Phú khả địch quốc nghĩa là gì năm 2024

Bắt đầu nửa cái bát, giang sơn toàn bộ nhờ đánh —— Kia là cha ta. Sử thượng nhất ổn Thái tử —— Kia là anh ta.

Sử thượng duy nhất tạo phản thành công phiên vương, chinh Bắc đại tướng quân, Happyforever—— Đó còn là anh ta.

Sử thượng duy nhất bị phiên vương tạo phản thành công Hoàng đế, trẫm chỉ cấp ngươi biểu thị một lần, Phi Long cưỡi mặt tại sao thua —— Kia là ta đại chất tử.

Sử thượng nhất...... Béo Hoàng đế? Ba trăm cân đại mập mạp, có thể có cái gì ý đồ xấu —— Đó còn là ta đại chất tử.

"Thế giới này bất kỳ vật gì đều nên có một cái bảng giá, nếu như mua không được, đó nhất định là bảng giá không đủ."

"Thật đáng tiếc, bảng giá của ta ngươi cự tuyệt không được."

. . .

Một trận ngoài ý muốn để Đường Sâm có được xuyên qua chư thiên năng lực, trở thành một tên kì lạ nhân viên mua sắm.

CẢNH BÁO: OOC, theo như lời tác giả thì này là viết cho vui sau khi đọc nhiều bộ truyện có nhiều nhân vật ‘phú khả địch quốc’ quá -

Ghi chú: ‘Phú khả địch quốc’ có nghĩa là một người có khối tài sản có thể sánh ngang cả quốc gia

TRUYỆN EDIT CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, LÀM VỚI MỤC ĐÍCH PHI THƯƠNG MẠI, MONG ĐỪNG MANG RA KHỎI WORDPRESS NÀY. MANG ĐI LÀM CHI NHÀ ĐÂY VẪN MỞ BÌNH THƯỜNG CHỨ CÓ CẤM AI ĐÂU~

Phú khả địch quốc nghĩa là gì năm 2024

Diệp Tu là bị một chậu nước lạnh giội tỉnh

May là hiện tại đang mùa hè.

Nếu không thì Diệp Tu liền nhào vào bạo đánh đối phương.

Không sai, nói chính là cậu đó Dụ Văn Châu! Đừng tưởng rằng cậu đeo kính mắt, làm một bộ dáng tinh anh thì anh đây không nhận ra cậu!

Có điều Diệp Tu người này dây thần kinh rất thô, là thật rất thô.

Tỷ như khi anh phát hiện mình nằm trên đất trên tay còn mang cái còng tay, anh vẫn không có chút nào sợ hãi.

Trên mặt mang theo nụ cười khẽ, dùng sức phất tay một cái: “Văn Châu, cậu đây là đang làm gì?”

Chơi giam cầm play thì cũng đừng trói nhầm người chứ? Diệp Tu vô cùng không rõ, chính mình so với Hoàng Thiếu Thiên cao hơn hai centimet đây, không đến nỗi có thể nhận lầm nha.

Mỗi ngày đưa đồng nhân All Diệp cho Diệp Tu, Đới Nghiên Kỳ cảm thấy thất bại.

Vương Kiệt Hi ẩn sâu công cùng tên.

“Diệp Tu, ta nói rồi đừng tiếp tục câu dẫn Thiêú Thiên, ngươi tại sao không nghe khuyên bảo đây?” Nhìn người đàn ông kia chật vật bò trên mặt đất, Dụ Văn Châm mỉm cười dịu dàng. Trong lòng cũng không ngừng trào phúng.

Diệp Tu nhắm chặt mắt lại, không muốn đối mặt tất cả những thứ này, chuyện này đối với Diệp ba tuổi quả thực quá tàn nhẫn. Hắn không muốn biết hắn như thế nào cùng Hoàng Thiếu Thiên xáp thành một khối, này cũng không quá chân thực rồi.

Tu cục cưng ba tuổi rất thông minh, hắn liền rất nhanh phát hiện đây chỉ là một giấc mơ, quyết định tiếp thu cái này giả thiết.

Diệp Tu mở mắt ra

“Văn Châu à, anh sai rồi. Anh giờ đây sẽ rời khỏi Hoàng Thiếu Thiên.”

Một bộ thành khẩn hối lỗi dáng vẻ.

Dụ Văn Châu mỉm cười để cho Diệp Tu tung tăng chạy đi.

Mới là lạ.

Dụ Văn Châu thay đổi gian phòng khác giam cầm Diệp Tu.

Có giường, có mạng, có máy tính, có thể chơi Vinh Quang, Diệp Tu rất hài lòng.

Có thể nói phải rất tùy ngộ nhi an.

