Soạn văn chiếc lá cuối cùng ngắn nhất năm 2024

Chiếc lá cuối cùng là một câu chuyện ngắn đậm đà tình thương và lòng nhân ái của tác giả O’Henry. Hãy cùng đọc để khám phá vẻ đẹp của tình yêu và sức mạnh của nghệ thuật qua hình ảnh của chiếc lá cuối cùng của cụ Bơ-men.

Danh mục: 1. Bài mẫu số 1 2. Bài mẫu số 2 3. Bài mẫu số 3 4. Bài mẫu số 4

Đề bài: Đánh giá về truyện Chiếc lá cuối cùng

Soạn văn chiếc lá cuối cùng ngắn nhất năm 2024

Bốn bài văn mẫu về cảm nhận truyện Chiếc lá cuối cùng

1. Cảm nhận về truyện Chiếc lá cuối cùng, mẫu số 1:

Chiếc lá cuối cùng là một tác phẩm ngắn tuyệt vời của nhà văn đầy tình yêu thương và lòng nhân đạo. Hãy cùng tìm hiểu và khám phá sức mạnh của nghệ thuật thông qua câu chuyện về chiếc lá cuối cùng của cụ Bơ-men.

Sợ hãi và bất lực khi mỗi ngày trôi qua trong gió lạnh và mưa dầm dề, chỉ còn lại một chiếc lá cuối cùng để Giôn-xi nhìn thấy cái chết đang đến gần. Chúng ta có thể cảm thấy lòng rối bời trước một người đã từ bỏ hy vọng và chán chường cuộc sống. Nhà văn tập trung vào khoảnh khắc căng thẳng của Xiu và cụ Bơ-men khi Giôn-xi ngủ: 'Họ sợ hãi nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy cây thường xuân. Rồi họ nhìn nhau một lát, không nói một câu'. Có lẽ trong khoảnh khắc đó, họ đã thấy nhánh thường xuân cuối cùng rụng lá chăng? Dường như với sự khắc nghiệt của thời tiết, họ có thể đoán trước điều gì sẽ xảy ra khi Giôn-xi thức dậy vào sáng hôm sau và thấy chiếc lá cuối cùng đã rụng.

Soạn văn chiếc lá cuối cùng ngắn nhất năm 2024

Những ý kiến về truyện Chiếc lá cuối cùng hay nhất

Trong tình huống này, người đau đớn nhất không phải là Giôn-xi mà chính là cô gái trẻ Xiu. Bởi vì, cô phải chứng kiến toàn bộ thảm kịch sắp diễn ra vào sáng hôm sau khi Giôn-xi lại nhìn ra cửa sổ. Nhà văn không mô tả chi tiết tâm trạng của Xiu, chỉ nói rằng cô 'tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngắn', điều này cho thấy cô đã trải qua một đêm thao thức lo lắng, bất lực. Một đêm mưa gió dữ dội, một chiếc lá mong manh bám trên bức tường gạch sẽ bị tơi tả, không thể chống lại sức mạnh của tự nhiên. Điều đó có nghĩa là khi Giôn-xi mở mành, cô sẽ nhìn thấy cái chết của mình. Nhưng Xiu cũng không thể chịu đựng được khoảnh khắc nhìn thấy 'Giôn-xi đang mở mắt to để nhìn thấy màn đêm xanh'. Không mở màn, Xiu sẽ tự trách mình về cái chết của Giôn-xi. Chúng ta hiểu tâm trạng của cô khi thực hiện điều này một cách chán chường, vì cô không thể giúp đỡ được người bạn của mình.

Đột nhiên, một hình ảnh bất ngờ đã thay đổi mọi dự đoán, thay đổi tình huống tưởng chừng như không thể đảo ngược trong kế hoạch của Giôn-xi, trong nỗi lo lắng của Xiu và trong sự thất vọng của mọi người. Tình huống này mang lại niềm hy vọng như một phép màu: Còn một chiếc lá thường xuân bám trên bức tường gạch. Có lẽ người hạnh phúc nhất trong thời điểm này là Xiu, vì chiếc lá cô nhìn thấy không phải là một ảo ảnh: 'Đó là chiếc lá cuối cùng trên cây. Ở gần cuống lá còn giữ màu xanh sẫm, nhưng với rìa lá hình răng cưa đã nhuốm màu vàng úa, chiếc lá vẫn dũng cảm treo bám vào cành cách mặt đất chừng hai mươi bộ'. Cũng như Giôn-xi, cô nhận ra: 'Đó là chiếc lá cuối cùng', thừa nhận sự thật một cách miễn cưỡng và tiếp tục suy nghĩ: 'Hôm nay nó sẽ rụng thôi và cùng lúc đó thì em sẽ chết'.

