Hoan các họa review

Tác giả: Hắc Nhan

Độ dài: 9 chương

Thể loại: Cổ đại, HE

Convertor: Kumo Kawa

Editor: Amber

Văn Án

Nàng chuộc thân cho hắn, mang hắn ra khỏi Hoan Các

Từ một khắc kia hắn đã sớm coi mình là người của nàng

Hắn phân rõ cái gì là báo ân nhưng lại không biết cái gì là yêu

Thẳng đến khi chia lìa đên hắn mới biết được

Một đời này, hắn chỉ nguyện cưới nàng làm vợ

Hắc Nhan không phải là tác giả nổi như cồn, nhưng cũng không phải là không ai biết, theo thông tin tìm trên Baidu thì không rõ lắm về năm sinh, tuổi tác, lấy bút danh Hắc Nhan có thể có nghĩa là Hắc nhan tri kỷ, thậm chí đến giới tính cũng mập mờ luôn :v

Đặc điểm chung của truyện thím Hắc là ngắn, như vậy đọc truyện không mệt, nhưng diễn biến một số truyện hơi nhanh, chú trọng miêu tả tâm trạng nhân vật, motif truyện thường là Lọ Lem-hoàng tử, chim sẻ hóa phượng hoàng, nữ chính yêu trước, nam chính lạnh nhạt rồi giày vò nàng, cuối cùng được cảm hóa, hình tượng nam nữ chính cũng không quá đa dạng, điểm cộng chính là thỏa mãn được một loại khẩu vị phù hợp, điểm trừ là nếu đọc nhiều thì chán :)))

Nghe trên douban nói còn viết cả đam mỹ, không biết sao chứ ngôn tình thì ngược hơi bị cẩu huyết, nhưng phần hành văn rất tốt, mình từng nói trong review Đông Phong Ác rồi nhỉ, với tiêu chuẩn cá nhân thì cách thể hiện quan trọng hơn nội dung, cốt truyện bung lụa các kiểu thì đầy người nghĩ ra được, nhưng khả năng sử dụng câu từ sao cho độc giả cảm nhận được cái hồn của tác phẩm mới chính là cái làm nên sự khác biệt giữa người cầm bút (dĩ nhiên nếu nội dung đỉnh, bút lực đỉnh thì đẳng cấp rồi), nên mình cũng đánh giá truyện Hắc ở mức trung bình khá, và vì ngắn, coi như “tiền nào của nấy”, bỏ ít thời gian để đọc thì yêu cầu không khắt khe, dùng để giải tỏa tinh thần rất hợp (nhất là nếu bạn đang đơn phương :v )

Hắc Nhan viết cũng không nhiều, mình cóp nhặt được những truyện sau:

Khí nữ (tên bản dịch bên Việt Nam là Diệp Thanh Hồng)

Diệm Nương

Kiếp thê

Lưu oanh nhật ký (Nhật ký gái gọi)

Vãn hương nguyệt

Xuân hoa yếm ( Mộng hoa xuân)

Táng tình quỷ tịch vũ

Hoan các họa

Tàn nô

Huyễn thần kiếp trời tịch

Nữ nhi lâu hệ liệt

  • Trường mệnh nữ
  • Cổ giới
  • Ngũ canh chung
  • Điên cuồng đạo
  • Thạch lựu hồng

Các truyện màu đỏ là đã có bản dịch/edit full tiếng Việt, mình thì không đọc được convert, nên mình chỉ có thể review những tác phẩm được edit tiếng Việt thôi ạ.

 1. DIỆP THANH HỒNG (2.5/5)

Tóm tắt: Nữ chính bị mẹ ruột bỏ rơi từ lúc 3 tuổi, được một cặp vợ chồng ác nhân mang về nuôi, và nuôi cô bé chỉ nhằm mục đích đào tạo một nô lệ không có bất kỳ ý chí phản kháng nào, đến cái tên cũng chẳng đặt được cho tử tế, “nô nhi”. Sau này Long Nguyên chủ danh chấn giang hồ, Phó Hân Thần lúc đang mang thê tử Dương Chỉ Tịnh đi tìm thuốc gặp được căn nhà nhỏ của nàng, lần gặp gỡ này như được số phận sắp sẵn, giúp nàng Nô nhi tìm được chân ái và cả thân phận thật của nàng.

