Được gọi là tác dụng không mong muốn chỉ khi các dấu hiệu bất thường xảy ra nếu được dụng với liều

Tác dụng phụ là tác dụng ngoài dự định hoặc không mong muốn mà thuốc có thể gây ra. Hầu hết mọi người dùng thuốc mà không có tác dụng phụ, nhưng một số người có tác dụng phụ.

Được gọi là tác dụng không mong muốn chỉ khi các dấu hiệu bất thường xảy ra nếu được dụng với liều

Biểu hiện tác dụng phụ của thuốc có thể bao gồm:

  • Buồn nôn hoặc nôn mửa
  • Nhức đầu
  • Cảm thấy đói nhiều hơn bình thường
  • Khô miệng
  • Phát ban da
  • Cảm thấy buồn, thất vọng, lo lắng hoặc bồn chồn
  • Khó chịu ở dạ dày, tiêu chảy hoặc táo bón
  • Khó ngủ
  • Ho khan không hết
  • Cảm thấy mệt mỏi hoặc buồn ngủ hoặc dễ mệt mỏi
  • Vấn đề tình dục
 
1. TÁC DỤNG PHỤ THUỐC CÓ NGUY HIỂM KHÔNG? Có, trong những trường hợp hiếm hoi, tác dụng phụ có thể nguy hiểm hoặc thậm chí đe dọa tính mạng. Ví dụ, mọi người có thể có phản ứng dị ứng nghiêm trọng với thuốc  

2. GỌI CẤP CỨU NGAY NẾU CÓ BẤT KỲ TRIỆU CHỨNG NÀO ĐƯỢC LIỆT KÊ DƯỚI ĐÂY KHI BẮT ĐẦU DÙNG THUỐC MỚI:

  • Khò khè hoặc khó thở
  • Đau hoặc tức ngực
  • Lơ mơ hoặc cảm thấy như bạn có thể bất tỉnh
  • Sưng mặt, môi, lưỡi hoặc cổ họng
  • Co giật

3. KHI NÀO TÁC DỤNG PHỤ CÓ THỂ BẮT ĐẦU? Nếu tác dụng phụ xảy ra, chúng thường sẽ bắt đầu ngay sau khi bạn bắt đầu dùng thuốc mới hoặc khi tăng liều. Một số tác dụng phụ có thể xảy ra trong những giờ đầu tiên sau khi dùng thuốc, chẳng hạn như phản ứng dị ứng hoặc đau dạ dày. Những người khác có thể không bắt đầu trong một tuần hoặc thậm chí vài tháng, chẳng hạn như phát ban hoặc ho khan.

4. TÔI NÊN LÀM GÌ NẾU THUỐC CỦA TÔI GÂY RA TÁC DỤNG PHỤ?


Bạn nên gọi bác sĩ hoặc y tá bất cứ khi nào bạn có tác dụng phụ có thể làm phiền bạn. Nhưng điều đặc biệt quan trọng là phải gọi ngay nếu bạn bắt đầu dùng một loại thuốc mới và nhận được bất kỳ triệu chứng nào được liệt kê dưới đây:
  • Phát ban hoặc nổi mẩn (nổi mụn đỏ trên da có thể bị ngứa)
  • Chóng mặt
  • Đau bụng dữ dội, nôn mửa hoặc tiêu chảy            
  • Không muốn ăn
  • Đau cơ, đau nhức, sốt, yếu cơ hoặc không có năng lượng
  • Các triệu chứng khác làm bạn lo lắng
Được gọi là tác dụng không mong muốn chỉ khi các dấu hiệu bất thường xảy ra nếu được dụng với liều
Bác sĩ có thể giúp bạn tìm hiểu xem các triệu chứng bạn đang gặp có thực sự là tác dụng phụ của thuốc hay là do nguyên nhân khác. Nếu các triệu chứng của bạn thực sự là tác dụng phụ, bác sĩ có thể điều chỉnh liều của bạn hoặc chuyển bạn sang một loại thuốc khác.   Ngay cả khi tác dụng phụ của bạn không thể tránh được, việc nói chuyện với bác sĩ vẫn rất quan trọng. Bác sĩ có thể giúp bạn hiểu tại sao thuốc bạn đang dùng lại có giá trị ngay cả khi nó gây ra tác dụng phụ. Dưới đây là một số điều bạn nên biết hoặc làm để ngăn chặn hoặc đối phó với các tác dụng phụ:  

