Trong tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa vẻ đẹp của nhân vật được tác giả miêu tả bằng cách nào

Phân tích vẻ đẹp thiên nhiên và con người trong Lặng lẽ Sa Pa hay nhất

  • Phân tích vẻ đẹp thiên nhiên và con người trong Lặng lẽ Sa Pa - Mẫu 1
  • Phân tích vẻ đẹp thiên nhiên và con người trong Lặng lẽ Sa Pa - Mẫu 2
  • Phân tích vẻ đẹp thiên nhiên và con người trong Lặng lẽ Sa Pa - Mẫu 3
  • Phân tích vẻ đẹp thiên nhiên và con người trong Lặng lẽ Sa Pa - Mẫu 4
  • Phân tích vẻ đẹp thiên nhiên và con người trong Lặng lẽ Sa Pa - Mẫu 5
  • Phân tích vẻ đẹp con người trong thời kỳ đổi mới
  • Phân tích vẻ đẹp của con người lao động trong Lặng lẽ Sa Pa

Phân tích vẻ đẹp thiên nhiên và con người trong Lặng lẽ Sa Pa - Mẫu 1

Nguyễn Thanh Long là một cây bút truyện ngắn nhưng vẻ đẹp nghệ thuật không nằm ở những phát hiện sắc sảo - táo bạo xung đột mạnh mẽ mà nghiêng về tạo dựng chất thơ nhẹ nhàng trong trẻo lặng thầm, kín đáo nhưng vẫn có sức ngân vang sâu rộng lâu bền. Lặng lẽ Sa Pa tiêu biểu cho phong cách dó của Nguyễn Thành Long. Truyện ra đời sau một chuyến đi thực tế kiểm nghiệm. Nguyễn Thành Long đã giới thiệu với chúng ta một vùng đất lặng thầm nhưng ở đó vẫn có những con người đang ngày đêm làm việc cống hiến quên mình cho quê hương đất nước.

"Lặng lẽ Sa Pa" khi mới đọc cái tên ta có cảm giác Nguyễn Thành Long đang viết về một nơi yên ắng, lạnh giá, hiu hắt hoặc nghĩ về một vùng đất nghỉ ngơi tham quan du lịch nhiều hơn. Nhưng điều kì diệu và bất ngờ là trong cái lặng lẽ của Sa Pa vẫn vang lên những nhịp sống sôi động trong sáng, tuổi trẻ, vẫn lung linh những sắc màu và lan toả ấm áp lòng người. Nơi ấy đang bừng dậy sức sống của những con người, những tấm lòng đang sống, cống hiến làm việc âm thầm lặng lẽ cho quê hương đất nước. Đó là những con người sống đẹp, có ích cho đời, có lý tưởng ước mơ, niềm tin yêu vững bền vào nghề nghiệp, kiến thức, trình độ, khoa học mà nhân vật anh thanh niên là hiện thân vẻ đẹp đó.

Nhân vật anh thanh niên, ở tuổi đời hai mươi bảy vừa rời phồn hoa, đô thị đông đúc, anh lên công tác ở đỉnh núi Yên Sơn [Sa Pa] ở độ cao hai nghìn sáu trăm mét, quanh năm mây mù tuyết phủ, suốt ngày làm bạn với núi đá rừng cây. Cái yên ắng, yên lặng tĩnh mịch đến ghê sợ để khiến cho người ta thoái thác nhiệm vụ rời bỏ vị trí nhưng theo tiếng gọi nghề nghiệp và tình yêu cuộc sống, công việc, anh đã tự nguyện gắn bó mình với nghề nghiệp khí tượng kiêm vật lí địa cầu. Công việc là như vậy nhưng điều kiện làm việc là ngoài trời, kỹ thuật máy móc lại thiếu thốn đơn giản, thô sơ. Cả ngày nắng cũng như ngày mưa hay lúc giá rét lạnh buốt xương, anh vẫn phải lên “ốp” đúng giờ, ghi chép đầy đủ chính xác để bảo vệ cơ quan cấp bộ.

Thế nhưng tất cả những sự vất vả, khó nhọc, thiếu thốn với anh nào có kể gì, thấm tháp gì đâu so với sự lạnh lẽo buồn cô đơn đến “thèm người”. Ở chốn rừng sâu hoang vu vắng lặng, anh chỉ biết làm bạn với chim kêu vượn hót. Xuất phát từ lòng yêu nghề, tinh thần trách nhiệm tự giác, ý thức được nhiệm vụ của tuổi trẻ: “Đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh niên”. Ở anh còn có một tấm lòng nhiệt tình say mê nghề nghiệp, nghiên cứu, sáng tạo và luôn tìm thấy niềm vui từ công việc. Anh từng tâm sự: “khi ta làm việc, ta với công việc là đôi”.