Nhận xét: Diệp Thanh Hồng có nét nhang nhác Tiểu Long Nữ, từ ngoại hình đến tính cách đều mang vẻ siêu phàm thoát tục, tới mức gần như lãnh cảm, hiểu biết xã hội gần như bằng không, dù cho có tuổi thơ cơ cực thì vẫn là một cô nương băng thanh ngọc khiết, không vướng bụi trần. Chỉ có đến lúc gặp được Phó Hân Thần và động lòng với hắn, nàng mới học được những cung bậc cảm xúc giống với một người con gái nên có. Phó Hân Thần thì chính là không có gì để chê, nhưng nhạt :)))) Thực ra nhân vật cliché thì có thể dùng tình tiết kéo lại, ví dụ sự chuyển biến tâm lý của một người đàn ông thâm tình với người vợ đã khuất sang Nô nhi đáng nhẽ nên được đẩy sâu, thì viết lại khá mơ hồ. Ngược cũng không nhiều, đáng nhớ nhất là lúc Phó Hân Thần bỏ về Long Nguyên, mình nghĩ xấu bụng là hôm đó Thanh Hồng nhận một chưởng của Khanh Tuần rồi chết luôn xem ông Phó nghĩ sao (tại truyện thiếu cao trào quá mà), nhưng rồi đấy là đất diễn của cặp Diệm nương nên đành chịu vậy :v

2. DIỆM NƯƠNG (2.7/5)

Hoan các họa review

Tóm tắt: Cùng vũ trụ với Diệp Thanh Hồng, truyện kể về nữ chính Diệm Nương, thực ra đó cũng không phải tên của nàng. Nàng này là nữ tử Diệm tộc, tộc này trọng nam khinh nữ không phải bình thường đâu, con gái trong tộc không biết đắc tội với ai mà bị nguyền rủa không bao giờ hạnh phúc, 12 tuổi theo đúng luật bị bố mẹ đẩy ra ngoài tự sinh tự diệt, nam chính, Khanh Tuần, biệt hiệu Cô Sát, là thanh mai trúc mã với Dương Chỉ Tịnh trên kia, cũng yêu sư muội luôn, nghe là thấy quá trình theo đuổi Khanh Tuần của cô Diệm có vẻ nhiều chông gai rồi đó.

Nhận xét: Mình đánh giá cao Diệm nương hơn Diệp Thanh Hồng, rõ ràng quá trình giằng co yêu yêu hận hận giữa hai người này có nhiều kịch thích hơn hẳn. Nữ chính hay ho, nhìn thì lẳng lơ đê tiện, nhưng kỳ thực hoàn toàn trong sạch, nàng như một ngọn lửa, sống chỉ để cháy hết mình cho tình yêu, bất chấp hóa tro tàn, nam chính cũng đầy khiếm khuyết, xấu trai, tính tình cổ quái, cố chấp, chẳng phải chính nhân quân tử gì cho cam. Về cuối nam chính hồi tâm chuyển ý hơi nhanh.

Vẫn tiếc cho hai cô Diệp – Diệm, Dương Chỉ Tịnh chết rồi mới đến lượt các cô, trong khi cô Dương còn sống mean với bitchy thấy bà, vậy mà ông nào cũng tưởng nhớ là đẹp đẽ thiện lương :v

Diệm Nương với Khanh Tuần ở bên nhau 9 năm mà không thấy bầu bí gì hết hả? Có vẻ chuyện này có gì đó không được đúng lắm, tác giả à thím không bắt họ vô sinh đấy chứ.

Hồng Hô và Minh Chiếu Thành Gia xuất hiện, mình ship hai anh chị, nhưng đã nhầm rồi, anh thì vẫn đang bị mẹ Hắc treo tạm vì chưa nghĩ ra được nữ nhân nào xứng với anh, còn chị thành đôi với anh trai Khanh Tuần trong cuốn Tàn nô mà ai cũng nói truyện nhạt nhẽo không edit nên mình cũng chưa đọc, phí cả một nhân vật hay :))))

3. KIẾP THÊ (2.7/5)

Tóm tắt: Nữ chính cũng là nữ nhi Diệm tộc, nhưng cô này được người nhận nuôi đặt là Nhã An, không có võ công, không biết chữ, khác với Diệm Nương dù bị đuổi khỏi nhà vẫn được học hành bài bản, có lẽ xuất thân từ gia đình không cao quý bằng (Diệm Nương họ Thành Gia, từ Minh Chiếu Thành Gia mà xét thì gia đình này thân phận trong tộc khá cao). Đương nhiên, hai người kia Hán quá, đọc không dzui, tới truyện này ta được đắm mình vào không khí của thảo nguyên hùng vĩ, lối sống, phong tục của những dân tộc du mục phương Bắc. Hai anh chị gặp nhau rất tình cờ, nàng vô tình nhặt được chàng mù, sau này nàng câm thì mắt chàng lại sáng, chỉ có mỗi Nhã An còn nhận ra chàng, chàng còn nhầm nàng thành người khác :))))

