Bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa là gì

Trông mong gì ở một kẻ bất hiếu, bất nhân?

[NLĐO]- Với mẹ mình mà đối xử không tốt thì có thể đối xử tốt với ai? Không thể chấp nhận một kẻ bất nhân, bất hiếu như vậy.

Tôi muốn cho tay trợ lý của mình nghỉ việc nhưng đã mấy hôm rồi vẫn không tìm ra được lý do. Trưởng phòng nhân sự nói: “Tôi gợi ý cho cậu ta làm đơn xin nghỉ việc nhưng cậu ta nhất định không đồng ý”. Nếu thế thì tôi phải làm sao đây?

Tình cờ tôi phát hiện Quân, trợ lý mới của tôi không sống cùng mẹ như cậu ta vẫn kể. Bà mẹ già đã 78 tuổi của Quân đang phải trú ngụ ở một phòng trọ chật hẹp trong con hẻm ở quận 8, TP HCM. Trong khi đó, ngôi nhà lớn của cha Quân để lại, cậu ta cho thuê tầng trệt, còn trên lầu thì sống cùng bạn gái. Người kể cho tôi nghe chuyện này là Huyền Thanh, nhân viên phòng nhân sự. Có lẽ do Huyền Thanh để ý yêu Quân nhưng bị từ chối nên đem lòng oán hận, tìm cách “triệt hạ” đối phương.

Chuyện có nguyên nhân từ việc công ty gởi quà mừng thọ cha mẹ của nhân viên trên 70 tuổi. Khi trình danh sách để phê duyệt, Huyền Thanh chỉ vào tên bà mẹ của Quân nói: "Bà cụ không ở địa chỉ này đâu ạ". Tôi ngạc nhiên: "Không ở đây thì ở đâu? Đây đúng là địa chỉ nhà của cậu Quân mà? Họ chỉ có một mẹ, một con...". Huyền Thanh lắc đầu: "Dạ, nhà đó anh Quân cho mướn một phần, còn một phần anh ấy ở với bạn gái. Bà cụ phải đi ở nhà thuê...".

Mẹ già mỏi mòn mong con. Ảnh minh họa

Tôi nghe mà không tin vào tai mình. Quân là một nhân viên năng nổ, nhiệt huyết, tận tụy. Tuy mới làm trợ lý cho tôi mấy tháng nhưng cậu ta đã chứng tỏ mình sinh ra là để làm công việc ấy. Cậu ta đọc được suy nghĩ của tôi, nhiều khi không cần ra lệnh thì mọi việc đã được thu xếp đâu vào đó.Ngoài công việc, Quân đặc biệt rất nhạy bén trong việc nắm bắt sở thích của sếp. Tôi muốn ăn gì, mặc gì, chơi gì, ở đâu... Quân đều hiểu ý và sắp xếp đâu ra đó, rất ít khi tôi phải nhắc nhở, có ý kiến.

Với tôi thì vậy, còn với các phó giám đốc của tôi, Quân cũng tận tình không kém. Nhà ai hữu sự, người đầu tiên có mặt chính là Quân. Cậu ta cắt đặt mọi thứ y như được lập trình sẵn, cứ cho dữ liệu vào, bấm nút là có một sản phẩm hoàn chỉnh.

Tôi nhớ cách nay khoảng 1 tháng, Quân xin nghỉ phép một tuần lễ để đưa mẹ đi du lịch nước ngoài. Dù khi đó công ty chuẩn bị tổ chức sự kiện quan trọng nhưng tôi vẫn đồng ý, thậm chí còn khuyến khích Quân nghỉ phép để đưa mẹ đi chơi. Sau khi ký vào đơn cho Quân, tôi còn nghĩ bà mẹ của Quân thật hạnh phúc khi có đứa con hiếu thảo như vậy.

Ấy thế mà những gì cô nhân viên phòng nhân sự nói ra đã làm đảo lộn mọi suy nghĩ của tôi về người trợ lý của mình. Tôi quyết định tự mình kiểm tra mọi việc. Không phải dễ để tìm được cái địa chỉ mà Huyền Thanh đưa cho tôi. Nó nằm trong một con hẻm nhỏ ở đường Phạm Thế Hiển. Tôi chạy xe máy, hỏi thăm cả tiếng đồng hồ mới tìm được đúng ngôi nhà cần tìm.

Bà cụ không mở cửa cho tôi dù tôi xưng là đồng nghiệp của con bà. Mãi một lát sau có một người phụ nữ trung niên xách cà mên cơm tới gọi thì bà cụ mới chịu mở cửa. “Bác làm ở chỗ cậu Quân à? Cậu ấy không tới đây đâu. Mỗi tháng tôi phải qua bên kia lấy tiền về để chợ búa, cơm nước cho bà già. 78 tuổi rồi, lúc nhớ, lúc quên, lúc vui, lúc buồn. Nhiều hôm bà già cứ ra trước cửa lẩm bẩm gọi tên con tới tối. Mỗi ngày tôi ghé qua hai lần để đem cơm và dọn dẹp nhà cửa, tắm giặt cho bà già. Mỗi tháng cậu Quân trả cho tôi 2 triệu tiền công”- chị phụ nữ vừa kể, vừa đút cơm cho bà cụ.

