Kể lại một câu chuyện mà em nghe kể hoặc chứng kiến về tình yêu thương

Tình yêu thương là gì, hãy kể lại một câu chuyện mà em nghe kể hoặc chứng kiến về tình yêu thương

Tình yêu thương là gì?

Tình yêu thương là một khái niệm trừu tượng, khó có thể định nghĩa một cách chính xác. Tuy nhiên, có thể hiểu nôm na, tình yêu thương là sự quan tâm, quý mến, chăm sóc, giúp đỡ giữa con người với con người. Tình yêu thương có thể thể hiện ở nhiều mối quan hệ khác nhau, như tình yêu thương giữa cha mẹ và con cái, tình yêu thương giữa vợ chồng, tình yêu thương giữa anh chị em, tình yêu thương giữa bạn bè, tình yêu thương giữa đồng bào, giữa dân tộc,...

Tình yêu thương là một trong những giá trị tinh thần quan trọng nhất của con người. Tình yêu thương giúp con người gắn kết với nhau, tạo nên một xã hội hòa thuận, đoàn kết. Tình yêu thương cũng giúp con người vượt qua khó khăn, thử thách, sống một cuộc đời ý nghĩa và hạnh phúc.

Biểu hiện của tình yêu thương

Tình yêu thương có thể được thể hiện bằng nhiều cách khác nhau, cả về vật chất lẫn tinh thần. Một số biểu hiện cụ thể của tình yêu thương như:

  • Quan tâm, chăm sóc, giúp đỡ: Đây là biểu hiện trực tiếp và rõ ràng nhất của tình yêu thương. Cha mẹ quan tâm, chăm sóc con cái, vợ chồng quan tâm, giúp đỡ nhau trong cuộc sống, bạn bè quan tâm, chia sẻ với nhau,...
  • Luôn mong muốn điều tốt đẹp nhất cho người khác: Tình yêu thương cũng thể hiện ở việc luôn mong muốn điều tốt đẹp nhất cho người khác. Cha mẹ mong muốn con cái thành công trong cuộc sống, vợ chồng mong muốn cho nhau một cuộc sống hạnh phúc, bạn bè mong muốn cho nhau một tương lai tươi sáng,...
  • Sẵn sàng tha thứ, bao dung: Tình yêu thương còn thể hiện ở sự tha thứ, bao dung. Cha mẹ sẵn sàng tha thứ cho lỗi lầm của con cái, vợ chồng sẵn sàng tha thứ cho nhau những lỗi lầm trong cuộc sống, bạn bè sẵn sàng tha thứ cho nhau những hiểu lầm,...

Ý nghĩa của tình yêu thương

Tình yêu thương có ý nghĩa vô cùng quan trọng trong cuộc sống con người. Tình yêu thương giúp con người gắn kết với nhau, tạo nên một xã hội hòa thuận, đoàn kết. Tình yêu thương cũng giúp con người vượt qua khó khăn, thử thách, sống một cuộc đời ý nghĩa và hạnh phúc.

Câu chuyện về tình yêu thương

Có một câu chuyện mà tôi nghe kể về tình yêu thương của một người mẹ dành cho con trai. Cậu bé ấy sinh ra đã mắc một căn bệnh hiểm nghèo, phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật. Quá trình điều trị khiến cậu bé phải chịu đựng nhiều đau đớn, phải xa gia đình, bạn bè, sống trong bệnh viện.

Dù vậy, người mẹ của cậu bé luôn ở bên cạnh, chăm sóc, động viên cậu. Bà luôn dành cho cậu bé những tình cảm yêu thương, trìu mến nhất. Bà luôn ở bên cạnh cậu bé, kể cho cậu nghe những câu chuyện cổ tích, hát cho cậu nghe những bài hát ru,... Bà cũng là người động viên, khích lệ cậu bé vượt qua những khó khăn trong quá trình điều trị.

Nhờ tình yêu thương của người mẹ, cậu bé đã có thêm sức mạnh để chiến đấu với căn bệnh hiểm nghèo. Cuối cùng, cậu bé đã vượt qua được căn bệnh và có một cuộc sống hạnh phúc bên gia đình.

Câu chuyện này đã cho thấy sức mạnh của tình yêu thương. Tình yêu thương của người mẹ đã giúp cậu bé vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Tình yêu thương là một món quà vô giá mà mỗi người đều cần trân trọng.