Nhận xét: Mình thích truyện này, các nhân vật được xây dựng đúng chất thảo nguyên, không nửa nạc nửa mỡ với tư duy Hán tộc, suy nghĩ và hành động của nữ chính rất thẳng thắn, nam chính hoang dại phóng khoáng, lồng lộng ngời ngời khí khái đúng chuẩn alpha wolf. Ngược chủ yếu từ hoàn cảnh, thôi thì nam nhân thô dã mà, bày tỏ sự quan tâm theo cách rất đáng yêu, xác định yêu là tới luôn, không lằng nhằng gì nữa.

4. Nhật ký gái gọi (3/5)

Review

5. Vãn hương nguyệt (2/5)

Tóm tắt: Nữ chính tên là Hương Quế, nghe tên cũng thấy quê quê, mà đúng là quê thật, làm quân kỹ (kỹ nữ trong quân doanh), còn tệ hơn là kỹ nữ thông thường. Ít ra hành nghề ở thanh lâu kỹ viện còn được ăn trắng mặc trơn, son son phấn phấn, làm kỹ nữ trong quân doanh thì sinh hoạt khổ hạnh theo quân lính, đa số tiếp đãi cũng toàn phường vũ phu, nữ chính có xinh xắn gì thì cũng tàn hoa bại liễu, đầu óc cũng chẳng thông minh, nam chính là vương gia, ngoại hình đẹp theo kiểu yêu nghiệt, tâm ngoan thủ lạt, nói chung là thân phận với nữ chính như trời với vực. Đặc biệt nam chính trước vốn là một ngạo kiều thụ, sau này dòng đời xô đẩy mà nam chính bị tên công hành hạ sống dở chết dở, nữ chính vô tình dính dáng vào cuộc đời anh, rồi bẻ thẳng anh luôn (hoặc ổng vốn là bi).

Nhận xét: Nhìn điểm đi, nhiều người thích Vãn hương nguyệt cơ mà riêng mình thấy truyện này nó dở dở ương ương với kỳ cục một cách khó tả, motif cũng được, nhưng diễn biến cứ lấn cấn kiểu gì ấy. Xây dựng nhân vật không có vấn đề gì, mà là cách triển khai của tác giả chưa thực sự chắc tay. Cái mình đánh giá cao nhất chính là nam chính cũng ăn hành ngập mặt, cả bị làm nhục, nói chung so độ nát thì một 9 một 10 với nữ chính, nhưng rõ ràng chuyển biến tâm lý của hắn rất là thiếu thuyết phục, tỉnh queo giết người, gặp lại thì như tìm được con búp bê cũ bỏ quên dưới gầm giường, xong rồi thèm hơi ấm bà nữ chính. Có lẽ nam chính gặp sang chấn tâm lý xong lấy nữ chính để ám thị cảm giác an toàn, chứ như Mộng Hoa Xuân thì là bên nhau rồi ỷ lại nó khác, rồi từ cái ám thị tâm lý méo mó mà phát triển thành tình yêu có chút không bình thường. Ngược thì nhiều, mà toàn những hành vi tủn mủn, vô lý, tóm lại là cẩu huyết, đọc mà lòng mình gào thét *không có gì dzui hết, ngược kiểu nào bài bản hơn coi!!!!*

6. Mộng hoa xuân (3/5)

review

Nói chung là đây là chuyện thuộc hàng ngũ hay nhất của tác giả Hắc Nhan theo cảm nhận của mình, các bạn có thể nhìn vào điểm bên cạnh để biết

7. Táng tình quỷ tịch vũ (3/5)

review


Lảm nhảm xíu: Bạn mình hỏi mình chấm điểm kiểu gì toàn 2.5 với 3, ở list Cửu Lộ Phi Hương cũng thế, cao nhất có 3.8, mình thì trả lời là đây là thang điểm 5, văn chương không có vụ tuyệt đối, kể cả tác phẩm huyền thoại còn có khen có chê, cho tuyệt đối một tác phẩm thị trường mình cảm thấy quá ngông cuồng, >4 sẽ dành cho những truyện nào mình thấy đặc biệt xuất sắc.

Còn nữa, theo ý kiến của mình, điểm truyện ngắn không thể so với truyện dài, viết 10 chương chưa chắc dễ hơn viết 100 chương, nhưng 10 chương hay thì không đủ giá trị so với 100 chương hay. Truyện của Hắc thì hay, nhưng mình cho max là 3 điểm chính vì hạn chế của nó là ngắn.