Ngoài là người có học thức, có trình độ, anh thanh niên lại còn có một tâm hồn trong sáng, cao đẹp, yêu đời, yêu cuộc sống, yêu nơi mình gắn bó, làm việc bằng cách tự tạo ra niềm vui từ công việc hiện thực - đẩy lùi buồn tẻ cô đơn như đọc sáng – nghiên cứu - trồng rau - trồng hoa, nuôi gà, cải thiện cuộc sống. “Thèm người” anh thanh niên tìm cách gặp người, gặp bạn để trao đổi, trò chuyện thân mật và cởi mở, luôn quan tâm chu đáo đến người khác. Anh tự tạo ra một cuộc sống ngăn nắp, khoa học, một thói quen chủ động trong mọi tình huống và công việc. Trong giao tiếp ở anh thanh niên toát lên một phong cách, một vẻ đẹp trong phong cách lời ăn tiếng nói khiêm tốn, vui vẻ, chân tình, lịch sự luôn biết sống vì mọi người.

Có thể nói ở anh thanh niên mang một vẻ đẹp trong sáng của người thanh niên thời đại mang trong mình những hiểu biết về tri thức, sống tận tuỵ, yêu nghề, yêu đời, hiểu được việc làm và chỗ đứng của mình từ đó mà hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. Ở anh còn toả sáng và sưởi ấm cho bao tâm hồn khác dẫu chỉ một lần gặp gỡ ngắn ngủi cho những người đến Sa Pa.

Qua lời kể của anh thanh niên, ông kỹ sư nông nghiệp ở vườn ươm su hào và ông kĩ sư nghiên cứu bản đồ chống sét đều là những người sống lặng thầm trên mảnh đất Sa Pa mà lao động cần mẫn, say mê, quên mình vì mục đích chung của mọi người. Họ đang làm nên cái “lặng lẽ” mà ngân vang sôi động ở Sa Pa.

Bác lái xe trong vai người dẫn truyện là điểm dừng cho mọi cuộc gặp gỡ, tình cảm nảy sinh tốt đẹp trong cuộc gặp gỡ đặc biệt là trong 30 phút ngắn ngủi giữa ông họa sĩ và cô kỹ sư đã để lại trong tình cảm những con người đối với Sa Pa là một kỉ niệm tốt đẹp. Bác là người am hiểu anh thanh niên hơn ai về cuộc sống, sinh hoạt của anh và chính bác đã tạo ra cho anh thanh niên những niềm vui về tinh thần, đẩy lùi sự cô đơn, buồn vắng. Ông họa sĩ là nhân vật hoá thân của nhà văn, người xem đây là một chuyến đi may mắn trong cuộc đời nghệ thuật của mình. Còn đối với cô kĩ sư trẻ, cô đã phát hiện ra nhiều điều mới mẻ trong chuyến đi đầu đời giúp cô nhận thức về tình yêu nghề nghiệp cuộc sống vững tin hơn trong sự lựa chọn của mình. Người ta gọi đây là những tâm hồn đồng điệu đến với Sa Pa.

Truyện có một tuyến nhân vật, không có biến cố xung đột kịch tính. Các nhân vật đều dưới những cái tên chung, có cuộc sống và công việc khác nhau khiến mọi người sa vào đó đều có bóng dáng công việc của mình. Ngôn ngữ giàu nhạc điệu, giàu chất thơ mượt mà như ý nghĩa nhan đề của chính câu chuyện. Truyện ngắn như một bức tranh lung linh kì ảo đằm thắm, ấm áp tình người sâu lắng trong từng bức tranh thiên nhiên.

“Lặng lẽ Sa Pa” viết về con người bình thường, nhịp sống bình thường. Nhưng phía sau nhịp sống bình thường ấy là những âm vang âm sắc cuộc đời. Nguyễn Thành Long đã góp một tiếng nói nhỏ nhẹ để ngợi ca cuộc sống và tái hiện một cách đầy đủ những vẻ đẹp của con người, có năng lực trình độ, nhiệt thành và hăng say cách mạng trên mặt trận xây dựng chủ nghĩa xã hội.