Giôn-xi đáng thương nhưng cô cũng đáng trách khi vẫn kiên trì trong ý định từ bỏ cuộc sống. Cô chìm đắm trong suy tư kỳ lạ của mình, bất chấp sự ràng buộc của tình bạn và của thế giới xã hội. Cô đã phụ lòng của Xiu, vì cô đã đặt nỗi đau của mình lên trên mọi sự quan tâm của mọi người. Trong thời điểm đó, không ai có thể giúp cô, trừ bản thân cô. Thời gian trôi qua một cách chậm rãi để Giôn-xi chứng kiến chiếc lá thường xuân chống lại thời tiết khắc nghiệt. Chiếc lá đó không chấp nhận sự từ bỏ của một cô gái trẻ. Nhưng khi con người ấy chấp nhận số phận, sức mạnh của màn đêm buông xuống, cơn gió thổi mạnh, mưa đổ vào cửa sổ lại có sức mạnh khiến Giôn-xi không còn niềm tin vào cuộc sống của mình. Sự cố chấp ấy thật đáng trách.

Nhà văn đã đặt Giôn-xi vào thử thách, nhưng cuối cùng có một điều an ủi: 'chiếc lá vẫn còn'. Chiếc lá đã vượt qua khó khăn, thay đổi tư duy của Giôn-xi. Cuối cùng, cô nhận ra sự ích kỷ của mình và thấy rằng cuộc sống vẫn đáng sống. Chiếc lá đã cứu sống một sinh linh. Thứ đầu tiên là khao khát sống đã trỗi dậy trong Giôn-xi, khiến cô nhận ra: 'Có điều gì đã khiến chiếc lá cuối cùng vẫn còn để em nhận ra mình đã sai. Muốn tự tử là một tội lỗi. Đó là một phép màu, vượt qua quy luật tự nhiên, mà Giôn-xi không thể hiểu. Có lẽ, Thượng đế không muốn cô gái trẻ kia chết sớm? Sau khi tỉnh dậy, Giôn-xi lại bắt đầu mơ ước về tương lai: 'Một ngày nào đó, em sẽ vẽ vịnh Na-plơ'. Thượng đế thật công bằng, vị thượng đế ấy có tên là... Bơ-men.

Người hoạ sĩ già khốn khổ không có quyền lực của Thượng đế, nhưng có một trái tim đầy lòng nhân ái. Trong lúc làm mẫu cho Xiu, ông đã đưa ra một quyết định dũng cảm, sử dụng khả năng của mình để tạo ra một sự thay đổi. Đã mất bốn mươi năm để tạo ra kiệt tác cuối cùng: Chiếc lá cuối cùng! Trong quá trình này, ông đã làm việc với hi vọng làm sống lại niềm tin vào cuộc sống của Giôn-xi. Không ai biết được sức mạnh tinh tế đã được thể hiện trong bức tranh của ông. Tất cả đều bất ngờ, kể cả Xiu khi chứng kiến chiếc lá cuối cùng rụng xuống cùng với ông Bơ-men. Lời nói của cô với Giôn-xi rất chứng tỏ niềm vui của Xiu trước giải pháp của ông Bơ-men. Do đó, không còn tâm trạng chán nản của Xiu sau khi kéo rèm vào ngày hôm sau.

Vì sự sống của Giôn-xi, cụ Bơ-men đã hy sinh bản thân, bỏ qua sự tồn tại của mình. Ông không ngờ rằng đó sẽ là bức tranh cuối cùng của mình, nhưng chắc chắn khi ông vẽ chiếc lá, ông không nhằm mục đích để trở nên nổi tiếng. Điều quan trọng là làm sao để Giôn-xi tiếp tục sống mạnh mẽ giữa sự lạnh lùng của tạo hoá. Đó là lúc ông hiểu rõ sứ mạng cao cả của nghệ thuật: Tạo ra để phục vụ con người. Cuối cùng, Giôn-xi vượt qua được thử thách của mình và trở lại niềm tin nhờ sự sống của chiếc lá cuối cùng - tác phẩm của cụ Bơ-men. Nhưng ông đã phải trả giá quá đắt với mạng sống của mình. Giôn-xi chỉ nhận ra điều đó khi cô đã bình phục bằng nghị lực của mình.