Tình yêu thương là một giá trị tinh thần cao đẹp của con người. Tình yêu thương giúp con người gắn kết với nhau, tạo nên một xã hội hòa thuận, đoàn kết. Tình yêu thương cũng giúp con người vượt qua khó khăn, thử thách, sống một cuộc đời ý nghĩa và hạnh phúc. Hãy luôn yêu thương và chia sẻ với những người xung quanh, để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.

Bài văn tham khảo về câu chuyện mà em nghe kể hoặc chứng kiến về tình yêu thương

Cuối xóm, nhà bà Sáu nằm ở đó, mỗi ngày em thấy chị Lan thường lui tới đó. Nhà chị Lan cách nhà em hai căn. Hôm nay, chủ nhật, em được nghỉ học và chị Lan rủ em qua nhà bà Sáu chơi. Việc chị Lan làm với bà Sáu khiến em yêu quý chị hơn. Bà Sáu năm nay đã trên bảy mươi tuổi, sức khỏe yếu đi nhiều. Chị Lan kể rằng bà Sáu có ba người con đều hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Gần đây, bà được chính phủ tặng danh hiệu "Bà Mẹ Việt Nam Anh Hùng". Bà sống một mình ở tuổi xế chiều mà không có con cháu đỡ đần, nên chị Lan thương bà lắm. Thường ngày chị Lan sang giúp bà dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, giặt giũ quần áo, … Mặc dù không phải ruột rà máu mủ, không họ hàng thân thích, nhưng chị yêu bà Sáu như bà ruột của mình.

Hôm hai chị em đến, thấy nhà im lìm, tưởng bà đi đâu đó. Đứng ngoài sân gọi nhưng không thấy bà trả lời. Chị bước vào và đẩy cửa ra. Thấy bà Sáu đang nằm, chị vội chạy đến và lay gọi bà. Bà mới trở mình thều thào nói “Bà mệt quá, hai chân bà tê, không dậy được”. Chị quay sang em và bảo em xoa dầu bóp chân cho bà để chị đi mua cái gì cho bà ăn rồi chị vào ngay. Em cảm động quá, trong lòng em dâng lên một tình thương và một sự cảm phục chị vô cùng. Chị mồ côi mẹ từ bé, chị thiếu đi tình thương bao la của người mẹ, chị sống với ba. Ba chị nuôi chị cho đến bây giờ. Có lẽ sống trong hoàn cảnh ấy chị mới thấm thía cảnh cô đơn nên chị đem tình thương ấy sưởi ấm bà Sáu. Cả xóm ai cũng khen chị, quý chị.

Một lát sau chị quay lại với tô cháo trên tay, đến bên giường và đỡ bà Sáu dậy đút từng muỗng cháo cho bà, em nhớ lại hình ảnh trước đây mẹ đã chăm sóc nội như chị Lan bây giờ. Thật tuyệt vời, chị Lan là một tấm gương của lòng nhân ái và đức hạnh để cho em và các bạn noi theo.

b. Viết bài văn kể lại câu chuyện về lòng thương người mà em đã chứng kiến hoặc đọc được trên sách, báo, trong đó sử dụng một vài câu văn miêu tả nhân vật để bài viết sống động

Tham khảo:

Tôi còn nhớ rõ đó là buổi chiều mùa đông lạnh. Mặt trời đã ngả về đằng tây. Trời sẩm tối. Tôi chùm chăn nằm trong nhà đọc sách. Còn gì tuyệt vời hơn vào những ngày mùa đông như thế mà được nằm biếng như vậy. Chợt nhà dưới vang lên tiếng mẹ gọi:

- Chi ơi, con giúp mẹ qua chợ mua cho mẹ ít đồ nhé? Mẹ đang dở tay.

Mặc dù hơi bất mãn vì đang đọc đến đoạn hay, nhưng nghe mẹ nhờ vậy tôi vội choàng chiếc áo, chạy nhanh đi mua. Giờ tan tầm, ngoài đường, dòng xe cộ đông đúc, hối hả. Người thì muốn thật nhanh về nhà để chuẩn bị bữa cơm chiều. Chợt tôi nhận ra trong tiếng ồn ào nhộn nhịp đó có tiếng khóc nức nở của một đứa trẻ. Quay ngưòi lại tôi bắt gặp hình ảnh một cậu bé độ chừng bốn, năm tuổi nước mắt giàn giụa đang gọi mẹ. Thấy vậy, tôi liền đến bên cậu bé, lấy khăn lau nước mắt cho mà hỏi:

- Em bé, em tên là gì? Mẹ em đâu? Sao em lại đi ra đường một mình thế này?