Trắc nghiệm ngữ văn 9: bài Lặng lẽ Sa Pa

Bài có đáp án. Câu hỏi và bài tập trắc nghiệm ngữ văn 9 bài Lặng lẽ Sa Pa. Học sinh luyện tập bằng cách chọn đáp án của mình trong từng câu hỏi. Dưới cùng của bài trắc nghiệm, có phần xem kết quả để biết bài làm của mình. Kéo xuống dưới để bắt đầu.

NỘI DUNG TRẮC NGHIỆM

Câu 1: Trong tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa, nhà văn không đặt tên cụ thể cho nhân vật là vì :

  • A. Cuộc gặp của các nhân vật trong truyện quá bất ngờ, vội vã, không cần xưng tên
  • B. Nhà văn muốn nói họ chẳng là ai nhưng lại là tất cả.
  • C. Chi phối cách viết truyện : họ là những con người vô danh, sống đẹp có mặt ở khắp nơi.
  • D. Cần tìm một hướng lí giải khác.

Câu 2:Tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa được viết theo thể loại nào?

  • A.Truyện dài
  • B.Tiểu thuyết
  • C.Truyện ngắn
  • D.Tùy bút

Câu 3:Chuyện Lặng lẽ Sa Pa có nhân vật chính là ai?

  • A.Ông họa sĩ
  • B.Cô kĩ sư
  • C.Bác lái xe
  • D.Anh thanh niên
Câu 4: Thử thách lớn nhất đối với anh thanh niên là gì?
  • A. Thời tiết khắc nghiệt
  • B. Công việc vất vả, nặng nhọc
  • C. Cuộc sống thiếu thốn
  • D. Sự cô đơn, vắng vẻ

Câu 5:Cốt truyện của Lặng lẽ Sa Pa là gì?

  • A.Cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ giữa ông họa sĩ, cô kĩ sư với anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn thuộc Sa Pa
  • B.Cuộc nói chuyện thú vị giữa người lái xe lên Sa Pa với cô kĩ sư và ông họa sĩ già
  • C.Anh thanh niên làm công tác trên đỉnh Yên Sơn thuộc Sa Pa tự kể về cuộc đời mình
  • D.Cuộc gặp gỡ giữa những người đang sống và làm việc trên đỉnh Yên Sơn thuộc Sa Pa nhưng trước đó chưa biết về nhau

Câu 6:Truyện Lặng lẽ Sa Pa chủ yếu được kể qua cái nhìn của ai?

  • A.Tác giả
  • B.Anh thanh niên
  • C.Ông họa sĩ già
  • D.Cô gái

Câu 7: Dòng nào nói đúng nhất điều mà NguyễnThành Long ca ngợi trong “Lặng lẽ Sa Pa” ?

  • A. Vẻ đẹp của anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn
  • B. Vẻ đẹp của anh cán bộ nghiên cứu bản đồ sét
  • C. Vẻ đẹp của bác kĩ sư nghiên cứu giống su hào
  • D. Vẻ đẹp của con người lao động và ý nghĩa của những công việc thầm lặng

Câu 8:Trong tác phẩm, anh thanh niên chủ yếu được tác giả miêu tả bằng cách nào?

  • A.Tự giới thiệu về mình
  • B.Được tác giả miêu tả trực tiếp
  • C.Hiện ra qua sự nhìn nhận, đánh giá của các nhân vật khác
  • D.Được giới thiệu qua lời kể của ông họa sĩ già

Câu 9:Câu “Cháu ở đây có nhiệm vụ đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất, dự vào việc báo trước thời tiết hàng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu” có tác dụng gì?

  • A.Giới thiệu hoàn cảnh sống của anh thanh niên
  • B.Giới thiệu công việc của anh thanh niên
  • C.Giới thiệu cảnh sống của anh thanh niên
  • D.Giới thiệu đặc điểm khí hậu, thời tiết của Sa Pa

Câu 10: Ý nào sau đây không đúng khi nói về cảm hứng âm vang từ Lặng lẽ Sa Pa mang lại

  • A. Nơi nghỉ mát và đầy cảm hứng nghệ thuật.
  • B. Sa Pa không hề lặng lẽ bởi âm vang tình người
  • C. Nơi những con người âm thầm cống hiến mà không đòi hưởng thụ.
  • D. Âm vang từ cuộc gặp, nảy nở một tình yêu lứa đôi

Câu 11: Vấn đề “thèm người” của anh thanh niên trong Lặng lẽ Sa Pa có thể hiểu là gì ?