Cuối cùng, Giôn-xi vượt qua được chính mình và nhận ra giá trị của sự sống nhờ chiếc lá cuối cùng - tác phẩm của cụ Bơ-men. Nhưng ông Bơ-men đã trả giá quá đắt. Giôn-xi chỉ hiểu điều đó khi cô đã hồi phục. Thông qua Xiu, ta thấy lòng biết ơn của cô đối với ông Bơ-men, và cô muốn nhắc nhở Giôn-xi không bao giờ quên lòng biết ơn sự hy sinh của một con người chân chính. Ông Bơ-men đã nhiễm bệnh và chết trong đêm khi vẽ chiếc lá cuối cùng. Điều này khiến ta tin rằng Giôn-xi không hối tiếc khi biết chiếc lá ấy là kết quả của một sự lừa dối cao cả. Ông Bơ-men là một biểu tượng của lòng cao thượng và sự hy sinh.

Sự kết thúc của câu chuyện lại đưa ra một sự thay đổi bất ngờ lần thứ hai. Chiếc lá cuối cùng không chỉ là một trò lừa, mà còn là một trò lừa cao cả mang lại niềm tin vào cuộc sống cho con người. Kiệt tác cuối cùng của người họa sĩ già đã ra đời ngoài sự mong đợi của công chúng. Nhưng chiếc lá cuối cùng ấy mãi mãi là bằng chứng cho tấm lòng yêu thương con người. Vì vậy, Chiếc lá cuối cùng sẽ sống mãi mãi bất chấp thời gian.

2. Cảm nhận về truyện 'Chiếc lá cuối cùng', mẫu số 2:

Ô Hen-ri được biết đến như một trong những tác giả truyện ngắn nổi tiếng nhất của Mỹ trong đầu thế kỷ XX. Giải thưởng mang tên Ô Hen-ri là một trong những giải thưởng văn chương hàng đầu ở Mỹ dành cho truyện ngắn xuất sắc nhất hàng năm. Tên tuổi của ông sẽ mãi mãi trường tồn trong văn chương.

Trong truyện 'Chiếc lá cuối cùng', Ô Hen-ri đã thể hiện bút pháp nghệ thuật của mình một cách xuất sắc. Truyện chỉ tập trung vào ba nhân vật chính: Xiu, Giôn-xi và ông già Bơ-men - những họa sĩ nghèo. Cốt truyện được xây dựng chặt chẽ, không có bất kỳ chi tiết nào là thừa, từ những biến cố xúc động như cơn bệnh kéo dài của Giôn-xi cho đến cái chết đột ngột của ông Bơ-men. Một số người cho rằng:

Truyện 'Chiếc lá cuối cùng' của Ô Hen-ri chứa đựng một thông điệp sâu sắc về tình thương và ý nghĩa của sự sống.

1. Truyện 'Chiếc lá cuối cùng' của Ô Hen-ri đặt ra một câu hỏi đầy cảm động về tình bạn và sức mạnh của tình thương. Giôn-xi và Xiu, hai họa sĩ trẻ, mặc dù đối mặt với nghèo đói và bệnh tật, nhưng họ vẫn dành cho nhau tình bạn sâu nặng. Sự gắn bó và lo lắng của họ được thể hiện rõ qua những ngày tháng khó khăn. Một khi Giôn-xi mắc bệnh và sức khỏe suy giảm, Xiu đã dốc lòng chăm sóc và chữa trị cho bạn mình. Mối quan hệ giữa họ trở nên mạnh mẽ hơn trong những thời điểm khó khăn nhất.

Soạn văn chiếc lá cuối cùng ngắn nhất năm 2024

Cảm nhận về truyện 'Chiếc lá cuối cùng', một trong những tác phẩm xuất sắc nhất được tuyển chọn

Trong bối cảnh khó khăn, tình bạn thực sự được thử thách và thể hiện. Xiu, với tấm lòng yêu thương bao la, dành cho Giôn-xi sự quan tâm và chăm sóc không ngừng. Bằng sự kiên nhẫn và lòng nhân ái, Xiu đã dành cho Giôn-xi những lời an ủi và sự chăm sóc đắn đo. Mặc cho những khó khăn và thử thách, Xiu luôn ở bên cạnh và không bao giờ từ bỏ hy vọng.