Cậu bé vừa nói, vừa khóc nấc lên:

Em đi theo mẹ nhưng lúc nãy em mải nhìn các bạn chơi trò chơi nên lạc mất mẹ

Ra là vậy, thì ra cậu bé bị lạc mất mẹ. Tôi phải đứng hồi lâu suy nghi: "Có nên giúp cậu bé này tìm mẹ không nhỉ? Đó là một việc làm tốt, mình nên làm. Nhưng nếu như vậy thì mọi người ở nhà sẽ vô cùng lo lắng khi thấy mình về muộn cả cuốn truyện đang đến phần gay cấn. Thế nhưng để mặc em bé như vậy thì cũng không đành lòng. Thật khó xử". Nhưng cuối cùng tôi vẫn quyết định giúp cậu bé đó tìm mẹ còn việc về muộn thì có thể giải thích sau. Tôi an ủi cậu bé:

Thế này nhé, bây giờ chị sẽ giúp em tìm mẹ. Em đi theo chị, được không? Tìm thấy mẹ rồi thì không còn lo gì nữa. Ta đi nào.

Tôi nói vậy nhưng cũng khá lo lắng, không biết làm thế nào. Bỗng tôi nhớ ra đồn công an phường ở ngay gần đó, tôi liền dẫn cậu bé đi ngay. Đến nơi, tôi thấy một người phụ nữ đang vừa khai báo một việc gì đó, vừa khóc, nét mặt hiện rõ vẻ phiền muộn, đau khổ. Thì ra cô ấy đến nhờ công an tìm giúp đứa con bị lạc. Cũng thật bất ngờ, đó chính là mẹ của cậu bé này. Cậu bé vừa thấy mẹ đã vội chạy đến ùa vào lòng mẹ. Người mẹ nét mặt rạng rỡ, xúc động khôn tả. Chú công an thường trực hỏi tôi rõ ngọn ngành xong, thay mặt đồn công an cảm ơn tôi vì việc làm này. Tôi thấy vui hơn bao giờ hết, vậy là tôi đã làm được một việc tốt, đem lại niềm vui cho người khác. Sự lo lắng về bài tập giờ không còn làm phiền tôi nữa. Tôi bước về như nhanh hơn, rộn ràng hơn. Tới nhà, mọi người đang lo lắng về tôi. Không biết vì sao tôi về muộn, lỡ đã xảy ra chuyện gì. Không chần chừ, tôi kể cho mọi người nghe việc tốt hôm đó làm tôi đã làm. Mọi người đều rất vui, bỏ qua việc tôi về muộn và còn động viên tôi nữa.

Ngày hôm đó, nhờ việc làm tốt đó mà tôi đã đem lại niềm vui cho nhiều người. Tôi thực sự vui sướng và hạnh phúc. Chỉ mong có thể làm được nhiều việc tốt hơn nữa để đem niềm vui đến cho mọi người.

Kể lại một câu chuyện về tình yêu thương trong cuộc sống

Trong cuộc sống con người chúng ta vẫn còn rất nhiều kì diệu, tình yêu thương chính là thứ ánh sáng kì diệu nhất sưởi ấm trái tim con người. Có lẽ câu chuyện tôi được chứng kiến và kể lại cho các bạn ngày hôm nay là một minh chứng rõ nét nhất cho sự kì diệu của tình yêu thương.

