Thuyết trình sách Tôi đi học

Sinh năm 1947, quê ở Hải Hậu, Nam Định, đến nay thầy giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Ký đã ngoài 60 tuổi, sức khỏe đã có phần giảm sút song tình yêu và niềm đam mê đối với nghề giáo vẫn luôn vẹn nguyên trong con người đầy nghị lực này.

Nội dung chính

  • Những tác phẩm đầy nghị lực khác của tác giả
  • Tâm huyết trao đời
  • Những tâm hồn dấu yêu
  • Những câu chuyện trong cuốn sách còn thấm đẫm tình yêu quê hương đất nước, lòng tri ân cộng đồng, và giúp lan tỏa cổ vũ tinh thần vượt khó, cũng như sự lạc quan tin tưởng vào lòng thiện của những người Việt tử tế, để giúp người người yêu đời yêu cộng đồng và vững tâm góp ích cho xã hội.
  • Video liên quan

Năm lên 4 tuổi, cậu bé Nguyễn Ngọc Ký gặp cơn bạo bệnh và bị liệt cả hai tay. Bản thân ông và gia đình đều rất buồn và xót xa. Tuy vậy, Nguyễn Ngọc Ký vẫn nuôi ước mơ được đi học như chúng bạn cùng trang lứa.

Tốt nghiệp Đại học ngành Ngữ Văn, Nguyễn Ngọc Ký đã nghe theo lời khuyên của cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng về Hải Hậu, Nam Định [quê ông] làm thầy giáo để “dạy các em phấn đấu vượt mọi trở ngại, khó khăn, góp phần thống nhất nước nhà”.

Tự truyện Tôi đi học được Nguyễn Ngọc Ký viết khi bắt đầu quãng đời sinh viên vào tháng 9 năm 1966 tại khoa Ngữ Văn, Đại học Tổng hợp Hà Nội ở khu sơ tán vùng núi Đại Từ – Thái Nguyên. Những năm tháng trên giảng đường sơ tán khó khăn thiếu thốn trăm bề, vượt lên bệnh tật, đói ăn, lại phải viết bằng chân, chàng sinh viên đã hoàn tất bản thảo vào hè 1968. Cuốn sách ra mắt độc giả lần đầu năm 1970, với tên gọi Những năm tháng không quên, khi đó ông vừa tốt nghiệp khoa Ngữ Văn.

Sau cơn sốt bại liệt, đôi tay của cậu bé Ký bỗng trở nên “nặng trịch”, không đủ sức để giơ lên. Cậu không thể cầm được quả cam, hay chơi đánh đáo cùng bạn bè. Thấy bạn bè được đi học, cậu nhất quyết đòi bố mẹ đưa đến lớp. Lúc đầu, cậu học viết chữ bằng miệng, nhưng không được. Không nản chí, cậu học viết chữ bằng đôi chân của mình với nhiều khó khăn và nước mắt: “Nhiều lúc tôi đã lấy hết sức quặp thật chặt bút chì, cố nắn nót từng nét một, thì cũng nhiều lúc tôi bị chuột rút đến co quắp cả ngón chân” [Trích chương IV – Những ngày tập viết].

Vượt qua những ngày tháng khổ luyện, cậu bé Nguyễn Ngọc Ký không chỉ viết được chữ mà còn làm thủ công, cắt khẩu hiệu, tập bơi… bằng chân.

Cậu không chỉ được vào lớp một mà suốt những năm phổ thông, năm nào cậu cũng là học sinh giỏi. Năm học 1962-1963, cậu đoạt giải năm trong kỳ thi học sinh giỏi toán toàn miền Bắc, được Bộ trưởng Giáo dục gửi giấy khen. Rồi chàng trai Nguyễn Ngọc Ký vào đại học và trở thành thầy giáo. Thầy Nguyễn Ngọc Ký vinh dự hai lần được Chủ tịch Hồ Chí Minh thưởng huy hiệu và 4 lần được gặp Thủ tướng Phạm Văn Đồng.

Mở đầu cuốn Tôi đi học có trích lời cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng viết về nhà giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Ký: “Nguyễn Ngọc Ký là tấm gương vượt khó tuyệt vời. Quý lắm. Đoàn cần nhân rộng để các em học tập. Tuổi thơ Việt Nam bây giờ hơn lúc nào hết cần biết ước mơ, biết phấn đấu, đặc biệt vượt qua chính mình như Nguyễn Ngọc Ký để thành đạt”.