  • A. Đây là con người hết sức cô đơn.
  • B. Đây là con người tình cảm.
  • C. Một chi tiết “giật gân”.
  • D. Một chi tiết thừa .

Câu 12:Truyện “Lặng lẽ Sa Pa” của NguyễnThành Long có sự kết hợp của các phương thức biểu đạt nào ?

  • A. Tự sự , trữ tình , bình luận , miêu tả
  • B. Tự sự , bình luận , thuyết minh
  • C. Tự sự , miêu tả , thuyết minh
  • D. Tự sự , trữ tình , thuyết minh
Xem đáp án

=> Kiến thức Soạn văn bài: Lặng lẽ Sa Pa

Từ khóa tìm kiếm google:

trắc nghiệm ngữ văn 9, Lặng lẽ Sa Pa


I. Dàn ýVẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích truyện Lặng lẽ Sa Pa

1. Mở bài

- Giới thiệu khái quát về tác giả Nguyễn Thành Long và tác phẩm "Lặng lẽ Sa Pa.
- Khái quát sơ lược về vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên.

2. Thân bài

a. Giới thiệu sơ lược về hoàn cảnh của nhân vật

- Anh thanh niên 27 tuổi, sống trên đỉnh núi cao 2600m cùng mây mù và cây cỏ, hằng ngày chống chọi với sự cô đơn.
- Công việc hằng ngày của anh là "đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây...", báo ốp đúng giờ.
- Sống và làm việc trong môi trường và thời tiết khắc nghiệt.

b. Vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên

- Là người lao động có lòng yêu nghề và tinh thần trách nhiệm với công việc.
+ Anh thanh niên vẫn làm việc hết mình và tự giác: luôn báo "ốp" đúng giờ suốt mấy năm ròng rã, không ngần ngại làm việc trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt.
+ Anh hăng say nói về công việc một cách say mê và đầy tự hào và coi đó là lẽ sống.

- Là người có nếp sống văn minh và ngăn nắp.
+ Cách bài trí bình dị nhưng khoa học trong căn nhà nhỏ: "một căn nhà ba gian, sạch sẽ, với bàn ghế, sổ sách, biểu đồ, thống kê, máy bộ đàm".
+ Ngoài công việc, anh còn nuôi dưỡng tâm hồn, làm giàu trí tuệ, mở mang hiểu biết bằng thú vui đọc sách, trồng hoa, nuôi gà.

- Là người chân thành, cởi mở và hiếu khách.
+ Cuộc đối thoại và hành động ân cần của anh đối với bác lái xe
+ Sự vui vẻ, thái độ tiếp đón chu đáo, nồng nhiệt khi bất ngờ có khách ghé thăm.

3. Kết bài

Đánh giá ý nghĩa nghệ thuật của hình tượng nhân vật anh thanh niên.

Trong tác phẩm, anh thanh niên chủ yếu được tác giả miêu tả bằng cách nào?


Câu 94160 Nhận biết

Trong tác phẩm, anh thanh niên chủ yếu được tác giả miêu tả bằng cách nào?


Đáp án đúng: c

Phương pháp giải

Lập dàn ý phân tích chi tiết tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa --- Xem chi tiết
...

Đề đọc hiểu Lặng lẽ Sa Pa – Nguyễn Thành Long

THPT Sóc Trăng Send an email
0 8 phút

Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long ca vẻ đẹp của người lao động và ý nghĩa của những công việc thầm lặng nhưng quan trọng vô cùng. Để giúp bạn hiểu rõ ràng và sâu sắc hơn về các dạng đề đọc hiểu liên quan đến tác phẩm, cùng THPT Sóc Trăng tham khảo soạn bài Lặng lẽ Sa Pa cùng một số đề đọc hiểu dưới đây và xem gợi ý đáp án của từng đề bạn nhé:

Nội dung

  • 1 Đề đọc hiểu Lặng lẽ Sa Pa
    • 1.1 Đề số 1
    • 1.2 Đề số 2
    • 1.3 Đề số 3
    • 1.4 Đề số 4

Lặng lẽ Sa Pa - tác giả, nội dung, bố cục, tóm tắt, dàn ý

❮ Bài trước Bài sau ❯

Dàn ý Phân tích vẻ đẹp của con người lao động và ý nghĩa cao quý của những công việc thầm lặng trong Lặng lẽ Sa Pa.

