Https thanhthach.wordpress.com review-spoiler năm 2024

" Chàng hãy thề đi, kiếp này, kiếp sau, mãi mãi chỉ yêu mình ta, không ai khác"

" Ta thề, kiếp này, kiếp sau, mãi mãi chỉ yêu mình nàng, không ai khác"

Tôi mỉm cười mãn nguyện, nhìn chàng lần cuối, có thể tôi không thắng nổi bệnh tật nhưng chỉ cần có chàng ở bên, mọi thứ đều không còn quan trọng nữa, tôi ra đi thanh thản, không vướng bận.

Và rồi tôi được đầu thai, dù dáng hình không như xưa nhưng vẫn mang theo trí nhớ từ kiếp trước, vẫn luôn chờ đợi một ngày nào đó gặp lại được anh, ở bên anh, trọn đời, mãi mãi bình an.

Cuối cùng tôi cùng đã gặp được anh, anh kiếp này hình dáng không thay đổi nhưng trí nhớ đã không còn. Tôi tin tưởng rằng dù không nhớ được quá khứ nhưng trái tim tôi và anh cùng chung nhịp đập, anh sẽ yêu tôi, như kiếp trước, mãi yêu tôi như lời thề ngày nào.

Cho đến một ngày, anh nói anh đã yêu một người con gái khác, người con gái mang dáng hình tôi kiếp trước. Tôi vui nhưng đau đớn gấp vạn lần. Tôi phải giữ anh lại bằng mọi giá, tôi vẫn luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ nhớ lại.

Dùng quyền lực của cha bắt anh chia tay người yêu, bắt anh làm tổn thương cô gái ấy, bắt anh quay lại bên tôi.

Một năm, hai năm, ba năm, tôi và anh sống chung, cùng ăn cùng uống, cứ ngỡ thời gian sẽ khiến anh nhận ra tình cảm tôi dành cho anh, cứ ngỡ ở bên nhau sẽ thành thói quen, cứ ngỡ mọi thứ sẽ trở lại quỹ đạo như lúc trước mà ngờ đâu trái tim anh luôn luôn lạnh giá, đối với tôi. Ở bên tôi anh học được cách giả tạo, chiều tôi, chăm tôi, tất cả đều là nhẫn nhịn, để một ngày nào đó anh sẽ thoát khỏi xiềng xích do tôi tạo ra, tung cánh bay làm những điều anh thích, được là chính bản thân mình.

Tôi đau đớn nhưng vẫn nuôi hy vọng một ngày nào đó anh sẽ yêu lại tôi. Vẫn mặt dày bám theo anh dù rằng anh đã phá tan xiềng xích do tôi tạo ra, vẫn theo anh dù giờ đây tôi đã không còn là cô tiểu thư ngày nào. Yêu anh, tôi trở nên mặt dày, yêu anh, mặt mũi tôi đã không còn nữa, yêu anh, lòng tự tôn cũng bị phá bỏ, yêu anh, chỉ yêu anh, vì anh mọi thứ đã không còn quan trọng.

Dù quyết tâm là vậy nhưng không thể tránh nổi những tổn thương. Đứng từ xa nhìn anh quan tâm chiều chuộng cô gái khác, là em, nhưng giờ đây đã không còn là em. Từ trong bóng tối nhìn anh thành công trên con đường mình chọn, nhìn anh nở nụ cười kiêu hãnh với đối tác, chỉ nhìn anh từ xa thôi, không dám lại gần, vì em sợ, em còn tiến thêm bước nữa anh sẽ lùi xa em cả vạn dặm. Em sợ, trái tim em sẽ thêm vài vết cứa nữa, dù rằng nó chưa bao giờ lành từ khi anh xa em, từ khi sợi dây gắn kết của 2 ta đã bị đứt. Yêu anh mà không thể tiến bước cùng không thể lùi, vì khi đã chọn bên anh, em đã không còn về.

Anh đã giữ đúng lời thề, yêu em, mỗi mình em. Giờ đây anh yêu em, nhưng đã không còn là em. Có lẽ, em nên học cách buông tay chăng?

Dùng sự tôn nghiêm cuối cùng để theo anh, bạn anh, và cả cô gái ấy leo núi. Dùng những đồng tiền cuối và mối quan hệ để tạo dựng một hoản cảnh éo le rằng em và cô gái ấy cùng sắp rớt xuống núi, anh sẽ chọn ai?

Kết quả không ngoài dự đoán nhưng trái tim vẫn không ngừng đau xót, tại sao nước mắt vẫn lăn rơi hoài, tại sao em cứ phải tự tổn thương mình thế này? Tại sao?

Tại vì, quá yêu anh.

Yêu anh, kiếp trước là đúng, còn kiếp này lại là một sai lầm.

Yêu anh nên ẫu trí, yêu anh nên tổn thương anh, yêu anh nên em tự tổn thương mình, yêu anh em làm tổn thương người yêu em như em yêu anh vậy.

Và em biết, tất cả đều là ngụy biện, vì em ích kỉ, vì em cố chấp, vì em luôn sống trong quá khứ và luôn giữ chấp niệm ngày xưa – yêu anh, tin anh sẽ mãi yêu em, trọn kiếp.

