Tại sao boss muốn cưới tôi truyện chữ

Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện lãng mạn, truyện fanfiction, truyện teen, truyện huyền ảo được chọn lọc và đăng tải một cách kĩ lưỡng. Mời bạn đọc và ủng hộ website bằng cách giới thiệu đến bạn bè, chúc bạn có những giây phút đọc truyện thư giãn thật bổ ích.

GIỚI THIỆU Lúc tính mạng cô ngàn cân treo sợi tóc, bạn trai lại bỏ theo người khác. Sáu năm thanh xuân đều cho chó ăn. Vạn bất đắc dĩ, cô phải cầu xin người đàn ông cao ngạo lạnh lùng, quyền quý vô song kia: "Xin anh hiến tủy cho tôi." Mắt sáng của anh khép hờ: "Tôi không làm từ thiện, trừ khi cô lấy thân báo đáp." Cô chửi ầm lên: "Bệnh thần kinh" Người đàn ông nhìn bóng dáng giận dữ rời đi của cô, cười một cái, anh chẳng những muốn hiến tủy cho cô, mà còn muốn đem bản thân đóng gói tặng cho cô! Mọi Thắc mắc liên hệ về page : https://www.facebook.com/SaBaPhieuBat/ Đăng ký kênh channel để đón xem chap mới nhé ! https://m.youtube.com/channel/UCNEB9SGC_HRHOEEqsDq3SJQ

Truyện Cấp Trên Muốn Cưới Tôi là tác phẩm của tác giả Kim Huyên là một câu chuyện tình yêu giữa cô và sếp của mình, sếp cô đã say mê cô.

Lần đầu tiên hai người gặp nhau cách đây đã mười mấy năm, đến giờ này họ vẫn chưa gặp lại lần nào. Nhưng anh luôn đứng sau lưng làm chỗ dựa cho cô, lo lắng cho cô từng li từng tí một.

Tình cảm anh dành cho cô luôn bị cô từ chối, vậy mà anh chưa từng bực tức hay oán hận cô. Rồi chuyện tình của họ có tới hồi kết tốt đẹp không?

                                    
                                          

Giọng nói này đã quá quen thuộc với cô, không cần ngẩng đầu lên cũng biết là ai, Hạ Lâm phản ứng lại, luống cuống tay chân đẩy hai cái, chính bản thân cũng lùi lại vài bước.

Lăng Dị Châu bị cô đẩy lui về sau nửa bước, đôi mắt híp lại nhìn cô, hơn một tháng không gặp, cô lại đối xử với anh như vậy?

Hạ Lâm bị ánh mắt của anh nhìn đến có chút lúng túng, xoay người cố che lại vết bẩn trên váy của mình.

"Hạ Lâm, cậu đâu rồi?" Lương Tiểu Vũ vừa từ toilet đi ra gọi cô.

Hạ Lâm nhanh chóng chạy đến, kéo Lương Tiểu Vũ chạy về hướng khác.

Hạ Lâm nhanh chóng chạy đến, kéo Lương Tiểu Vũ chạy về hướng khác.

"Này, có phải chúng ta đi nhầm hướng rồi không? Phòng ăn ở hướng kia mà?" Lương Tiểu Vũ kéo cô đi về hướng ngược lại.

Hạ Lâm níu cô không buông "Không sai không sai, nhưng bên này cũng có thể đi mà."

"Nhưng bên này phải đi một vòng đấy."

"Đi vòng... Vì mình muốn hóng mát một chút."

Lương Tiểu Vũ không giãy giụa nữa, đi theo cô, Hạ Lâm thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới yên lòng, lại nghe cô ấy chỉ về phía sau nói: "Lúc nãy mình vừa nhìn thấy một anh đẹp trai chân dài ở phía sau, đều tại cậu, đi gấp như vậy, làm mình không nhìn rõ được."

"Làm gì có anh đẹp trai nào, cái cậu thấy là cây cột đấy."

Hạ Lâm lôi kéo Lương Tiểu Vũ đi một vòng trở về phòng ăn, hôm nay hình như khi ra khỏi cửa cô không được thuận lợi cho lắm, quay về chỗ ngồi lấy túi liền chuẩn bị chạy trốn.

Nhưng còn chưa kịp ra khỏi phòng ăn, thì đã bị đạo diễn Phó đang đi vào đẩy trở lại.

"Tôi báo cho mọi người một tin tốt! Ngài Lăng bên phòng VIP chuẩn bị quay một quảng cáo mới cho Lăng thị, nói muốn dùng người mới, tôi đề cử các diễn viên nữ trong đoàn phim của chúng ta, ngài ấy đồng ý gặp thử, các cô nhanh chóng qua đó mời rượu đi!"

Vừa dứt lời, các cô gái cũng không kịp hoan hô, từng người từng người chen nhau đi ra ngoài, ngay cả các diễn viên trung niên diễn vai ma ma cũng vội vàng đi đến, ôi trời, làm người đại diện của Lăng thị, nếu như được chọn, lập tức sẽ có thể ngang hàng với Phan Song Song luôn đấy!

Trong lúc nhất thời không ai nhường ai, chen lấn nhau mời rượu.

"Ai da, hai người còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh lên một chút!" Đạo diễn Phó thấy Hạ Lâm và Lương Tiểu Vũ không hề nhúc nhích, khá tức giận, đây không phải là được nể mặt mà còn làm cao sao?

Hạ Lâm bĩu môi, cô vẫn còn muốn lăn lộn trong cái vòng này, vừa nãy đắc tội Phan Song Song, giờ không thể lại đắc tội đạo diễn nữa, lôi kéo Lương Tiểu Vũ, "Tiểu Vũ, không phải cậu có hứng thú với khách quý sao? Chúng ta cũng đi xem đi."

Lúc qua đến phòng VIP mới biết, khách quý căn bản không phải để bọn họ nhìn, mỗi người vào đó đều phải cúi đầu, không dám ngẩng đầu, đứng thành một hàng, biến thành một biển người.