Em năm nay 24 tuổi, bạn trai 26 tuổi, chúng e đã đi làm, và đang bắt đầu có sự nghiệp ổn định.Hai đứa yêu nhau đã 3 năm, và e làm "vợ hờ " của anh cũng đã 1năm rưỡi.Ngày trước e quyết định trao sự trong trắng cho a ấy cũng bởi a cho e niềm tin về hp, về 1 gia đình, khi dẫn e về ra mắt họ hàng hai bên và đc sự đồng ý của gia đình a nên e mới bằng lòng cho a tất cả.Nhưng càng ngày e càng thấy a phai nhạt dần.Những tin nhắn, cuộc gọi chỉ từ e chủ động.Có lần e im lặng, thì a phải hơn một tuần k thèm đả động liên lạc gì.Nhà hai đứa cách nhau chưa đến 3 cây, lại làm cùng một bệnh viện,nhưng có khi một tháng may ra mới gặp nhau 2 lần.Nhìn người ta đi đâu cũng có nhau,ngày nào cũng quan tâm chia sẻ mà e phát thèm, còn e thì....Những lần đi chơi chỉ có duy nhất điểm hẹn là nhà nghỉ.Gặp nhau e huyên thuyên đủ chuyện trên đời, a chỉ im lặng, e rất muốn chia sẻ với a mọi điêu vui buồn, nhưng dường như e còn k bằng 1 ng bạn của a.Ngày lễ tết, hai đứa toàn cãi nhau, chứ k còn hẹn hò lãng mạn.E cứ giận dỗi thì to tiếng với a (Nhưng k hề chửi láo hay xúc phạm a một câu) Nhung a lại gia trưởn cho rằng ng vợ như e k biết nhịn nên giận ngược lại, và lần nào cũng là e thua cuộc, phải làm lành trc.A uốn nắn e thành người vợ đúng theo cách của a đòi hỏi.......LẮm khi e khóc vì a vô tâm với e, đôi khi e chỉ mong a ấy có thể nghĩ cho e một chút, chia sẻ với e những vui buồn của a mà khoc quá, e muốn một tình yêu mà hai người có thể coi nhau như ng tri kỷ chứ k chỉ mỗi sex.Hằng ngày a bận rất nhìu việc:Bận đi làm, bận chơi thể thao, bận đi ăn uống với hội con trai, bận chơi game...........nhưng k có thời gian nhắn tin cho e một cái mỗi ngày.Trong khi e cũng làm công việc như a (chúng e đều là y tá tại 1 bệnh viện lớn đông bệnh nhân), những hôm e mệt muốn xỉu nhưng vẫn cố liên lạc với a hằng ngày, và e thấy vui vẻ.Từ ngày ra mắt nhà a đến giờ đã 2 năm, số lần e đến nhà a chỉ đếm trên đầu ngón tay.A k muốn công khai tình cảm của hai đứa dù rằng chỉ trên facebook,Rồi ko hiểu sao bố mẹ a nghe những tin đồn k hay về gia đình và người thân của e thành ra hiểu lầm và đánh giá e k ra gì, cấm a yêu e, hic.E rất muốn đến gặp và nói chuyện với hai bác,gần gũi hai bác nhưng toàn bị a gàn lại.Nhìu khi e nghĩ, con gái có thì, e hỏi a còn muốn cưới e k thì a nói a vẫn còn yêu và muốn lấy e.Nhưng e phải chờ a dỗ vào đại học tại chức, a có tiền xây nhà,e đc vào biên chế.....Mà e nói thật , nghề của e vào biên chế thì lâu lắm, lương chỉ đủ ăn, đến bao giờ mới xây đc nhà riêng.Rồi nào là bố mẹ a k thích e, a phải cần thời gian giải quyết ổn thỏa, nhưng cả năm nay e k thấy a đề ra phương pháp gì cải thiện tình hình chứ đùng nói là hành động j.Hơn nữa a là một người con rất nghe lời, chỉ cần bố mẹ nói KHÔNG a sẵn sàng từ chối e, hic,a từng bảo :"Vợ ko có người này thì có người khác, nhưng bố mẹ chỉ có 1".Giờ e phải làm sao, có nên chờ a nữa ko, hay thôi, tìm cho mình người khác.E thực sự đã tổn thương rất nhiều, liệu chia tay a k biết e có đứng vững và mở lòng với một chàng trai nào nữa k, huhu