Buông tay, nói ra thật đơn giản nhưng thực hiện lại khó khăn. Khó khăn nhưng không có nghĩa là không thể không thực hiện.

Vì em biết con đường em chọn không thể quay lại được nữa, em không thể lùi nên chỉ còn cách bước tiếp, nếu đường thẳng không thể đi thì em sẽ đi đường vòng, nếu đường vòng không thể đi thì em sẽ leo núi, nếu leo núi không được thì em sẽ bơi. Em tin vào duyên phận nhưng không chấp nhận số phận. Em yêu mù quáng nhưng không có nghĩa em là người vô dụng.

Dù rằng gia đình kiếp này vẫn không hạnh phúc như kiếp trước, dù rằng anh đã không thuộc về em, dù rằng bị cả thế giới này ghét bỏ. Nhưng em sẽ không chấm dứt cuộc đời mình một lần nữa , vì bên em giờ đây có người yêu em như em yêu anh vậy, có người vẫn luôn đứng từ xa nhìn em, làm tất cả vì em như em đứng từ xa nhìn anh, làm tất cả vì anh vậy.

                                          
Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Ngọt sủng, Trùng sinh, Sinh tử, cưới trước yêu sau, chủ thụ, cung đình
                      

                      

Giới thiệu:

                      
"An Trường Khanh bực mình, cảm thấy nam nhân này càng giống hồ lô cưa miệng, đánh một gậy mới nhảy một câu, nếu không hỏi hắn, có thể hắn cả một đường không hé răng. Nếu người này chịu nói nhiều chút, đời trước hai người cũng không đến hoàn cảnh.
                      
Đồn đãi Bắc Chiến Vương có tính tình thô bạo, vui buồn thất thường, người chết trong tay hắn nhiều không đếm hết. Kiếp trước An Trường Khanh tin lời đồn nên vừa lo vừa sợ hắn, không dám liếc mắt nhìn thẳng.
                      
Mãi sau khi chết y mới biết, nam nhân thô bạo đã trao hết dịu dàng cho y.
                      

                      

Trọng sinh đến đêm tân hôn, An Trường Khanh nhìn gương mặt của nam nhân viết hai chữ "hung ác", chủ động hôn lên môi hắn.

                      
Gương mặt của nam nhân sa sầm, nhìn kỹ nắm cằm y: "Ngươi không sợ ta?"
                      
An Trường Khanh bám vào cổ nam nhân cười vừa mềm vừa ngọt, "Ta không sợ ngài, ta chỉ sợ đau."
                      

                      
Chuyện náo nhiệt nhất Nghiệp Kinh gần đây không có gì hơn là Bắc Chiến Vương từ chối chỉ hôn của Thái Hậu, tự chọn một thứ tử [con vợ lẽ] không được yêu thương của phủ Thừa Tướng làm Vương phi.
                      
Mọi người đều nói thứ tử đó xinh đẹp, đáng tiếc mệnh không tốt bị Bắc Chiến Vương nhìn trúng, sợ là không sống qua đêm tân hôn.
                      
Tất cả mọi người chờ xem trò cười của phủ Bắc Chiến Vương.
                      
Nhưng mà chờ mãi... chờ đến khi Bắc Chiến Vương đăng cơ xưng đế, chờ đến khi thứ tử được phong Nam Hậu độc chiếm ân sủng của đế vương, chờ đến khi bọn họ chỉ có thể dập đầu xuống đất hô to "Đế hậu thiên tuế", cũng không thể chờ được trò cười muốn xem.
                      
**Một số trích đoạn ấn tượng:**
                      
_[Raph: Đoạn này tôi cắt. Bên trên cũng có các trích đoạn cho anh chị em đọc rồi. Ai muốn đọc thêm thì vào nhà edit nha ;] ]_
                      
**Đánh giá:**
                      
Tình yêu giữa hai người Tiêu Chỉ Qua và An Trường Khanh là sự thấu hiểu, nhường nhịn, hy sinh, cùng nhau sóng vai vượt qua khó khăn, ngày một sâu đậm. Tuy có phát cơm chó nhưng rất đúng chỗ, không tới mức quá nhiều dẫn đến phát ngán 🤗
                      
Đầu truyện là cảnh thi thể của bạn công Tiêu Chỉ Qua bị vứt ra cho chó ăn rất thảm, đọc mà nhói luôn. Đời trước ai cũng tội hết nhưng sau này thì rất là ngọt, công cực kì sủng thụ, bạn thụ An Trường Khanh cũng nhận ra vấn đề và bắt đầu quay lại cưng chiều anh chồng nhà mình 💖💖💖
                      
Về vấn đề chết rồi sống lại của bạn thụ An Trường Khanh thì được tác giả lập hẳn một plot twist để giải thích luôn, cực kì tỉ mỉ.
                      
Cái kết ấm áp viên mãn. Không có lời nào để chê. Trời ơi lâu lắm rồi mới đọc được một bộ mà cái kết không làm tui ức chế á 😂
                      
Đề cử cho ai thích trọng sinh cung đình nha, bộ này khá là ổn áp đó 🍚🐶
                      
Chấm điểm: 8/10
                      
CRE: //hyukieleesj1398.wordpress.com/2021/12/02/review-bao-quan-sung-hau/comment-page-1/
                              

Chủ Đề