Bà cụ nhai cơm trệu trạo, thỉnh thoảng lại cúi xuống lượm mấy hột cơm đổ bỏ vô miệng. Tôi hỏi: “Con trai bà ở bên kia với ai?”. Chị phụ nữ nhăn mặt: “Tôi cũng không biết. Nghe đâu là ở với một cô rất đẹp. Nghe nói cô chê bà cụ ở dơ, lãng tai, nói nhiều nên bảo cậu Quân cho bà ra ở riêng...’.

Tôi ra về mà cứ bị hình ảnh bà cụ ám ảnh. Hôm sau tôi gọi Quân lên hỏi: “Lúc này mẹ cậu khỏe không?”. Quân cười thật tươi: “Dạ, mẹ em khỏe lắm. Được đi du lịch nước ngoài, bà cụ rất phấn khởi”. Tôi giận sôi lên nhưng cố kềm chế: “Thật không?”. Quân lúng túng thấy rõ: “Sao cơ?”. Tôi đập bàn: “Cậu nói dối không biết ngượng mồm à? Cút đi cho khuất mắt tôi”.

Quân hơi bất ngờ trước cơn giận dữ của tôi nhưng cũng riu ríu đi ra. Tôi gọi trưởng phòng nhân sự lên: “Tìm cho tôi một người trợ lý khác thay thế cậu Quân”. “Có chuyện gì vậy sếp?”- trưởng phòng nhân sự ngơ ngác. Tôi kể mọi chuyện cho anh ta nghe và nói rằng mình không thể chấp nhận một kẻ bất nhân, bất nghĩa, bất hiếu như vậy. Khá bất ngờ nhưng trưởng phòng nhân sự cũng đồng tình: “Đúng là chúng ta đã bị lừa. Một người mà với mẹ mình cũng không đối xử tốt thì có thể đối xử tốt với ai?”.

Thế nhưng cả hai chúng tôi nghĩ nát nước vẫn không tìm ra lý do để cho Quân nghỉ việc. Nếu nêu lý do cậu ta bất hiếu với mẹ thì chẳng ổn tí nào vì đó là việc riêng của nhân viên, công ty không có quyền can thiệp. Còn nếu như đùng đùng cho nghỉ việc thì với tính cách như vậy, chắc gì Quân để cho tôi yên?

Lê Khoa

From: XC Tim Sent: Friday, October 23, 2009 5:50 PM

Xin chào VnExpress.net, chào chú Đức!

Theo dõi chuyên mục đã nhiều nhưng thực sự đọc những dòng tâm sự của chú Đức cháu thấy sự cay đắng, mù quáng và cố lạc quan chỉ có ở chú mà thôi. Chú ạ lạc quan hướng đến tương lai thật đáng quý nhưng cố lạc quan, gượng gạo “chờ” cái mà chú biết sẽ không có thật sự có nên không chú? Ngay từ đầu chú đã sai rồi đến bây giờ chú vẫn không chọn đường đi đúng.

Quảng cáo

Có câu “Dạy vợ từ thủa bơ vơ mới về” mà chú đã quá nuông chiều, chú cũng đã “chờ” 20 năm cho sự “lớn lên” của quả “xanh non” để được “quả” như bây giờ thật đáng tiếc. Lại có câu “giang sơn dễ đổi bản tính khó dời” người mà chú gọi là “vợ” [cháu xin lỗi nhưng chữ “vợ” này cháu không thể viết bình thường được], người mà chú lại “chờ” bây giờ và sau này có thay đổi tốt hơn không chú? Mà nếu chú muốn “chờ” tiếp như vậy nhưng 2 em có muốn tiếp tục “chờ” như chú? Cháu xin trả lời thay chú là “ Không!”.

Người chỉ biết có bản thân mình để rồi cuốn theo những đam mê tầm thường mà quên mất gia đình thật sự không đáng để níu kéo chú ạ. Trong tình yêu người ta thường mù quáng, chú cũng không ngoại lệ, đến 20 năm chú vẫn mong chờ gì ở người “vợ” ấy? Kẻ theo cháu chỉ có thể gọi bằng 6 chữ bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa.

Quảng cáo

Đành rằng xã hội ngày nay những giá trị đạo đức có thay đổi nhưng mẹ ruột đau yếu thân là con gái mà như vậy thì cháu cũng chưa tưởng tượng được. Đó là bất hiếu. Nghiêm khắc dậy con không sai nhưng la mắng con cái, đánh con khiến con không dám gần mẹ, trầm cảm tự tin, là bất nhân. Thân là gái có chồng, có gia đình mà bỏ chồng theo người khác là bất nghĩa. Người bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa như vậy cháu không nghĩ sự bao dung, tình cảm gia đình đáng dành cho.

Chú ạ, bây giờ cái chú cần nhất chính là 2 em và cái 2 em cần chính là gia đình. Biết rằng tình mẹ là không thể thay thế nhưng bằng tình yêu của chú với 2 em cháu tin rằng chú và 2 em sẽ vượt qua tất cả để gia đình nhỏ ấy sẽ đầy ắp tiếng cười, sự ấm áp mà đáng ra 2 em và chú phải có.