'Em yêu ơi, đừng lo lắng nữa!... Hãy đóng mắt lại và nghỉ ngơi đi'...

Xiu đã dành tình cảm và quan tâm không ngừng cho em, từ việc chuẩn bị súp gà, pha sữa với rượu Boóc-đô, sắp xếp gối đến việc gọi bác sĩ và nhờ cụ Bơ-men giúp đỡ. Xiu đã đấu tranh quyết liệt với cái chết để bảo vệ em bé bỏng và tội nghiệp của mình.

Xiu là biểu tượng của lòng nhân ái và hy sinh, là hình mẫu của một tâm hồn nhân từ và tràn đầy lòng yêu thương. Sự hiện diện của Xiu làm cho chúng ta cảm động và ngưỡng mộ về một tình bạn chân thành và cao quý. Xiu là nguồn cảm hứng cho thông điệp về tình thương trong 'Chiếc lá cuối cùng'.

2. Trong cuộc đời, có những người không sợ chết để cứu giúp người khác. Cụ già Bơ-men, một họa sĩ già giàu lòng hi sinh, là một trong số họ. Mặc dù đã 60 tuổi và đã gần như đến cuối đời, cụ Bơ-men không ngần ngại hy sinh bản thân để tạo ra 'chiếc lá cuối cùng', một tác phẩm kiệt xuất đã cứu sống Giôn-xi. Hành động cao quý của cụ Bơ-men là một biểu hiện tuyệt vời của tình yêu thương và sự hy sinh. Dù đã ra đi, tác phẩm của cụ Bơ-men vẫn tiếp tục tồn tại, mang lại niềm vui và hy vọng cho nhiều người.

3. 'Chiếc lá cuối còn' là một trong những tác phẩm ngoại văn sâu sắc, khiến chúng ta không ngừng suy tư. 'Thông điệp màu xanh' đó vẫn sáng rực trong lòng mọi người. Tình bạn, tình anh em, lòng nhân ái và sự hy sinh của những họa sĩ trẻ và già đã làm cho chúng ta tin vào sức mạnh của tình người. Nó nhắc nhở chúng ta: hãy nỗ lực vì hạnh phúc của mọi người, hãy sử dụng nghệ thuật để phục vụ con người. Vẻ đẹp nhân văn, giá trị nhân bản của 'Chiếc lá cuối cùng' đã chạm đến lòng người.

Nghệ sĩ Bơ-men đã hi sinh bản thân vì nghệ thuật, vì sự sống và hạnh phúc của con người. Nghệ thuật khiến cuộc sống trở nên đáng sống hơn, làm cho thế giới trở nên tươi đẹp hơn!

3. Cảm nhận về 'Chiếc lá cuối cùng', mẫu số 3:

'Chiếc lá cuối cùng' là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của nhà văn O'Hen-ri. Câu chuyện phản ánh sự thật khắc nghiệt của cuộc sống, nhưng cũng đề cao vẻ đẹp tinh thần của con người qua những tình huống đầy xúc động và bi kịch.

Câu chuyện kể về cuộc sống khó khăn của ba nghệ sĩ nghèo: Xiu, Giôn-xi, Bơ-men. Cụ già Bơ-men mong ước vẽ một bức tranh vĩ đại nhưng không thực hiện được, phải ngồi làm người mẫu để kiếm sống. Xiu cố gắng với bức tranh của mình. Giôn-xi mắc bệnh phổi, mất niềm tin vào cuộc sống: cô đếm từng chiếc lá rụng, hy vọng khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, cô cũng sẽ ra đi...

Mỗi ngày qua với thời tiết khắc nghiệt, cây thường xuân mất dần lá, chỉ còn một chiếc duy nhất. Giôn-xi như thấy cái chết đang đến gần. Sự sống của cô trở nên mong manh hơn. Cô buông xuôi, làm cả cụ Bơ-men và Xiu lo lắng: 'Họ không dám nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ nhìn nhau mà thôi'. Đặc biệt là Xiu. Cô lo sợ, rối bời 'tỉnh dậy sau khi chợp mắt một lúc'.

