Trọn đời không buông tay review

Truyện này mở đầu rất hay, tác giả xây dựng nữ chính khá kiên cường và dứt khoát. Nam chính thì bá đạo nhưng cũng rất tình cảm. Tình yêu 2 người cứ thế đến nhẹ nhàng và cứ nghĩ nó sẽ mãi thế. Nhưng từ mấy chương kết quyển 1 cho đến quyển 2 rồi ngoại truyện 1,2,3,4,5 tác giả bắt đầu biến nam chính trở thành một kẻ ích kỷ, cay độc và biến nữ chính trở thành một người nhu nhược đần độn (chửi hơi nặng nề nhưng thực sự mình thấy như vậy).

Ôi từ một truyện motip rất hay trở thành một quyển ngôn tình máu chó. Nam chính mặc dù yêu nữ chính vô cùng, nhưng trước mặt bạn bè vẫn cười khẩy nói cô chỉ là chơi bời, dùng lâu nên quen. Nữ chính nghe thấy, lẳng lặng nín nhịn + xúc tác mẹ của nam chính nên đã ra đi. Mấy năm sau nam chính tìm đc nữ chính, cưỡng ép cô quay lại bên mình. Và từ đây bắt đầu hàng loạt tình tiết máu chó khiến cái thân già là mình giữa đêm tí thì quăng điện thoại mà thét lên “FUCK”!!!!!

Càng đọc mình càng thấy nam chính là một người ích kỷ nhỏ nhen cay độc đến ko thể chịu đc. Gọi nữ chính về, để rồi ôm ấp gái, hôn hít tắm chung với gái, hẹn hò rồi kết hôn với gái chỉ để nữ chính HỐI HẬN. Nhưng bà nữ chính cũng số dzách luôn. Yêu nam chính đến hèn mọn, đến mức biết nó vừa đêm trc ngủ với mình đêm sau đi ngủ với con khác (có lẽ là ko ngủ thật nhưng lúc này nữ chính đang nghĩ là như thế) mà cũng ko dám phản kháng. Nam chính khiêu khích gì thì lúc nào cũng chỉ thổ ra đc mỗi câu “Anh muốn làm gì?” rồi lại “Anh nghĩ sao cũng được”. BTS!!!!! Rồi lại tiếp tục giày vò lại tiếp tục nín nhịn.

Xong rồi kết truyện là bà này ôm bụng bầu ra đi. Thằng kia lấy người khác. Nghĩ cũng thương nữ phụ, vì hai đứa chả ra gì mà cuối cùng bị kéo vào làm con cờ trong tay thằng nam chính, sống một cuộc sống hôn nhân đau khổ để rồi tự mình ko chịu đc nữa phải ra đi. Tóm lại sau khi đọc xong truyện thì mình thấy nam chính là người đáng ghét nhất cái truyện này. Nữ chính là người đáng ghét thứ hai. Kết thúc thì kiểu OE nhưng mình nghĩ chắc tại bà tác giả ko còn sức viết nữa rồi, vì kết thúc OE lại lặp lại như ở trên là sau 5 năm nam chính SAU KHI LY HÔN vợ gặp lại nữ chính cùng 2 đứa con sinh đôi. Thế là lại bắt đầu chu trình ép nữ chính quay trở lại bên mình như ở trên

Trọn đời không buông tay review
😱
Trọn đời không buông tay review
😱
Trọn đời không buông tay review
😱
Nếu viết tiếp chắc lại đc thêm hàng trăm tình tiết máu chó nữa mất nên thấy chữ HOÀN cái rụp luôn
Trọn đời không buông tay review
😂
Trọn đời không buông tay review
😂
Trọn đời không buông tay review
😂

Tóm lại đây là một truyện khiến mình đã thức đến 1h sáng để đọc xong nhưng vẫn phải cố ngồi đây viết cái review ném đá này

Trọn đời không buông tay review
😂
Trọn đời không buông tay review
😂
Giọng văn của tác giả hay, truyện Yêu Thương Lạc Về Nơi Anh của cùng tác giả đỡ cẩu huyết hơn truyện này. Đề cử mọi người đọc.

Thể loại: Hiện đại, cường thủ hảo đoạt, ngược, HEHứa Liên Trăn hỏi Tưởng Chính Nam: “Phải thế nào anh mới bằng lòng thả tôi đi?”

 Tưởng Chính Nam đứng dậy, nói với cô, khóe miệng khẽ nhếch, lộ ra nụ cười như có như không: “Phối hợp cùng tôi diễn kịch, đến khi nào Diệp Anh Chương hết hy vọng. Mà cô cũng có lợi rất lớn, số tiền đó có thể giúp cho cô sống những ngày sau này không phải lo nghĩ, mà cha cô ở trong tù cũng được thoải mái hơn.” Ánh sáng mặt trời đầu đông chiếu rọi vào ngũ quan góc cạnh rõ ràng trên mặt hắn, sáng tối không đồng nhất.

 Cô cúi đầu, lặng im nửa ngày, Tưởng Chính Namnhìn thấy cô cụp mi, ánh mắt tĩnh lặng dừng ở chóp mũi thanh tú của cô, giống như bị cuốn hút vào đó. Tưởng Chính Nam hạ giọng, tựa như là đang dụ dỗ: “Cô chỉ cần giúp tôi làm cho Diệp Anh Chương hết hy vọng, làm cho cậu ta phải cưới em gái tôi làm vợ.”

 Cô ôm chặt Tiểu Bạch, lẳng lặng nói: “Được!”

Trọn đời không buông tay review

Đánh giá: 6.7/10 từ 100 lượt

Truyện Trọn Đời Không Buông Tay là một truyện khá thú vị, không phải là một truyện với những nội dung thực nhàm chán, chỉ quanh quẩn những mối tình yêu ghét, tiểu bạch thỏ... Đó là chuyện tình của của hai con người, là ân oán, tình thù, có thương yêu lẫn với hận thù.

Hứa Liên Trăn hỏi Tưởng Chính Nam: “Phải thế nào anh mới bằng lòng thả tôi đi?”

Tưởng Chính Nam đứng dậy, nói với cô, khóe miệng khẽ nhếch, lộ ra nụ cười như có như không: “Phối hợp cùng tôi diễn kịch, đến khi nào Diệp Anh Chương hết hy vọng. Mà cô cũng có lợi rất lớn, số tiền đó có thể giúp cho cô sống những ngày sau này không phải lo nghĩ, mà cha cô ở trong tù cũng được thoải mái hơn.” Ánh sáng mặt trời đầu đông chiếu rọi vào ngũ quan góc cạnh rõ ràng trên mặt hắn, sáng tối không đồng nhất. Phải làm sao để đối mặt với mọi chuyện, cứ thế câu truyện bắt đầu.

Cô cúi đầu, lặng im nửa ngày, Tưởng Chính Nam nhìn thấy cô cụp mi, ánh mắt tĩnh lặng dừng ở chóp mũi thanh tú của cô, giống như bị cuốn hút vào đó. Tưởng Chính Nam hạ giọng, tựa như là đang dụ dỗ: “Cô chỉ cần giúp tôi làm cho Diệp Anh Chương hết hy vọng, làm cho cậu ta phải cưới em gái tôi làm vợ.”

Cô ôm chặt Tiểu Bạch, lẳng lặng nói: “Được!”

Mời bạn đọc truyện ngôn tình thú vị này để biết được hồi kết của truyện.