Tại sao tôi không xinh đẹp

“Cảm giác thế nào khi bạn có một cô bạn gái xấu xí? Tại sao ban đầu bạn lại chọn cô ấy?” Câu hỏi này nằm trong mục HOT trong vài ngày gần đây. Nhiều chàng trai nói rằng đây chỉ là một câu hỏi không có câu trả lời. Nhưng cũng có cô gái thẳng thắn trả lời thay bạn trai của mình:

Bạn trai: “Trải nghiệm gì thì tôi không rõ, nhưng tại sao đó lại là tôi?”

Bạn gái: “Bởi vì anh ấy cũng xấu như tôi, ngoại trừ những cái ôm ấm áp của anh ấy ra, thì đúng là chả còn lựa chọn nào khác”

Mặc dù có bạn gái không quá xinh đẹp, nhưng họ vẫn yêu thương bạn gái mình thật lòng.

Để giải thích tại sao họ lại chọn những cô gái như thế, thì đây có thể là lí do:

1. “Bố mẹ à, bạn gái con cái gì cũng giỏi, chỉ có điều không được xinh đẹp cho lắm”

Buổi đêm trước ngày diễn ra đám cưới, có 1 chàng trai đã viết thư cho gửi cho gia đinh, trong đó có câu này. Thật không may, sau khi kết thúc đám cưới, cô gái đó đã vô tình đọc được bức thư. Cô có chút ngạc nhiên vì không nghĩ anh ấy lại có những nhận xét về mình như vậy.

Sau đó…. họ cũng không ly hôn, thậm chí hiện tại họ còn đang cùng nhau xem phim trên chính chiếc ghế sofa của họ, Đúng vậy, đôi vợ chồng đó chính là bố mẹ tôi.

Mẹ tôi là một người rất dịu dàng và ôn hòa. Cho đến bây giờ, bà ấy chưa từng nói với chồng đã đọc được bức thư đó. Tôi mới hỏi tại sao mẹ vẫn chưa nói cho bố biết? Mẹ tôi mỉm cười nói:” Bố con đã “nhìn trúng” mẹ rất nhiều lần rồi cũng không dám tiến tới, ông ấy chả thấy mẹ có điểm gì thiếu sót cả.” Nói đến đây mẹ tôi có chút kiêu ngạo, từ tận đáy lòng tôi cảm thấy được sự hạnh phúc của bà ấy, mọi sự hoài nghi chất vấn trong tôi bỗng chốc bị che mờ lại.

Trong chính bản thân họ, xấu hay đẹp chưa bao giờ là trở ngại trong cảm xúc của họ. Khi đã thích nhau rồi thì những thứ khác chẳng là vấn đề gì cả.

2. “Baby à, em có biết bản thân mình xinh đẹp đến mức nào không?”

Bạn gái tôi thực ra không phải là xấu, chỉ là từ lúc còn nhỏ đến giờ cô ấy “mũm mĩm” và mặt có nổi mụn một chút, dẫn đến cô ấy cảm thấy tự ti về mình. Thỉnh thoảng có người lịch sự khen cô ấy xinh đúng 2 câu, cô ấy hoảng sợ đến mức không biết tiếp lời như thế nào. Trong sâu thẳm, cô ấy vẫn nghĩ mình là một cô gái xấu xí.

Kể cả khi chúng tôi ở bên cạnh nhau, cô ấy lúc nào cũng hỏi tôi tại sao lại chọn em ấy, tôi nói rằng:” Bởi vì em luôn đối xử tốt với anh, dần dần khiến cho anh cảm thấy thích em.”

Tôi cũng thường thường khen cô ấy xinh dù đó là vô tình hay cố tình nói ra. Có 1 lần tôi đặt tay lên hai bên má cô ấy mà nói: Baby à, em có biết bản thân mình xinh đẹp đến mức nào không?” Cô ấy sững người ra như một con nai nhỏ đang lúng túng sợ hãi. Lúc đó tim tôi đập khá mạnh, thề rằng đây sẽ là cô gái mà mà tôi bảo vệ suốt quãng đời còn lại. Mỗi lần có ai đó hỏi đây là bạn gái tôi à, tôi lại kéo cô ấy sát bên cạnh mà gật đầu trả lời: “ Vâng, đúng rồi!”. Một cô bạn gái đáng yêu và dễ thương như thế, có cho tôi 10 cô Phạm Băng Băng tôi cũng không đổi.

3. “Tôi sợ rằng sau khi cô ấy trở nên xinh đẹp sẽ ghét bỏ tôi”

Vợ tôi là một người rất khỏe, da ngăm đen và “mũm mĩm”. Chúng tôi đã kết hôn được 7 năm rồi. Việc dù ở bên ngoài hay trong nhà, cô ấy đều xử lý rất gọn gàng, dần dần gây thiện cảm với bố mẹ tôi, khiến tôi cảm thấy như đang ăn bám vợ tôi vậy. Sống cùng cô ấy khiến cho cuộc sống luôn rất suôn sẻ, mối quan hệ trong nhà cũng rất tốt, có thể nói vợ tôi đã góp một phần không nhỏ vào điều đó.