Dùng thuốc đúng cách để ngăn ngừa tác dụng phụ : Dùng liều được ghi trên nhãn thuốc. Liều này tính đến tuổi, cân nặng, các vấn đề sức khỏe cụ thể và các loại thuốc khác mà bạn dùng. Cẩn thận làm theo tất cả các hướng dẫn trên nhãn. (Ví dụ: một số nhãn thuốc có nội dung "uống cùng với thức ăn" hoặc "tránh uống rượu" hoặc "tránh lái xe cho đến khi bạn biết tác dụng của thuốc đối với bạn."). Ngoài ra, hãy làm theo hướng dẫn của bác sĩ. Anh ấy hoặc cô ấy có thể bảo bạn bắt đầu với liều thấp và tăng liều từ từ, vì vậy bạn không có tác dụng phụ.


 
  • Bạn cũng có thể sử dụng hộp thuốc có một phần cho mỗi ngày trong tuần: Điều này có thể giúp bạn tránh dùng quá nhiều hoặc không đủ liều
  • Kiểm tra thuốc của bạn để chắc chắn rằng bạn đang uống đúng cách: Mang theo túi đựng tất cả các loại thuốc của bạn đến văn phòng bác sĩ. Có bác sĩ hoặc y tá của bạn đi qua chúng với bạn.
  • Cẩn thận về việc trộn thuốc: Một số loại thuốc không trộn lẫn với các loại thuốc, rượu hoặc các sản phẩm thảo dược khác. Nói với bác sĩ và dược sĩ của bạn về tất cả các loại thuốc bạn dùng, bao gồm cả các loại thuốc không kê toa ("không kê đơn"), thảo dược và bất kỳ loại thuốc nào khác. Để họ kiểm tra tương tác thuốc
  • Hãy nhớ rằng một số tác dụng phụ sẽ biến mất theo thời gian: Khi cơ thể bạn đã quen với thuốc, tác dụng phụ có thể biến mất. Ví dụ, thuốc để điều trị trầm cảm đôi khi có thể làm phiền dạ dày của bạn trong một thời gian. Nhưng tác dụng phụ đó sẽ biến mất sau 1 hoặc 2 tuần.
  • Làm việc với bác sĩ của bạn để tìm cách quản lý các tác dụng phụ của bạn: Thường có những điều đơn giản bạn có thể làm để làm giảm tác dụng phụ. Ví dụ, một số loại thuốc có thể khiến bạn cảm thấy buồn ngủ, nhưng nếu bạn dùng chúng ngay trước khi đi ngủ thì đây không phải là vấn đề. Các loại thuốc khác có thể làm bạn bị táo bón, nhưng bạn có thể giảm táo bón nếu bạn có thể ăn nhiều trái cây và rau quả, uống nhiều nước hơn và sử dụng chất làm mềm phân. Nếu một loại thuốc huyết áp hoặc thuốc chống trầm cảm gây ra các vấn đề tình dục, bạn có thể dùng một loại thuốc khác để cải thiện tình dục.
------------------------
Theo Bác sĩ Hà Tuấn Khánh – Nội Tim Mạch
Phòng khám Columbia Asia Sài Gòn  

Khi đưa thuốc vào cơ thể với mục đích phòng ngừa hoặc điều trị bệnh, hoạt chất dược lý có trong thuốc có thể gây ra nhiều tác dụng ảnh hưởng đến cơ thể người dùng, trong đó có những phản ứng có hại, những trạng thái bệnh lý có hại do dùng thuốc, thậm chí gây tử vong cho người dùng thuốc. Các thuật ngữ liên quan đến cảnh giác dược khá phức tạp và dễ gây nhầm lẫn khi sử dụng trong y văn tường thuật về quá trình sử dụng thuốc một khi có sự cố xảy ra. Vậy thế nào là phản ứng có hại và thế nào là phản ứng phụ của thuốc trong quá trình điều trị?