I. Mởbài

Nói đến các tác phẩm viết vềcuộc sống mới hòa bình, xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc, thật thiếu sót nếu như không nhắc đến thiên truyện "Lặng lẽ Sa Pa" của nhà văn Nguyễn Thành Long. Tác phẩm đã khắc họa 1 cách chân thực vẻ đẹp của con người lao động trong thời kì ấy.

II. Thân bài

1. Khái quát chung

- Tác phẩm được sáng tác năm 1970, trong chuyến đi thực tế của tác giả ở Lào Cai, in trong tập “Giữa trong xanh” [1972]. “Lặng lẽ Sa Pa” kể về cuộc gặp gỡ tình cờ giữa các nhân vật: ông họa sĩ già, cô kỹ sư trẻ, bác lái xe và anh thanh niên làm khí tượng trong vòng nửa giờ trên đỉnh núi Yên Sơn khi xe dừng lại - hình ảnh tiêu biểu cho những người lao động trong công cuộc xây dựng đất nước sau chiến tranh.

2. Phân tích

a, Nhân vật anh thanh niên

* Hoàn cảnh sống và làm việc:

- Hoàn cảnh sống: hoàn cảnh sống khá đặc biệt.

- Công việc: Đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất... phục vụ sản xuất và chiến đấu công việc tuy không nặng nhọc nhưng đòi hỏi tỉ mỉ, chính xác và phải có tinh thần trách nhiệm cao.

*. Tính cách, phẩm chất:

- Anh có lòng yêu nghề, thấy được công việc thầm lặng của mình là có ích cho cuộc sống Anh đã tìm thấy niềm vui trong công việc và xem sách là bạn.

- Anh biết tổ chức, sắp xếp một cuộc sống gọn gàng, ngăn nắp và chủ động: - Anh sống cởi mở, chân thành, quý trọng tình cảm con người

- Sống thành thực, khiêm tốn

+ Một số nhân vật khác:

* Những nhân vật xuất hiện trực tiếp:

b. Ông hoạ sĩ: -> Ông thật sự xúc động, bối rối khi tìm ra đối tượng nghệ thuật

c. Cô kĩ sư:

+ Giúp cô nhận thức chín chắn hơn về một tình yêu chân chính. -

+ Làm trỗi dậy trong cô những tình cảm lớn lao, cao đẹp.

d. Bác lái xe:

+ Những nhân vật xuất hiện gián tiếp: Họ là những nhà khoa học ngày đêm âm thầm, lặng lẽ làm việc, cống hiến cho Tổ quốc.

3. Tổng kết

- Nêu giá trị nội dung và nghệ thuật của truyện

III. Kết bài:

Khẳng định lại vấn đề

Cảm nhận về một số nhân vật đáng yêu được nói đến trong truyện Lặng lẽ Sa Pa - Mẫu số 1

Mỗi một tác phẩm văn học ra đời đều mang một số phận riêng. Có tác phẩm vừa cất tiếng chào đời đã chết yểu đáng thương. Có tác phẩm gây dư luận xôn xao một thời rồi bị độc giả quên lãng với thời gian. Nhưng cũng có những bài thơ, quyển truyện có một sức sống lâu bền trong lòng bạn đọc, có một sức hút lạ kì. Truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" của Nguyễn Thành Long là một truyện đặc sắc, để lại trong lòng mỗi chúng ta nhiều rung cảm đẹp đẽ.

Truyện không có những tính cách phi thường, những chiến công vang dội... như ta đã bắt gặp trong nhiều truyện kí viết về chiến tranh thời chống Mĩ.

Nguyễn Thành Long có một lối viết nhẹ nhàng nhiều chất thơ: thiên nhiên hiện hình dưới một màu áo trữ tình ấm áp lòng người đến lạ lùng. Đặc biệt là hình ảnh những người lao động bình thường mà vĩ đại rất đáng mến.

Bốn con người được nhà văn nói đến, già có, trẻ có, trai có, gái có, ngoài bác lái xe ra, ba nhân vật còn lại là những trí thức xã hội chủ nghĩa: ông họa sĩ già, anh cán bộ khoa học và cô kĩ sư trẻ mới ra trường. Truyện hầu như không có cốt truyện: thế mà cuộc gặp gỡ giữa họ khó phai mờ trong tâm trí chúng ta.

