Sức khỏe không phải cái vốn để đem ra đầu tư!
Trong kinh doanh, muốn có lời lãi, thu nhiều lợi nhuận, phải có vốn để đầu tư. Kinh doanh đi kèm với mạo hiểm, vì cái vốn bỏ ra có thể thu lại được, cũng có thể đổ sông đổ biển. Nhưng ít ra phần trăm giành phần thắng lợi vẫn có.
Còn với chúng ta, sức khỏe thường bị đem ra làm vốn – hay nói cách khác là tiêu tốn sức khỏe trong những ngày làm việc triền miên, ăn uống tạm bợ hoặc nhịn luôn cho qua bữa, thức khuya làm việc, hoặc dành thời gian cho những cuộc vui, nhậu nhẹt bia rượu… Vốn này miễn phí. Nhưng đem sức khỏe ra để đầu tư thì 100% chúng ta sẽ thua trong thương vụ của chính mình.
Nhưng không phải ai cũng hiểu được điều này. Nhiều người thời còn trẻ khỏe thì bán sức khỏe để đổi lại những lợi ích, rồi nửa đời còn lại khi tuổi đã cao thì đón nhận hậu quả ập đến.
Người ta coi nhẹ sức khỏe vì khi đó họ vẫn còn khỏe mạnh. Các anh đàn ông nhiều khi hơi tự tin thái quá với thể trạng của mình nên vô tư nhậu nhẹt, bia rượu, thuốc lá. Mới ngoài 30, 40 mà nhiều anh bụng to như phụ nữ tháng 8 thai kỳ vì uống nhiều bia quá. Lấy lý do công việc bắt buộc phải tiếp khách, mà tiếp khách lại phải uống, nhiều anh thỏa hiệp với lối sống này. Nhưng đến lúc có bệnh, lại than thở “biết có ngày này thì hồi đó đã…”.
Nếu như những lớp trước, giờ đã là độ tuổi trung niên đã dần “thấm đòn”, thì tôi quan sát thấy những người trẻ hiện nay đang tiếp tục đi vào “vết xe đổ”. Thậm chí là do các tác động của đời sống xã hội, phong cách làm việc “bán mạng” và những trò giải trí quá sẵn có, thì giới trẻ hiện nay còn coi nhẹ sức khỏe hơn nữa. Hậu quả lại đến với họ càng sớm hơn.
Những người trẻ tuổi thường thức khuya. Ngày xưa 23h đi ngủ đã là muộn, giờ thì thức qua 12h là quá bình thường, đi chơi đến 3-4h sáng cũng là chuyện quá đơn giản. Một số thì làm việc đến lao lực. Có trường hợp đột tử giữa nơi làm việc vì thức khuya dài ngày làm cho kịp tiến độ. Để làm gì, để được thăng tiến, tăng lương, được trọng dụng? Những thứ ấy liệu có còn ý nghĩa gì nữa hay không khi tính mạng, sức khỏe không còn?
Người xưa có câu: “Bệnh từ miệng mà vào, họa từ miệng mà ra”. Tất cả những thứ chúng ta ăn hàng ngày đều có tác động ngược trở lại đến sức khỏe của chính chúng ta hết. Thỉnh thoảng đi siêu thị cùng bà xã, tôi có xem qua thành phần dinh dưỡng của một số sản phẩm đồ ăn đóng hộp, ăn liền. Điển hình là mì gói.
Trời ơi, thành phần dinh dưỡng quá thiếu hụt, thừa mỡ, thừa muối, nhiều chất không tốt cho sức khỏe ẩn trong lớp vỏ sặc sỡ, bắt mắt, cái tiện lợi và sự ngon lành. Nhìn sang hai bạn trẻ bên cạnh đang mua đến hàng chục gói mì để dành ăn dần mà tôi không khỏi lo lắng vì biết rằng đây là loại thực phẩm rất phổ biến được hàng triệu người Việt ăn mỗi ngày.
Ngoài việc ăn uống lệch lạc, lười vận động cũng là nguyên nhân khiến sức khỏe chúng ta ngày càng kém đi. Nhiều người sẵn sàng xếp hàng chờ 10-15 phút để đợi thang máy đi lên tầng 2, tầng 3 thay vì chịu khó leo vài bậc thang bộ. Một bước lên xe, hai bước xuống xe. Đến công sở thì ngồi yên vị trên ghế, dán mắt vào máy tính. Cả ngày không vận động gì cả. Vì thế mà các bạn làm công sở thường gặp phải những bệnh cố hữu: bệnh xương khớp, bệnh về mắt, bệnh dạ dày, gan, thận, thiếu máu, tuần hoàn não kém, thừa mỡ, cơ bắp lỏng lẻo.
Tôi từng chữa cho một bệnh nhân mới ngoài 20 mà đã đủ thứ bệnh. Dạ dày loét, thoát vị đĩa đệm, hô hấp tuần hoàn đều tệ, da tái sạm như cụ già. Nguyên nhân là vì cậu này thường thức khuya chơi game, cả ngày ngồi ì trên ghế trước máy tính, hút thuốc, uống nước tăng lực thay bữa ăn hàng ngày. Thời gian đầu thì chưa thấy vấn đề gì, nhưng chỉ 1-2 năm là cơ thể rệu rã, suy kiệt. Đó là lúc cơ thể đang phát đi những tín hiệu cảnh báo để cậu này có cơ hội sửa đổi. Bệnh thì có thể chữa, nhưng nếu không thay đổi lối sống kịp thời thì không ai có thể giúp được, kể cả là Hoa Đà tái thế!