Cô ấy có trái tim của một thiếu nữ, thích màu hồng, nhát gan và hay nũng nịu. Vì cô ấy tự thấy bản thân mình không quá xinh đẹp, nên cô ấy khá quyết tâm trở nên xinh đẹp. Châm cứu, xông hơi, thuốc giảm cân, tập thể dục, ăn kiêng, hầu như cô ấy đều đã thử nhưng không mấy hiệu quả. Cô ấy một mình buồn lúc không có tôi. Nhưng tôi thấy điều đó không quan trọng. Tôi sợ rằng sau khi cô ấy trở nên xinh đẹp sẽ ghét bỏ tôi. Người ta vẫn hay bảo ăn ở chung sống với nhau một thời gian dài sẽ khiến cho đôi bên cảm thấy thuận mắt nhau hơn. Thật may là điều đó vẫn còn đúng.

4. “Người khác có thể xinh hơn cô ấy nhiều lần, nhưng cô ấy mới là điểm dừng chân của tôi.”

Ngoại hình của cô ấy là kiểu nếu cô ấy chìm trong dòng người tấp nập thì cũng không thể tìm ra được. Trước cô ấy thì tôi có một vài bạn gái cũ. Về ngoại hình, họ đều hơn cô ấy, nhưng được vài tháng rồi lại chia tay. Quanh đi quẩn lại vẫn chỉ có thể là cô ấy.

Hồi tưởng lại sự bồng bột của tuổi trẻ, tôi thấy đó như một giấc mơ dài vậy. Tỉnh dậy sau giấc mơ đó, mọi thứ đều thật hão huyền. Khi còn ở bên cạnh những tình cũ, ngoài những niềm vui và sự khoái cảm nhất thời ra, trong đầu tôi không hề lưu lại một chút ký ức nào cả. Thậm chí, đến cả mặt những cô gái đó tôi còn không nhớ rõ.

Cho đến khi tôi gặp cô ấy, cô ấy không quá xinh đẹp, nhưng cô ấy lại có thể hiểu được cảm xúc của tôi, xoa dịu được trái tim tôi. Cô ấy hiểu được mọi thứ tôi nói. Đó là một cô gái dịu dàng và hiểu rõ tôi nhất. Đối với tôi, cô ấy chính là điểm dừng chân của tôi.

Người ta bảo: gái đẹp, có quyền!

Và có những cô gái không đẹp vùi mình vào trong gối, gác tay lên trán suy nghĩ làm cách nào để mình được đẹp, được có quyền. Tự ti ẩn mình dần trước những buổi tiệc tùng, những đêm hội ngộ. Ra sức tìm tòi hoạch định kế hoạch hủy bỏ cái xấu về ngoại hình của mình [mà chưa hẳn đã là xấu]. Các cô tự cho rằng mình xấu xí và không có quyền: quyền được yêu thương, quyền được nâng niu, quyền được... làm bất kỳ điều gì mình thích.

Đàn ông, và những người không phải đàn ông trong xã hội, họ thật vô tâm và độc ác khi cho rằng chỉ phụ nữ đẹp mới có quyền được kiêu kỳ, được chảnh, được yêu thương chiều chuộng. Xã hội càng hiện đại thì chuẩn mực của công dung ngôn hạnh được đẩy lên quá cao. Bây giờ, đẹp thôi chưa đủ, trí tuệ thôi chưa đủ, nết na thôi chưa đủ.... Chẳng bao giờ là đủ.

Là phụ nữ, từ lúc sinh ra đã được mệnh danh là phái đẹp. Là đàn ông, từ lúc sinh ra đã được xem là phái mạnh. Những cái định nghĩa [dù cổ lổ sĩ ấy] muôn đời không thể thay đổi được, không gì thay thế được, dù rằng ngày nay xã hội có nhiều trào lưu khiến chúng bị thay đổi ít nhiều.