Bác lái xe tốt bụng, vui chuyện như một nhân vật dẫn chuyện nên làm ta khó quên. Ông họa sĩ già từng trải, xin anh em cơ quan hoãn "bữa tiệc" để đi chuyến thực tế cuối cùng lên Tây Bắc trước lúc về hưu". Ngòi bút như là một quả tim nữa của ông suốt đời ông, ông "khao khát" nghệ thuật vì thế mà ông "yêu thêm cuộc sống", yêu thêm con người. Nửa giờ ông trò chuyện với anh thanh niên, và thái độ chân tình của ông đối với cô kĩ sư như tình "cha con", làm ta cảm phục và yêu kính ông, vì ông là một nghệ sĩ chân chính, một trí thức lịch duyệt, một nhân cách đẹp có đời sống nội tâm phong phú.

Anh thanh niên là nhân vật được tác giả dành cho nhiều ưu ái, miêu tả sâu sắc, để lại nhiều ấn tượng đẹp, về ngoại hình, anh có "tầm vóc bé nhỏ, nét mặt rạng rỡ". Anh sống và làm việc một mình trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2600m, quanh năm sương mù lạnh lẽo. Lao động và hiệu quả là thước đo phẩm giá con người. Anh làm công tác khí tượng "đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất, tham gia vào dự báo thời tiết trước hàng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu". Anh lấy số liệu và báo cáo về nhà thật chính xác. Những đêm mưa tuyết, lạnh cóng, anh vẫn cầm đèn bão ra vườn lúc một giờ sáng, gian khổ không thể nào nói hết. Anh có công trong việc phát hiện ra một đám mây xốp trên bầu trời Hàm Rồng để không quân ta hạ được nhiều máy bay Mĩ. "Người cô độc nhất thế gian" mà như vậy ư?

Giá trị đích thực ở anh là lẽ sống dẹp. Anh rất "thèm" người, nhưng không phải là "nỗi nhớ phồn hoa đô thị. Anh luôn tự hỏi mình: "Mình sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc?". Một ý thức trách nhiệm làm ta cảm phục. Anh biết lấy sách để "trò chuyện", để học tập tiến bộ, trau dồi kiến thức. Anh nói về mình hồn nhiên, khiêm tốn. Anh không muốn ông họa sĩ vẽ chân dung mình. Anh ca ngợi ông kĩ sư ở vườn rau Sa Pa, anh cán bộ khoa học tập bản đồ sét, và theo anh, đó là "những con người làm việc và lo nghĩ... cho đất nước".

Anh còn có một tấm lòng nhân hậu cao đẹp. Anh gửi biếu vợ bác lái xe vừa ốm dậy củ tam thất. Anh tặng cô kĩ sư lên thăm "nhà" mình một bó hoa rõ to và đẹp. Anh gửi các vị khách một làn trứng để ăn trưa. Toàn là cây nhà lá vườn, nhưng đằng sau món quà ấy là cả một tấm lòng cao cả, đầy tình người. Anh là một trí thức có lối ứng xử lịch sự, ấm áp tình yêu thương.

Cô kĩ sư trẻ được tác giả phác họa một vài nét nhưng thật duyên dáng. Cử chỉ cô "ôm bó hoa vào ngực", cô lắng tai nghe câu chuyện kể của anh thanh niên rồi trầm ngâm lặng lẽ, cô xúc động khi nhìn thấy trang sách anh thanh niên đọc để trên mặt bàn - Mới bước vào đời cô gặp anh thanh niên tựa như một tấm gương, tự soi để tự hiểu mình, nghĩ về mối tình nhạt nhẽo mà cô đã chối bỏ, về con đường cô đang đi tới. Cô đẹp như những đóa hoa cô đang cầm trên tay.

Đó là những nhân vật, những tâm hồn trong trẻo, bình dị, hồn hậu và tràn ngập tình thương. Nguyễn Thành Long không tô hồng, mà chỉ thoáng gợi lên "một trang đời, một mảng, một nét của cuộc sống chắt ra... những nhận xét nho nhỏ như nhắc khẽ người đọc" [Tô Hoài] mà thấm thía vô cùng. Vì đó là sắc màu, ý vị cuộc sống.

Anh thanh niên đã tâm sự với nhà họa sĩ: "Cháu thấy cuộc đời đẹp quá!". Quả vậy, truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" đã giúp ta yêu thêm cuộc đời, yêu thêm con người. Và câu thơ của Thanh Hải chợt ngân vang trong lòng, làm ta xúc động về "Một mùa xuân nho nhỏ - Lặng lẽ dâng cho đời...".

Video liên quan

Chủ Đề