Làng tôi có một gia đình nông dân nghèo, hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống. Người mẹ dù nghèo khó nhưng vẫn cố gắng làm lụng lo cho con gái bằng bạn bằng bè. Bạn con gái là Lan bằng tuổi tôi, là một cô gái rất xinh xắn, hoạt bát, năng động và rất hiếu thảo. Lan hiểu được sự vất vả của mẹ với mình nên rất hiếu thảo và chăm chỉ giúp đỡ bạn. Nhưng không may biễn cố đột nhiên xảy ra, mẹ cậu bị tai nạn giao thông cần phỗ thuật rất nhiều tiền. Thế giới của một cô bé 13 tuổi như sụp đổ hoàn toàn. Nụ cười tươi không còn trên môi mà thay vào đó là tiếng cười nhạt mang dầy sắc thái u uất. Một hôm tôi thấy bạn đi từ đồn cảnh sát khu ra tôi rất lo lắng không biết có điều gì xảy ra nữa. Hàng vạn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Tôi chạy đến và hỏi han cậu. Thì ra cậu đã nhặt được một số tiền rất lớn của người ta, cậu đã quyết định trả lại. Tôi rất khâm phục tấm lòng của lan. Tôi cùng Lan đến bệnh viện thăm mẹ Lan. Nhìn thấy mẹ, nụ cười của cô gái ấy lại được thắp lên mạnh mẽ. Chúng tôi ở một lúc rồi cũng đi học. Đến gần quầy thanh toán tiền, Lan chợt chững lại, một bầu tâm trạng. Cậu đến nói với các bác sĩ liệu có thể dời tiền viện phí hay không, thì câu trả lời của bác sĩ lại khiến chúng tôi sửng sốt, đó là tiềm viện phí đã được thanh toán hết. Đang loay hoay trong đám câu hỏi thì một người đàn ông bước đến bên cạnh Lan. Lan chào chú ấy và hỏi rằng chú đã trả viện phí cho mẹ Lan à. Chú nói rằng số tièn ấy có là gì so với những thứ mà Lan đã trả cho chú ấy, Lan đã cho chú ấy cảm nhận được giá trị của một con người giàu phẩm chất là thế nào. Trước khi ra về, chú ấy còn đưa cho Lan số điện thoại và dặn nếu khu nào cần giúp đỡ thì hãy gọi cho chú ấy và hãy mãi giữ tấm lòng thiện lương như vậy.

Quả thật sự thật thà hiền lành của Lan thật đáng ngưỡng mộ cũng như là việc chú qua đường sẵn sàng giúo đỡ một người lạ chỉ vì phẩm chất của cô bé. Cuộc sống này đúng là vẫn còn những luôn sẵn sàng giúp đỡ, đùm bọc lẫn nhau.

Bài văn mẫu 4

Hôm nay, tôi cùng Biên ra sông câu cá. Trời mát mẻ và không khí trong lành quả là một điều kiện lí tưởng để chúng tôi tận hưởng một ngày chủ nhật đầy lí thú. Bỗng có một cậu bé ăn xin tiến lại gần về phía tôi, nói :

_ Bạn ơi, có thể giúp đỡ mình một ít được không, mẹ mình đang ốm ở nhà mà mình thì chưa có tiền mua thuốc cho mẹ.- Vừa nói, cậu bé vừa rơm rớm nước mắt.

Thấy vậy, tôi liền hỏi :" Thế bố cậu đâu, sao cậu phải đi xin như thế này". Cậu trả lời tôi :

-Bố tớ mất rồi, hic...hic... nhà tớ chỉ còn có hai mẹ con, mà giờ mẹ tớ cũng ốm luôn, tớ không biết phải làm sao bây giờ.

Nghe cậu nói, tự dưng tôi cảm thấy có cái gì đó nghèn nghẹn ở trong cổ. " Có những người đáng thương đến vậy sao?"- tôi thầm nghĩ. Rồi bình tĩnh lại, tôi bảo cậu :

_ Thật ra thì mình cũng không có tiền, nhưng mình có mấy con cá vừa câu được đây. Bạn mang về nấu cho mẹ ăn. Có gì, bạn cho mình số điện thoại và địa chỉ gia đình bạn, mình sẽ nhờ bố mẹ mình giúp đỡ.

Nghe tôi nói vậy, cậu bé vô cùng cảm động. Cậu nhận lấy số cá và cảm ơn tôi. Ngay sau ngày hôm đấy, ba mẹ tôi đã tìm đến nhà cậu và giúp đỡ cho mẹ cậu tiền thuốc thang. Nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của họ nở rộ trên môi, tôi cảm thấy mình cũng thật hạnh phúc khi làm được một việc có ích.

Sau cuộc gặp gỡ với cậu bé ăn xin ấy, tôi rút ra nhiều điều. Trong đó, bài học mà tôi tâm đắc nhất đó là tôi đã biết yêu thương con nguwoif nhiều hơn và tối cũng nhận ra rằng : mỗi con người chúng ta sống cần phải biết yêu thương và quan tâm đến những người xung quanh. Tình yêu thương chính là phép màu nhiệm để cứu giúp con người.Qủa thực, mỗi người ta gặp trong cuộc sống đều khơi gợi ở ta rất nhiều điều. Và cậu bé ăn xin ấy đã khơi gợi ở tôi tình yêu thương con người- một tình cảm thật thiêng liêng mà chỉ khi đối diện với những số phận bất hạnh hơn mình tôi mới thực sự nhận rõ.