Tôi từng là một cô gái cho rằng mình không đẹp, rồi đêm nằm ôm lấy nỗi tự ti về bản thân, cứ thế không dám làm gì để chứng minh mình có những khả năng khác vượt trội hơn. Nhiều đêm trằn trọc và chọn cho mình hướng suy nghĩ đúng đắn, chọn cho mình lối sống tích cực, tôi đã chứng minh được, ngoài đẹp còn có một khái niệm khác bao gồm tất cả những thứ gọi là kiến thức, sự tinh tế, sự sâu sắc, duyên dáng, lòng nhân hậu, dễ mến, đáng yêu, v.v... Các cô gái à, tôi không khuyến khích bạn tự tin khi bạn chẳng có gì. Đừng tự tin một cách ngu xuẩn. Bạn hãy nhớ rằng, đẹp cũng chỉ là một kiểu tài sản [có thể là một tài sản lớn đối với nhiều người]. Nếu bạn không có nó, bạn có thể có nhiều thứ khác, và bạn hãy tập trung vào những thứ khác. Chuyện đẹp chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Tôi nói chuyện đẹp chỉ là sớm hay muộn, bởi một chuyện về chính bản thân mà tôi cho là hết sức buồn cười. Thời học mẫu giáo cho đến cấp một, tôi được nằm trong top bé bi dễ thương nhất, được cưng nhất. Thế nhưng càng lớn, tôi lại càng trở nên gầy gò, xấu xí và suốt mấy năm trung học, tôi chỉ được đúng 1 thằng con trai để ý mà thôi. Tôi chợt nhận ra là mình không còn xinh đẹp và được yêu chiều như hồi nhỏ nữa. Tôi dần cảm nhận được sự quan tâm của thiên hạ đang đổ dồn vào những con người có nhan sắc ưu tú hơn. Thế rồi tôi sống khép mình và mặc cảm, tự hỏi vì sao chuyện bề ngoài có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của mình như thế. Nỗi mặc cảm ấy lớn dần theo năm tháng làm tôi quên hết các khả năng khác của mình, suốt ngày chỉ tập trung suy nghĩ về chuyện tôi không được "sủng ái" nữa. May mắn có một chàng trai bỗng dưng xuất hiện, ở phía sau cổ vũ tôi những ngày chán chường ấy. Chàng trai khiến tôi tự tin hơn vào bản thân mình, chàng trai ấy nói rằng chưa bao giờ gặp một người con gái đặc biệt như tôi. Câu nói ấy làm tôi nhận ra mình và biết yêu thương mình hơn.

Và sau đó, tôi học cách trang điểm khi đi gặp mặt bạn bè hay dự tiệc, tôi chọn cách ăn mặc phù hợp và thoải mái, tôi sống đúng là chính mình. Một lần đi dự một buổi tiệc với những người bạn đã lâu không gặp, họ trầm trồ ngạc nhiên và nhìn tôi đầy ưu ái, cái nhìn mà đã biết bao lâu rồi tôi không được thấy. Tôi hiểu rằng, điều đó không phải do tôi đẹp hơn, mà vì tôi tự tin hơn, biết cách làm cho mình tỏa sáng hơn. Và khi bạn tự tin, thực sự cảm thấy mình xinh đẹp, thì bạn xinh đẹp! Chuyện bạn nhận ra mình đẹp hoặc ai đó nhận ra mình đẹp cũng không quan trọng, ngay cả chuyện bạn có đẹp thật sự không cũng không quan trọng nữa. Quan trọng, bạn đã không hủy hoại chính mình vì những ý nghĩ ngu xuẩn tiêu cực.


Đẹp, là một đặc ân. Người sở hữu nó nên biết sử dụng nó. Người không có, nên tìm cho mình một vài điểm mạnh thay thế khác.

Dĩ nhiên ai mà chẳng yêu thích cái đẹp. Nhưng "gái đẹp, gái có quyền" là một kiểu tư tưởng hài hước nhất trên trái đất này, ít nhất là cho đến hiện nay, khi các cuộc thi hoa hậu được tổ chức để mua vui cho thiên hạ bằng các kiểu trả lời ứng xử ngớ ngẩn. Ai cũng biết là ngớ ngẩn, nhưng cuối cùng người ta vẫn "bao dung" cho cô thí sinh ấy, trên hết vì sắc đẹp.

Bởi thế, tôi khẩn thiết yêu cầu những cô nàng đã đẹp, đang tiến tới cái đẹp, hoặc tương lai sẽ có ngày đẹp... đừng để cái vẻ đẹp ấy đứng trơ trọi một mình. Và những cô nàng chưa đẹp, đừng vùi mình trong gối và bỏ lỡ đi cơ hội chứng minh chúng ta còn vô số điều khác đáng chú ý hơn cái đẹp [không phải tài sản cá nhân] ấy.

Và hơn nữa, cũng đừng để ý đến sở thích của đàn ông, trừ phi cô thật sự say đắm anh ta và quên đi chính mình. Đừng bị ảnh hưởng bởi đa số đàn ông. Sau hết thì họ cũng sẽ tỉnh ngộ, nhưng lúc nào họ cũng cần thời gian. Vì đa số đàn ông đều là những gã khờ khạo trước một cô gái đẹp. Ai mà chẳng thế, phải không?

Video liên quan

Chủ Đề