Vốn chữ cháu có hạn nên cháu chỉ có thể viết những suy nghĩ của mình gửi tới chú, suy nghĩ của một người bạn trẻ.

Mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với chú và 2 em!

Chrysan

Khi tôi hỏi là mày có lấy vợ không còn trinh không thì nó bảo rằng "yêu thì cứ yêu, đã lấy đâu mà tính, nếu đến tuổi lấy vợ mà kiếm được em nào còn thì đá em kia thôi".

Hi, chào mọi người, em mới lượm được bài này, thấy tâm đắc nên post lại để cùng suy ngẫm:

Tôi thấy không ít các bạn cho rằng giữ hay không "cái đáng giá ngàn vàng" thì không liên quan, ảnh hưởng đến nhân cách sống? Tôi thì không cho như vậy:

1. Hầu như người mẹ nào cũng luôn khuyên nhủ con gái về chuyện phải thật giữ gìn trước khi lấy chồng, đó là những người đã từng trải, biết được nó ảnh hưởng lớn đến hạnh phúc sau này như thế nào, việc không nghe lời cha mẹ, khiến họ phải lo lắng cho hạnh phúc của bạn -> là tội bất hiếu.


2. Gái không còn trinh đồng nghĩa là cũng đã quan hệ với ít nhất 1 người, sau này lấy chồng chắc chắn sẽ có lúc nhớ về chuyện ăn nằm với người cũ, và so sánh khả năng của người này người khác -> đó là bất trung [ít nhất cũng trong tư tưởng, và cũng không có gò đảm bảo thực tế có chuyện 'tình cũ không rủ cũng tới' hay không].

3. Ở đời sợ nhất là loại người không còn gì để mất, gái không còn trinh dễ buông thả trong các mối quan hệ sau này, quan hệ với 1 người cũng chẳng khác gì 10 người, 100 người, đó là tư tưởng đáng lo ngại, điều này dẫn đến khả năng phá thai và vô sinh cao -> từ bỏ đi giọt máu của mình là bất nhân.



4. Như trên thì gái mất trinh thì khả năng vô sinh cao hơn bình thường, nếu không lấy chồng thì sẽ là gánh nặng cho xã hội. Nếu lấy chồng thì một người vợ không làm cho chồng hạnh phúc trọn vẹn -> đó là bất nghĩa, để rồi khi họ chuẩn bị xuống ngủ với giun rồi mà vẫn ước ao 1 điều giá như em là người đầu tiên của tôi.

Thế nên một người có KHẢ NĂNG CAO là con người bất nhân, bất nghĩa, bất trung, bất hiếu có thể là người có nhân cách tốt được không?? Vậy đàn ông không nhận ra điều đó đi mà lấy gái mất trinh há chẳng phải là ngu ngốc hay sao? Đàn ông mặc dù nhận ra điều đó nhưng vẫn lấy há chẳng phải là kém cỏi, thiếu bản lĩnh hay sao? [người có tiền tài, địa vị sẽ lựa chọn chữ trinh là số 1].

Tôi nhớ là có mấy người bạn, khi tôi hỏi là mày có lấy vợ không còn trinh không thì nó bảo rằng "cũng còn tùy, nhưng yêu quá thì cứ lấy thôi, sau này kiếm gái trinh bù lại sau", còn một đứa thì bảo "yêu thì cứ yêu, đã lấy đâu mà tính, nếu đến tuổi lấy vợ mà kiếm được em nào còn thì đá em kia thôi".


Đàn ông là giống ích kỉ, thích chiếm hữu làm của riêng và bạn muốn lấy chồng thì phải chấp nhận khiếm khuyết đó, coi như là một phần tất yếu của cuộc sống, đừng suy nghĩ rằng, đàn ông QHTD thoải mái, thì con gái cũng phải như vậy cho công bằng -> điều này chỉ có hại cho bạn mà thôi vì xã hội á đông còn lâu mới có cái gọi là nam nữ bình đẳng.

Tôi bật mí với các bạn điều này: đàn ông con trai mà yêu đến mức xác định sẽ lấy bạn làm vợ sẽ không bao giờ chia tay bạn vì bạn không cho cái đó đâu. Và nếu có cho rồi thì đứng nói rằng do yếu đuối, nhẹ dạ, chính bạn là người được giáo huấn đào tạo bài bản qua "trường nhà" là phải luôn luôn giữ gìn và biết rõ là gạo không nên cơm sẽ thiệt thòi mà không có bản lĩnh giữ được thì làm sao đàn ông con trai có thể có bản lĩnh để kiềm chế được chứ.

Hãy nhớ kỹ những điều đó! Nếu không bạn sẽ trả giá bằng chính hạnh phúc của bạn sau này [tuy nhiên, tôi chỉ khuyên các bạn thôi, còn bạn gái tôi thì có lẽ tôi sẽ làm ngược lại...OMG]

Video liên quan

Chủ Đề