Phản ứng có hại của thuốc

“Phản ứng có hại của thuốc (Adverse Drug Reaction-ADR) là phản ứng độc hại, không được định trước, xuất hiện ở liều thường dùng cho người để phòng bệnh, chẩn đoán hay chữa bệnh hoặc nhằm thay đổi một chức năng sinh lý” (WHO). Định nghĩa nói trên của WHO không bao gồm các trường hợp thất bại trị liệu, sử dụng thuốc quá liều, lạm dụng thuốc, không tuân thủ theo khuyến cáo và sai sót trong thực hành sử dụng thuốc do con người gây ra. Tuy nhiên, đây cũng không phải là định nghĩa duy nhất.

Một số hiệp hội khoa học dược và các nhà nghiên cứu có thể đưa ra những diễn giải cụ thể hơn liên quan đến ADR. Phản ứng có hại của thuốc có thể dự đoán được (nghĩa là có thể kiểm soát, có thể tránh được hoặc không) hoặc không thể dự đoán được; nó có thể xảy ra thường xuyên hoặc không thường xuyên đối với một thuốc hay nhiều thuốc mà hậu quả của nó có thể nghiêm trọng hoặc không nghiêm trọng. Việc phát hiện nhanh những phản ứng có hại phụ thuộc vào thời gian xử trí và công tác tổ chức hệ thống Cảnh giác Dược ở từng nơi. ADR cần phân biệt với  những biến cố bất lợi (Adverse Event - AE) là bất kỳ một biến cố nào xảy ra trong quá trình sử dụng thuốc nhưng không nhất thiết do phác đồ điều trị bằng thuốc gây ra, đồng nghĩa có thể không có mối liên hệ nhân quả giữa thuốc và biến cố. Như vậy biến cố bất lợi bao gồm những ảnh hưởng do thuốc gây ra (ADR) và do cách dùng thuốc (giảm liều, quá liều, ngừng điều trị ...).

Có nhiều trường hợp tai biến xuất hiện trong quá trình điều trị mà nguyên nhân chưa được xác định, có thể do thuốc gây ra, cũng có thể do các yếu tố khác như sự tiến triển nặng thêm của bệnh mà bệnh nhân đang mắc hoặc do một bệnh khác phát sinh. ADR nặng nhất đó là gây tử vong do dùng thuốc. Tại nhiều nơi, khi xuất hiện ADR nặng thường quy kết ngay do dùng thuốc là chưa hợp lý. Sốc phản vệ (SPV) là một dạng ADR rất nặng, thậm chí gây tử vong kể cả phát hiện sớm và cấp cứu đúng phác đồ. SPV có thể do thuốc, do cơ địa, thể trạng của bệnh nhân, hoặc do quy trình dùng thuốc không đúng. Khi tiêm thuốc kháng sinh cho một bệnh nhi 3 tuổi với chẩn đoán viêm amidan đã gây SPV, bệnh nhân tử vong mặc dù đã được cấp cứu tiêm thuốc chống sốc theo phác đồ quy định. Trường hợp này, bệnh nhi đã được chỉ định tiêm 1 loại thuốc kháng sinh mạnh nhóm cephalosporin thế hệ 3 trong tình trạng suy nhược cơ thể, suy dinh dưỡng. Đây là sai sót trong quy trình dùng thuốc gây ra biến cố bất lợi dẫn đến tử vong do SPV.

