Review yên chi thượng hoa

Review yên chi thượng hoa

…“Ngươi bị người ‘thượng’ có cảm giác gì a?”
“Cảm giác gì?”

“Bắt đầu rất đau, sau lại thấy quen, còn rất thoải mái.”
“Thật á?”

“Vậy ngươi thích cùng nam nhân làm chuyện kia, hay là thích làm cùng nữ nhân?”
“Không biết, chỉ mới làm cùng nam nhân, chưa từng làm với nữ nhân.Bất quá, ngươi thật mềm mại a, không giống với nam nhân …”

Tình yêu giữa người với người đôi lúc rất kỳ diệu đôi lúc nó vượt qua khoảng cách, địa vị, giới tính , tuổi tác… bỏ lại sau lưng tất thảy …Trong những năm tháng phong trần nửa mê nửa tỉnh trong ngàn vạn tơ tình, hương phấn phồn hoa hư ảo kỹ nam tình Khuynh đã nên duyên với kỹ nữ Oản Oản một cách tình cờ.

Có một con phố tinh xảo, phồn hoa, nô nức tiếng cười, xiêm áo lộng lẫy, quí nhân như con thoi phù hoa khôn tả. Một bên là nơi các cô nương mỹ miều treo quải bài hành nghề- một bên là tuấn tú thiếu niên chong đèn chờ khách. Trong kinh thành xa hoa không thể không nói đây là nơi trụy lạc mà xa xỉ có tiếng. Chính nơi đây năm Tình Khuynh mười bảy y gặp Oản Oản năm đó nàng mười năm.

Oản Oản là con một danh tướng vì âm mưu hoàng quyền mà liên lụy, cha chết nàng bị biếm vào kỹ viện vạn lần cũng chẳng thể chuộc ra đó là hình phạt nhục nhã, tàn nhẫn mà kẻ thống trị ban cho thân quyến người có tội. Nhưng với nàng thì cũng chỉ đến thế mà thôi.

Oản Oản mười năm tuổi nhưng nàng mang ký ức của chín kiếp làm làm người, trong chín kiếp ấy nàng luôn chết trẻ đồng thời luôn luôn mang thân phận tình nhân, hay gái bán hoa. Suốt chín kiếp đằng đẵng nàng chưa một lần biết tới hơi ấm hạnh phúc tất thảy chỉ là phù hoa hoan lạc. Vì vậy nàng nhàn nhạt tiếp nhận kiếp đời quan kỹ không oán thán buồn thương, cũng chỉ là thêm một kiếp người.

Là phố hoa mua vui cho người nhưng lại nơi quí tộc quan lại lui tới vô hình chung chính nơi ăn chơi hưởng lạc lại là nơi so quyền ngấm ngầm giữa hoàng thân quốc thích, trong âm mưu tính kế trùng trùng nàng gặp được Tình khuynh khi đó là đệ nhất kỹ nam đương thời.

Trong một lần vô tình phần vì muốn thử lòng người tình của mình là Dịch Nhị công tử, phần vì có chút ấn tượng mà y chuộc nàng làm nô tì.

Họ đến với nhau có chút lạ lùng ngược đời. Không phải vi say mê giai nhân mà nam chính vì thử lòng người đàn ông của mình nên chuộc nữ chính. Cái tình huống có bao oái ăm bao chua xót, nhưng đáp lại ánh mắt cầu xin của Oản Oản chỉ là vài lới nhàn nhàn của ma ma bảo trọng- một lần nữa nàng lạnh lòng kiếp thứ mười vẫn tệ bạc đến thế.

Tuy nhiên ở cùng Tình Khuynh nàng nhận thấy y cũng dễ hầu hạ người xung quanh toàn trẻ con, không có đám oanh yến tranh dành cũng chẳng lo tiếp khách. Đưa đi đẩy lại thành hay chính trong những ngày tháng này tình cảm của cả hai dần bắt rễ. Ban đầu chỉ là sự ỷ lại, làm nũng của y trước sự chăm lo, thấu hiếu từng trải của Oản Oản, nhưng sau nhiều biến cố đặc biệt là cú sốc thất tình mà Dịch nhị công tử mang lại tình cảm dần tiến triển vượt ngoài kiểm soát của cả hai.