Soạn văn chiếc lá cuối cùng ngắn nhất năm 2024

Cảm nhận về 'Chiếc lá cuối cùng' của O-hen-ri

Đêm mưa gió, chiếc lá cũng đã vụt bay. Giôn-xi sợ hãi khi nhìn thấy bóng tối. Không ai có thể thuyết phục cô rằng số lá còn lại trên cành thường xuân không liên quan đến cuộc sống của cô. Xiu cũng không thể chấp nhận sự thật rằng phải chia tay người bạn. Nhưng kỳ diệu đã xảy ra: còn một chiếc lá trên tường. Xiu vui mừng, Giôn-xi ngạc nhiên, nhưng lại rơi vào suy tư và lo âu.

Mùa đông khắc nghiệt kéo dài, nhưng chiếc lá thường xuân vẫn bền vững. Một đêm, mưa gió ập đến, nhưng lá vẫn đậu sành sật trên cành. Giôn-xi hiểu ra điều gì đó, niềm tin ẩn sau đó. Cô ước mơ về tương lai và sức sống. Chiếc lá thường xuân là nguồn động viên, cho cô niềm hy vọng chống lại bệnh tật.

Câu chuyện kết thúc bất ngờ với chiếc lá cuối cùng trên cây được tạo ra bởi nghệ sĩ lão làng, cụ Bơ-men. Sự sáng tạo của ông không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là điều cứu rỗi một cuộc đời. Ông đã là một người họa sĩ thực sự với tâm hồn cao quý.

'Chiếc lá cuối cùng' chứa đựng tình cảm và thông điệp sâu sắc về sự đoàn kết và hy vọng trong những hoàn cảnh khó khăn. Nó cũng là minh chứng cho tầm quan trọng của nghệ thuật trong cuộc sống.

Cảm nhận về 'Chiếc lá cuối cùng' mẫu số 4

Mỗi nghệ sĩ đều ao ước tạo ra một kiệt tác vĩnh cửu trong đời, nhưng không phải ai cũng đạt được. Đẹp của nghệ thuật không chỉ ở bề ngoài mà còn ở giá trị nó mang lại cho cuộc sống.

'Chiếc lá cuối cùng' là một thông điệp về tình bạn và sự hy sinh cho cuộc sống của người khác, nhắc nhở chúng ta yêu thương và hy sinh cho nhau.

Bức tranh về cuộc sống nghèo khổ và khát vọng nghệ thuật trong 'biệt khu' làm ta suy tư về ý nghĩa của niềm đam mê và sự chờ đợi trong cuộc sống.

Soạn văn chiếc lá cuối cùng ngắn nhất năm 2024

Cảm nhận về 'Chiếc lá cuối cùng'

Trong cuộc sống, mỗi nghệ sĩ đều ao ước tạo ra một kiệt tác, nhưng không phải ai cũng đạt được. Đẹp của nghệ thuật không chỉ ở bề ngoài mà còn ở giá trị nó mang lại cho cuộc sống.

Bức tranh về những nghệ sĩ lang thang trên con đường mòn để tìm kiếm hào quang cho riêng mình. Họ mong muốn sự quan tâm và đánh giá đúng mực về niềm đam mê của mình.

Trong tác phẩm, Giôn - xy thể hiện sự yếu đuối và tuyệt vọng, nhưng cuối cùng cô cũng tìm lại niềm tin nhờ sự giúp đỡ của bạn bè và người thân.

Bài học về giá trị cuộc sống và khát vọng tồn tại được thể hiện qua cuộc hành trình của Giôn - xy, nhưng liệu sự nhận thức muộn màng đó có gây ra hậu quả không?

Nếu cô ấy biết mạnh mẽ hơn, đương đầu với bệnh tật bằng ý chí mạnh mẽ từ đầu, có lẽ sẽ không có câu chuyện đau lòng như chúng ta nhận ra sau này.

Bác họa sĩ già Bơ - men, một biểu tượng cho những con người với khát vọng nghệ thuật, đã mất sau bao năm vật vã trong cuộc sống.

Cách O'Henry kết thúc câu chuyện với lời kể của Xiu thực sự làm cho mọi người phải suy ngẫm. Một cái kết đầy ý nghĩa và đầy cảm xúc, để lại trong lòng những dấu ấn sâu sắc.

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc và tăng trải nghiệm khách hàng. Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng liên hệ tổng đài chăm sóc: 1900 2083 hoặc email: [email protected]