Được gọi là tác dụng không mong muốn chỉ khi các dấu hiệu bất thường xảy ra nếu được dụng với liều
Cấp cứu cho bệnh nhân bị sốc thuốc.

Tác dụng phụ (TDP)

Tác dụng phụ của thuốc là tác dụng không định trước của một chế phẩm thuốc xảy ra ở liều thường dùng ở người và liên quan đến đặc tính dược lý của thuốc. Một hoạt chất hoặc phối hợp hoạt chất có thể gây ra một hoặc nhiều tác dụng dược lý. Có tác dụng chính và tác dụng phụ. Đôi khi người ta lại lấy cái chính làm phụ hoặc ngược lại, tùy theo mục đích điều trị. Như đã biết, tác dụng kháng cholinergic của các thuốc chống trầm cảm ba vòng có thể gây ra các tác dụng phụ như khô miệng, táo bón, bí tiểu tiện. Tuy nhiên, tác dụng phụ không hoàn toàn có hại mà trong một số trường hợp có thể có lợi và trở thành tác dụng điều trị chính. Giả sử một bệnh nhân bị trầm cảm và hội chứng ruột kích thích gây tiêu chảy. Lúc này, việc sử dụng thuốc chống trầm cảm ba vòng sẽ có lợi ích với tác dụng kháng cholinergic của thuốc ngoài tác dụng chống trầm cảm.

Viagra là thuốc điều trị rối loạn cương dương nổi tiếng nhất lịch sử thế giới trong dòng thuốc này. Nhờ có viagra, đời sống hôn nhân và tình dục của nhiều quý ông vốn đang đi vào ngõ cụt vì yếu sinh lý, bất lực, không thể làm thỏa mãn được bạn tình lại tìm thấy lối thoát. Tuy nhiên, ít ai ngờ viên thuốc nổi tiếng này lại được ra đời từ một sự tình cờ trong quá trình thử nghiệm thuốc tim mạch mà kết quả là người ta lấy tác dụng phụ làm tác dụng chính và thành công rực rỡ về kinh doanh dược phẩm. Cuộc sống đầy đủ và chế độ ăn quá nhiều dinh dưỡng đã thúc đẩy sự bùng nổ của các nhóm bệnh liên quan đến chuyển hóa và chế độ sinh hoạt như tăng huyết áp, đau thắt ngực, đái tháo đường… trong khi những thuốc hiện có đã phần nào cũ kỹ, không đem lại hiệu quả và lợi nhuận như kỳ vọng. Hãng dược phẩm Pfizer tiến hành triển khai nghiên cứu và thử nghiệm một loại thuốc điều trị huyết áp và đau thắt ngực mới có hoạt chất là Sildenafil citrat (viagra).

Năm 1992, viagra được thử nghiệm trên người tại một thị trấn nhỏ của xứ Wales.Kết quả thu được rất khả quan, thuốc kiểm soát được huyết áp và triệu chứng đau thắt ngực. Tuy nhiên những người đàn ông tham gia thử nghiệm nhận thấy dương vật họ cương cứng hơn bình thường và họ ham muốn tình dục hơn. Điều này khiến nhóm nghiên cứu của Pfizer lưu ý. Năm 1996, viagra bắt đầu được sử dụng điều trị thực nghiệm trên những bệnh nhân gặp phải vấn đề về tình dục do mắc các bệnh mạn tính như đái tháo đường, huyết áp, tổn thương cột sống. Kết quả khả quan của viagra trong điều trị rối loạn cương dương được công bố trên nhiều tạp chí Y khoa nổi tiếng thời gian đó đánh dấu sự ra đời của cái tên viagra. Đó là ví dụ sinh động về tác dụng phụ của một thuốc nhóm điều trị tim mạch nhưng lại trở thành tác dụng chính khi điều trị rối loạn cương dương cho nam giới.