Tôi đi học là một quyển sách hay, không phải ai cũng có được tinh thần tự chủ như thầy Nguyễn Ngọc Ký. Mất tay là một nhược điểm, nhưng thầy Ký đã biết nhược điểm đó thành ưu thế của mình. Là con người đầy nghị lực, thầy Ký không bao giờ dựa dẫm vào người khác. Thầy cố gắng làm mọi thứ bằng chính đôi chân của mình dù người xung quanh có muốn giúp đỡ thế nào. Xuyên suốt trang sách là những câu chuyện về cuộc đời của thầy, về cách thầy bắt đầu đến lớp khi đã bị bạn bè bỏ lại một quãng xa. Nhưng thế chẳng là gì khi thầy vẫn miệt mài cố gắng, dùng tất cả sự quyết tâm để chiến thắng định mệnh cuộc đời.

Qua tác phẩm “Tôi đi học”, chúng ta thấy được tinh thần không ngại vượt khó, trong cái khó không bỏ lỡ mà quyết tâm khắc phục tật nguyền, tạo cảm hứng cho rất nhiều thế hệ bạn đọc về tinh thần hiếu học. Không chỉ là những nỗ lực và tinh thần ham học đã trui rèn nên NGƯT Nguyễn Ngọc Ký, mà những trang cuối cùng của tự truyện, Thầy đã dồn nén những cảm xúc về lòng biết ơn quê hương đất mẹ, biết ơn Đảng, cha mẹ, bạn bè, thầy cô, láng giềng để kết lại một quyển sách đẹp.

Những tác phẩm đầy nghị lực khác của tác giả

Tâm huyết trao đời

Nếu như Tôi đi học là cuốn tự truyện xúc động về hành trình đi học và quyết định theo đuổi nghề giáo của mình thì cuốn sách Tâm huyết trao đời là quyển sách cuối cùng của người viết ‘Bài ca sư phạm’ bằng đôi chân kỳ diệu.

Với gần 50 câu chuyện trong quyển tự truyện Tâm huyết trao đời, nội dung bao quát khoảng thời gian từ lúc chàng sinh viên Nguyễn Ngọc Ký tốt nghiệp đại học Tổng hợp Hà Nội, theo lời khuyên của Cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng về quê dạy học, trở thành giáo viên dạy giỏi của toàn ngành; đến khi công tác tại Phòng Giáo dục, quận Gò Vấp [TP Hồ Chí Minh] và nghỉ hưu vào năm 2005. Qua những câu chuyện này, bạn đọc sẽ thấy và ngưỡng mộ một con người tuy bị tàn tật về thân thể nhưng mạnh mẽ về trí tuệ, tinh thần, yêu đời, yêu nghề. Kiên cường vượt lên những thử thách nghiệt ngã của số phận và đã làm nên điều tuyệt vời mà không phải ai cũng có thể làm được.

Những tâm hồn dấu yêu

Truyện ký Những tâm hồn dấu yêu như một cái nhìn dài ngoái trông lại những kỷ niệm không thể nào quên của thầy, với những gương mặt hồn hậu đất Việt mà thầy đã từng nhận từ đó biết bao niềm tin và động lực. Họ là những người thầy, người bạn, những người không quen biết, các bạn đọc mến mộ, các em học sinh… đến các bậc lãnh đạo và đặc biệt là những người thân yêu trong gia đình.

Những câu chuyện trong cuốn sách còn thấm đẫm tình yêu quê hương đất nước, lòng tri ân cộng đồng, và giúp lan tỏa cổ vũ tinh thần vượt khó, cũng như sự lạc quan tin tưởng vào lòng thiện của những người Việt tử tế, để giúp người người yêu đời yêu cộng đồng và vững tâm góp ích cho xã hội.

tôi đi học tác giả | tôi đi học tóm tắt | bố cục bài tôi đi học | tôi đi học nguyễn ngọc ký

Giới thiệu sách mới:

Cuốn sách : "Tôi đi học" - Cuốn tự truyện đầu tiên của Nhà văn, nhà thơ, nhà giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Ký.

“ Có một nghề không trồng cây vào đất

Mà cho đời đầy trái ngọt hoa thơm”

Lời thơ ra đời cách đây chưa lâu của một người thầy nhưng đã được rất nhiều người biết đến, có lẽ bởi bài thơ đã nói thật đúng công việc của nghề giáo, của những thầy cô đặt viên gạch nền móng cho cuộc đời của biết bao thế hệ học trò.

          Trong số những trang viết của các thầy, cô và viết về nghề giáo, có lẽ cuốn sách Tôi đi học của thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký là đặc biệt nhất. “Nhiều lúc tôi đã lấy hết sức quặp thật chặt bít chì, cố nắn nót từng nét một, thì cũng nhiều lúc tôi bị chuột rút đến co quắp cả ngón chân” - hành trình cam go không thể tưởng tượng được ấy đã gây xúc động cho bao thế hệ người Việt. Tôi đi học bởi thế đã được tái bản nhiều lần  và cuộc đời của thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký trở thành tấm gương về tuổi trẻ dám ước mơ và nghị lực lượt lên chính mình.

