vô cùng tàn nhẫn. “Hải thượng phồn hoa” là cuốn sách tàn nhẫn như vậy.

Nhân vật chính :

  • Đỗ Hiểu Tô
  • Thiệu Chấn Vinh
  • Lôi Vũ Tranh
  • Lôi Vũ Đào

Nội dung chính của sách :

Đoạn đầu cuốn sách là những tháng ngày vui vẻ của cô phóng viên Hiểu Tô yêu đời. Cô vô cùng lạc quan và tiếng cười của cô làm mọi người vui theo. Cô tưởng như là mình đã hạnh phúc bên bác sĩ Chấn Vinh. Một con người vô cùng lương thiện.

Hải thượng phồn hoa

Mọi thứ trở nên đau khổ khi Chấn Vinh đi làm tình nguyện ở vùng núi lở. Bản thân anh là bác sĩ nên anh luôn đặt trách nhiệm cứu người lên trên hết. Nhưng chẳng ai có thể cứu anh.

Chấn Vinh vì bị núi sạt lở mà ra đi. Hiểu Tô vô cùng đau khổ. Không còn là cô gái hay cười ngày trước. Không còn là cô gái lạc quan năm nào. Hiểu Tô bây giờ cũng như cái cây không còn sức sống.

Vận mệnh trớ trêu sau bao sóng gió lại đưa cô đến bên Vũ Tranh. Anh ấy lại là anh trai của Chấn Vinh. Gia đình Vũ Tranh phản đối quyết liệt. Vì họ hàng đều biết Hiểu Tô là vợ sắp cưới của Chấn Vinh. Vũ Tranh lấy vợ sắp cưới của em trai mình thì còn ra gì.

Điều ấy cứ như dòng sông cách biệt giữa hai người. Mãi mãi chia xa, mãi mãi không tương phùng. Chiếc máy bay đã cất cánh, đưa Hiểu Tô đi đến một chân trời xa lạ. Cách biệt từ đấy, li biệt từ đây.

Hạnh phúc đôi khi thật quá đỗi mong manh. Mong manh đến ngắn ngủi. Ngắn ngủi đến tuyệt vọng.

5. Sương mù vây thành

Cái tên sách đã gợi ra điều gì đó rất vô vọng, rất bi thương. Cuốn “Sương mù vây thành” hay còn gọi là “Mê vụ vi thành”. Khi chuyển thể thành phim có tên là “Nếu như nhân sinh lần đầu gặp gỡ”.

Nhân Vật chính :

  • Dịch Liên Khải
  • Tần Tang
  • Dịch Liên Thận
  • Dịch Liên Di
  • Mộ Dung Phong

Nội dung chính của sách :

Đây là phần tiền truyện của cuốn “Không kịp nói yêu em”. Nhân vật Dịch Liên Khải trong truyện chính là bạn của Mộ Dung Phong. Nhà họ Dịch cùng với nhà Mộ Dung cùng lao vào cuộc quân phiệt hỗn chiến. Dịch Liên Khải là người có chí lớn muốn bình định thời cuộc loạn lạc.

“Sương mù vây thành” bản tiếng Trung

Dịch Liên Khải luôn giả vờ là người chỉ lo vui chơi để tránh sự tổn hại của anh trai dã tâm. Vì nhà họ Dịch có quyền thế và quân sử hùng mạnh nên có ngững người trong nhà vô cùng thủ đoạn.

Lúc còn nhỏ Dịch Liên Khải từng gặp một cô bé tên Tần Tang, anh thích cô từ đó. Nhưng Tần Tang không thích Dịch Liên Khải. Lớn lên không có cách khiến cô thích anh. Nên anh đành dùng thủ đoạn để có thể cưới được Tần Tang.

Tần Tang không nhớ ra lúc còn nhỏ từng gặp Dịch Liên Khải. Trong mắt cô Dịch Liên Khải là một kẻ xấu xa. Cũng vì thế cô phủ nhận hoàn toàn tình cảm của anh.

Hai người sống với nhau nhưng không hề hạnh phúc. Cũng do những hiểu lầm và định kiến mà họ không hiểu được nhau. Dịch Liên Khải từng làm sai một lần. Đó là dùng thủ đoạn để lấy được Tần Tang. Vì vậy dù sau đó anh có tốt thế nào thì cô cũng không tin anh nữa.

Những sự tranh quyền đoạt lợi của họ Dịch và giới quân phiệt ngoài kia ngày một gay gắt. Điều đó buộc Dịch Liên Khải phải giả vờ xử tệ với Tần Tang. Tất cả chỉ vì muốn bảo vệ cô.

Thời cuộc và chiến sự ngày một nguy hiểm. Nó làm cho Dịch Liên Khải không có cơ hội giải thích rõ ràng với Tần Tang. Tần Tang không biết sự thật nên càng lúc càng hận Dịch Liên Khải.

Đúng lúc đó người ngày trước cô yêu trở về. Nhưng lúc đó Tần Tang đã không còn yêu anh ta nữa. Người cô yêu là Dịch Liên Khải. Người cô hận cũng là Dịch Liên Khải. Họ hiểu lầm chồng chất và mãi mãi không đến được bên nhau.

Cuối cùng Dịch Liên Khải bỏ Tần Tang. Anh nói :”Tôi mệt rồi cô đi đi.“. Anh trả cô về với người cô yêu thủơ trước. Anh muốn chuộc lại cái sai lầm trước đây mà đâu biết rằng cô giờ không yêu anh ta nữa.

Thật ra anh làm vậy là muốn cứu mạng Tần Tang. Chỉ có từ bỏ cô thì cô mới không bị anh liên lụy. Anh thà chết một mình cũng không để cô có chuyện gì.

“Sương mù vây thành” vốn là tiền truyện của “Không kịp nói yêu em”. Vậy nên cả hai cuốn sách đều mang nỗi buồn thời cuộc sâu sắc. Tình ở thời chiến mấy ai bền lâu. Tình trong biển hận mấy ai hạnh phúc.

Mối duyên ấy tựa như gió thoảng mây bay. Mỏng manh như sợi khói mỏng lạc giữa trần ai. Họ nói với nhau kiếp này vô duyên kiếp sau gặp lại. Lúc ấy nhất định sẽ hạnh phúc.

Nhưng sự đời vốn vô thường. Dù có duyên hay không cũng không bao giờ gặp lại. Vì vốn không có kiếp sau. Đời người cũng không vì từ nếu mà thay đổi.

Lời kết

Đó là những cuốn sách kinh điển nhất của tác giả Phi Ngã Tư Tồn. Đó đều là những câu chuyện tình đẹp lãng mạn nhất. Nhưng cũng là những câu chuyện bi thương và đau khổ nhất. Nỗi ấy ấy cô gọi là cô ấy vẫn ở bên này mà anh đã ở bên kia chân trời. Luôn ở cạnh bên nhau, luôn yêu nhau mà không sao lại gần. Những cảm giác đau thấu tâm can ấy chỉ có Phi Ngã Tư Tồn có thể đem đến cho người đọc mà thôi. Chỉ có cô mới có thể làm cho người đọc dù lòng đớn đau nhưng vẫn tìm mua những cuốn sách của cô. Có thể nói Phi Ngã Tư Tốn chính là nhà văn thành công nhất trong dòng sách bi tình đau khổ.,

Bạn có thể tìm mua sách ở đây:

  • Ưu tiên số 1: Tiki , link giảm giá sách ở đây
  •  Tiếp theo: Fahasha, link giảm giá sách này ở đây
  • Tiếp theo: Vinabook, Link giảm giá sạch này ở đây

1140 views

Chủ Đề