Vậy rốt cuộc Tình Khuynh thật sự thích nam nhân? Tôi đã rất băn khoăn đây là ngôn tình mà ? sao lại có mùi đam mỹ ? Chính điểm này càng khiến tôi muốn tiếp tục mạch truyện ^^ đọc phần sau tôi nhận ra đúng là Tình Khuynh  đã thích và thực sự trao tâm, trao thân cho Dịch Hành Chi và cư xử như thê tử của hắn.

Điều này bắt nguồn từ quan điểm giáo dưỡng mà y được tiếp nhận hơn mười năm trời. Tình Khuynh bị bán khi năm tuổi , mười tuổi thì đến nam quán suốt thời gian này y được dạy dỗ để lấy lòng, bồi tiếp, hầu hạ đàn ông. Văn thơ, tài nghệ cũng chỉ để mua vui làm đồ chơi cho kẻ khác.

Thêm vào trí tuệ, dung mạo nam sinh nữ tướng y càng trở thành công cụ hoàn mỹ cho đám vương hầu, y “được” ban cho Dẫn Hương Hoàn một loại thuốc trân quí làm người ăn có mùi hương quyến rũ tăng tình thú nhưng khiến y không thể sinh con ý chính là đoạn hậu khiến y thành con cờ lâu dài. Sống trong phồn hoa mà trụy lạc tương lại mịt mùng  phù phiếm Tình Khuynh khao khát có một chỗ dựa để thoát khỏi sợ trống trải vô định y trao tình cho Dịch Nhị – một kẻ yêu nam nhân chính hiệu và hắn cũng thật lòng yêu y, nhưng cũng chỉ là yêu thôi bởi với hắn sự nghiệp , lý tưởng còn lớn hơn mạng thì một chút tình với một kỹ nam chỉ như một sợi hương vương vít.

Khi đó Tình Khuynh chợt nhận ra thứ tình cảm đó dù có vài phần chân thật nhưng lại không phải là bến đỗ của đời mình. Vậy y có yêu nam nhân không y cũng chẳng rõ nữa…Mình từng đọc trong một tài liệu thời xưa quan lại quí tộc chuộng nam kỹ bởi ngoài làm thú tiêu khiển những nam kỹ lại không có con nên bớt phiền hà, nhiều nhà giàu mua những bé trai xinh xắn nuôi từ bé, lại cho chúng xem cảnh nam nhân giao hoan với nhau thậm chí còn dùng trứng hay các vật khác đưa vào phía sau để làm quen… thành ra ít nhiều trước sự tác động đó Tình Khuynh đón nhận tình cảm của người đồng giới như một lẽ tự nhiên- tình cảm mang nhiều tính dựa dẫm khao khát tình thân hơn là yêu.

“Hắn luôn như vậy, tư duy của hắn vĩnh viễn khác hẳn người nơi này. Hắn không có cảm giác nam nữ hữu biệt, chỉ cần hắn yêu thì sẽ nỗ lực nắm trong tay, hắn cũng sẽ không chỉ đòi mà không hồi báo. ”

“Hắn khi đó, thầm muốn được người bảo hộ trong ngực, được người che chở yêu thương, được người áp ở dưới thân. Nhưng hôm nay, hắn lại muốn bảo hộ nữ nhân trong lòng này, che chở yêu thương cả đời, vĩnh viễn cũng không buông tay.”

Nên Tình Khuynh  là một quan kỹ, từng yêu đàn ông cũng từng để đàn ông thượng nhưng y vẫn là một người đàn ông yêu thương chăm lo thê nhi trong cuốn ngôn tình của Tâm Nhụy.

Hai con người bị xã hội xô đẩy đến bước hồng trần. Vì duyên số mà được se duyên đến bên nhau xoa dịu nỗi buồn cô đơn. Thấu hiểu trân trọng nhau chẳng mặc cảm hay tội lỗi chỉ là đồng cảm nâng niu hạnh phúc chia sẻ ngọt ngào

Thân phận, giới tính đôi lúc trở nên nhạt nhòa, có những loại thưởng thức vượt lên tất thảy tình cảm vốn luôn kỳ diệu …