          Cuốn sách kể lại về cuộc đời đầy khổ luyện và ý chí phấn đấu, vượt qua nghịch cảnh để đến với thành công của người thầy “tàn nhưng không phế”. Tất cả những kí ức đẹp này được ông kể lại thông qua 39 câu chuyện của chính mình từ khi biết mình bắt đầu mắc phải căn bệnh quái ác cho tới khi nhận giấy báo đỗ đại học.

          Lật giở từng trang sách, bạn đọc sẽ được trải lòng mình và đồng hành với tuổi thơ của nhà giáo. Năm lên bốn tuổi, Nguyễn Ngọc Ký bị bệnh bại liệt, hai tay không cử động được nữa. Lúc bấy giờ, quê của cậu bé Ký ở huyện Hải Hậu, tỉnh Hà Nam Ninh bị giặc Pháp chiếm đóng. Khi hòa bình lập lại, Ngọc Ký quyết tâm đi học. Bạn đọc sẽ không khỏi xúc động khi lắng nghe những dòng tâm sự trong câu chuyện: “Những ngày mon men đến lớp”, “những ngày tập viết”, “bài thủ công điểm 10” hay “ước mơ học giỏi toán”. Hình ảnh cậu bé chạy ra ngõ đứng lặng nhìn không chớp mắt cho đến khi tốp trẻ con cuối cùng đi mất hút mới lững thững quay vào nhà với dòng nước mắt lã chã tuôn rơi hay hình ảnh cậu bé đứng lấp ló ở cửa lớp học nhìn bọn trẻ đọc “O” mà mồm cũng chúm môi đọc “O” theo, càng cho ta thấy niềm mơ ước khát khao cháy bỏng được đi học giống như các bạn . Đối với một cậu bé bình thường việc cầm bút tập viết hay dùng kéo cắt thủ công đã khó, thế mà với bé Ký dùng đôi chân của mình tập viết và cầm kéo để cắt giấy thủ công thực sự là điều không ai nghĩ rằng có thể làm được, vậy mà cậu bé Ký đã làm được và học rất giỏi. Trong kì thi học sinh giỏi toán lớp 7 ở miền Bắc, Ký đứng thứ 5. Lúc còn ở lứa tuổi thiếu niên Nguyễn Ngọc Ký đã hai lần được Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi tặng huy hiệu khen ngợi.

Cả chặng đường tuổi thơ của Nguyễn Ngọc Ký chỉ có một ước mơ duy nhất là quyết chí đi học để được như những người bình thường. Ông đã vượt lên sự run rủi của số phận, trở thành một nhà giáo ưu tú viết bằng chân. Cũng đôi chân ấy, ông đã viết sách, làm thơ, dạy học, tư vấn để vẽ lên một huyền thoại, một tấm gương vượt khó vượt lên số phận để thành công và viết tiếp cuộc hành trình của mình bằng đôi chân trong sự nghiệp trồng người như biểu tượng cho nhiều thế hệ thanh thiếu niên Việt Nam noi theo.

“Tôi đi học” không quá cầu kì chải chuốt trong từng câu chữ nhưng lại hấp dẫn chính trong những ngôn từ mộc mạc, giản dị trên những câu truyện, trải nghiệm thật của người cầm bút đã tạo một cảm giác gần gũi và hấp dẫn người đọc đặc biệt là các bạn đang trong lứa tuổi đến trường.

Qua cuốn sách của mình nhà giáo Nguyễn Ngọc Ký gửi gắm với bạn đọc trẻ hôm nay một thông điệp: "Hãy đừng để cho một phút nào của tuổi trẻ trôi đi hoài phí". Đó cũng chính là lí tưởng sống mà nhiều bạn trẻ ngày nay đang cố gắng thực hiện. Một lần nữa thư viện trường tiểu học Cù Vân xin trân trọng giới thiệu tới các bạn cuốn sách “Tôi đi học” của tác giả Nguyễn Ngọc Ký. Cuốn sách thực sự là một tài liệu tham khảo bổ ích, có tác dụng giáo dục về nghị lực sống hiệu quả mà nhẹ nhàng cho tất cả các em học sinh còn đang ngồi trên ghế nhà trường. Bên cạnh cuốn sách Tôi đi học, thư viện nhà trường còn rất nhiều cuốn sách khác về chủ đề thầy cô mà các bạn có thể tìm đọc như: Cô giáo lớp em [trong bộ sách Những người sống quanh em]; Những tấm lòng cao cả hay Totto chan bên cửa sổ…

Nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, kính chúc các thầy cô giáo luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công nhiều hơn nữa trong sự nghiệp trồng người.

Trân trọng./.

* Một số hình ảnh về cuốn sách:

Chủ Đề