Mới vừa vào cửa đã bị một cô gái bổ nhào vào: “Anh Diệp Tu, anh không sao chứ! Em đã nói từ trước anh đừng cùng những người này qua lại, nhưng anh lại không nghe! Loại người nhự bọn họ làm gì có tình cảm chân thành!”

“Ạch ⋯ Mộc Chanh, anh ổn vô cùng.” Vì lẽ đó kỳ thực hắn rất muốn biết đã xảy ra chuyện gì, làm sao hắn lại đi câu dẫn Hoàng Thiếu Thiên. Diệp Tu trong giấc mơ này đã gặp cú shock gì? Diệp ba tuổi rất tò mò.

Tô Mộc Chanh nhưng đầy mặt nghiêm túc: “Anh Diêp Tu, cái này Hoàng gia cùng Dụ gia, mỗi người đều là gia đình giàu có phú khả địch quốc, em sớm nói qua, loại người như bọn họ làm sao có thể thật sự yêu thích anh, đều là vui đùa một chút mà thôi. Anh bây giờ đã tin em chưa, cái kia Hoàng Thiếu Thiên mấy ngày nay có tìm tới anh không?”

Này ⋯ hắn không biết a

Diệp Tu trầm mặc không nói

Tô Mộc Chanh càng thêm giận dữ: “Em đã nói rồi mà ⋯⋯ anh xem anh bây giờ ⋯⋯”

“Mộc Chanh, bình tĩnh! Anh biết rồi, em nói đúng, anh giờ đây không tin tưởng vào tình yêu.”Hắn thật sự có điểm sợ hãi, dù sao trình độ lải nhải của Tô Mộc Chanh cũng không kém Diệp Thu bao nhiêu, nếu không ngăn lại, hắn khả năng đêm nay cũng không cần ngủ.

“Được rồi, anh Diệp Tu em đi trước, sớm một chút về nhà.”Nói xong, cô nương hất tóc một cái, tiêu sái xoay người đi mất.

Diệp Tu: ? ? ? Thao tác này là sao? Mộc Chanh, ý nghĩa xuất hiện của em là cái gì? Nói cho anh biết bọn họ có tiền sao?

Tô Mộc Chanh vừa đi Hoàng Thiếu Thiên cũng liền xuất hiện, vừa thấy mặt đã ôm lấy Diệp Tu trên dưới sờ mó, đầu ở Diệp Tu trên người khắp nơi loạn sượt: “Em fuck, lão Diệp anh không sao chứ, em vừa nghe đội trưởng đem anh mang đi em liền lập tức trở về rồi, đội trưởng có làm gì anh không? Em, em sẽ đi tìm đội trưởng kêu anh ấy thả anh ra. . . . . .”

Một Hoàng Thiếu Thiên liền bằng hai mươi con gà con, những người ái mộ quả nhiên liệu sự như thần.

Cả đầu của Diệp Tu đều đau

“Phiền Phiền, chú yên tĩnh một chút, anh đau đầu.”

“Được thôi.”Hoàng Thiếu Thiên không sượt, ủy ủy khuất khuất nằm trong lồng ngực của Diệp Tu.

Đang nhìn camera, tim của Dụ Văn Châu vậy mà thịch một cái

Diệp Tu dĩ nhiên chỉ cần một câu nói có thể khiến cho Hoàng Thiếu Thiên im lặng?

Nguy rồi, cảm giác này gọi là động tâm.

Diệp Tu không biết mình đã làm gì, mà chọc phải Hoàng Thiếu Thiên cùng Dụ Văn Châu.

Liền ăn một bữa cơm cũng không để cho mình sống yên ổn. Bên trái một tim, bên phải một lắm lời.

Diệp Tu tâm mệt mỏi

Diệp Tu muốn rời đi nơi này

Liền hắn trốn ra Lam Vũ.

Sau đó Diệp Tu ngồi ở đại sảnh của Vi Thảo

Mặt mỉm cười, nhìn đem mình trói tới Cao Anh Kiệt

Xong, đứa nhỏ triệt để học xấu.

Vương Kiệt HI ngồi ở phòng khách chỗ cao nhất, tà mị nở nụ cười: “Nghe nói ngươi câu dẫn hai vị đương gia của Lam Vũ?”

Diệp Tu: ta không phải ta không có ngươi đừng nói lung tung

Đáng tiếc Vương Kiệt Hi hoàn toàn không để ý tới ánh mắt chống cự của Diệp Tu

“Trở thành thủ hạ của ta đi, Vương Kiệt Hi ta đây phú khả địch quốc, tuyệt đối có thể nuôi nổi ngươi.”

“Cái kia, Mắt To này ⋯⋯”

“Gọi ba.”

Ánh mắt của Diệp Tu trong nháy mắt thay đổi.

Sau khi tỉnh dậy, Diệp Tu nhất định sẽ tán gẫu với Vương Kiệt Hi về hạt nhân giá trị quan của Chủ Nghĩa Xã Hội..