Bức xúc không làm ta vô can goodreads
Open Preview See a Problem?We’d love your help. Let us know what’s wrong with this preview of Bức Xúc Không Làm Ta Vô Can by Đặng Hoàng Giang. Thanks for telling us about the problem.
Friend ReviewsTo see what your friends thought of this book, please sign up. Reader Q&ABe the first to ask a question about Bức Xúc Không Làm Ta Vô Can Community Reviews· 2,564 ratings · 480 reviews Start your review of Bức Xúc Không Làm Ta Vô Can
Nov 09, 2015 Anh Thư rated it it was amazing có rất nhiều lí do khiến mình dông dài thời gian finish quyển này.
phần vì mỗi bài trong này cần được đọc chậm rãi, tỉ mỉ, tự đặt câu hỏi và nghiền ngẫm kĩ càng, phần vì những dẫn chứng tác giả đưa phong phú và đa dạng quá nên đọc rồi lại mò mẫm tìm hiểu thêm. Việt Nam thật sự đang rất cần những nhà bình luận xã hội, nghiên cứu, tác giả chính luận xuất sắc như thế này, để định hướng lại một thời đại mà mọi giá trị đang bị đảo lộn, một thời đại mà chủ nghĩa tiêu thụ lên ngôi và thống trị. Đấy, cũn Việt Nam thật sự đang rất cần những nhà bình luận xã hội, nghiên cứu, tác giả chính luận xuất sắc như thế này, để định hướng lại một thời đại mà mọi giá trị đang bị đảo lộn, một thời đại mà chủ nghĩa tiêu thụ lên ngôi và thống trị. Đấy, cũng đang bức
xúc lắm đấy, nhưng không dám bảo vô can đâu. :))) không khó để nhận ra bản thân trong mỗi bài viết, cơ mà nhận ra rồi, bức xúc rồi, trăn trở rồi, xong phải làm gì tiếp theo? cũng hoang mang và bất an lắm chứ. mỗi bài viết là những vấn đề không mới trong xã hội, là câu chuyện về hội nhập, văn hóa ứng xử, phát triển du lịch, những hố sâu về giàu nghèo trên thế giới, từ thiện câu like,... từng vấn đề đều được đem ra mổ xẻ, nhìn nhận dưới một lăng kính khác, có khi là nhân văn hơn. không
biết tác giả Đặng Hoàng Giang đã đọc nhiều như thế nào để có thể lấy những dẫn chứng phong phú, khách quan và đa dạng như vậy. tuy có một số quan điểm mình không hoàn toàn đồng ý với tác giả, một số bài kết hơi hẫng và vội nhưng quyển sách này vẫn xứng đáng 5*. nói chung đây là một cuốn sách nên đọc và cần phải đọc. đọc để hình thành một tư duy phản biện, đọc để tự ngẫm, tự giác ngộ, đọc để hiểu sâu hơn những vấn đề của xã hội dưới những lớp giấy gói khác nhau, đọc để nhìn thấy rõ
những hình hài của thời đại mình đang sống, đọc để thấy bức xúc, nhưng đừng làm ra vẻ mình vô can.
Dec 12, 2015 Quân Khuê rated it really liked it Đã đọc hầu hết bài viết trong tập này trên báo, đọc lại
vẫn thấy thú vị. Chắc lâu rồi chúng ta mới có một nhà bình luận xã hội sắc sảo mà không chua ngoa độc địa, thay vào đó là chất hài rất cool. Còn đôi chỗ đáng tiếc là, vì đây là tập hợp những bài viết thoạt tiên để đăng báo,bị hạn chế về số chữ cũng như về "suất đầu tư", nên một số đề tài tác giả khai thác chưa tới, chưa đủ sâu. Ắt chúng ta sẽ có một cuốn sách xuất sắc hơn nếu tác giả có ý định viết sách thật sự, thay vì chỉ gom các bài báo Còn đôi chỗ đáng tiếc là, vì đây là tập hợp những bài viết thoạt tiên để đăng báo,bị hạn chế về số chữ cũng như về "suất đầu tư", nên một số đề tài tác giả khai thác chưa tới, chưa đủ sâu. Ắt chúng ta sẽ có một cuốn sách xuất sắc hơn nếu tác giả có ý định viết sách thật sự, thay vì chỉ gom các bài báo
thành sách.
Dec 27, 2015 Khue Dinh rated it really liked it Tác giả Đặng Hoàng Giang quả là người đọc rất rất nhiều,
thượng vàng hạ cám đủ cả. Ví như mình không hề biết là Bà Tưng từng đi bán chó con, đọc xong cuốn sách thì phải tìm video để coi lại :)) Mà video Bà Tưng đi bán chó con cũng không có gì hấp dẫn lắm. Bà Tưng không hề sexy trong clip đã làm mình hụt hẫng.
Nov 23, 2015 Rosie Nguyễn rated it it was amazing Rất thú vị. Những đề tài nóng bỏng gây
tranh cãi về xã hội, văn hóa, con người Việt Nam. Cách phản biện và lật ngược vấn đề cực kỳ hấp dẫn. Cộng thêm giọng văn dí dỏm có duyên. Một con người tạo sóng.
Apr 10, 2016 Vu K rated it liked it Được một bạn trong một chuyến đi nói về quyển này, và giới thiệu về tác giả của nó. Bạn nói, bây giờ có những người tuyệt vời, họ không kêu ca mà họ hướng dẫn cả dư luận xã hội. Nếu bạn không nói thì mình cũng chẳng biết về tác giả, chỉ nghĩ có thể tác giả là một người nào đó ở độ tuổi trên dưới 40 một chút. Đọc xong, thì mình thấy điều bạn nói về việc hướng dẫn dư luận xã hội là có phần hơi
quá. Mình nghĩ đây là tập hợp các bài đăng trên báo. Ngày trước, vì đặc điểm công việc, phải theo dõi báo c Bạn nói, bây giờ có những người tuyệt vời, họ không kêu ca mà họ hướng dẫn cả dư luận xã hội. Nếu bạn không nói thì mình cũng chẳng biết về tác giả, chỉ nghĩ có thể tác giả là một người nào đó ở độ tuổi trên dưới 40 một chút. Đọc xong, thì mình thấy
điều bạn nói về việc hướng dẫn dư luận xã hội là có phần hơi quá. Mình nghĩ đây là tập hợp các bài đăng trên báo. Ngày trước, vì đặc điểm công việc, phải theo dõi báo chí thường xuyên, hẳn mình sẽ biết ai là ai. Nay không còn đọc báo, nhưng mình đoán đây là bài có thể đăng trên Tuổi trẻ Chủ nhật (hay Cuối tuần gì đó, vì đã lâu không xem báo nên không biết bây giờ là ấn bản nào) hay Sài Gòn Tiếp thị. Loại bài kiểu này mình đọc nhiều, hướng dẫn dư luận xã hội thì chắc là khó. Cái xã hội của mình
bây giờ nó đã chây lì đến độ khó có thể có xúc cảm nổi với bất cứ thứ gì đủ để dẫn đến thay đổi suy nghĩ, hành động. Những bài kiểu này chỉ là nói cho nó vui thôi, chẳng ăn thua gì đến ai hết. Tuy nhiên, về quyển này thì mình thấy đồng quan điểm với hầu hết các vấn đề mà tác giả nêu lên, kể cả một số vấn đề thoạt nghe có vẻ hơi bất ngờ về cách đề cập. Duy chi có bài về (5) "hiểm họa" cho con đi du học thì mình thực sự không hiểu ý tác giả định nói cái gì. Những vấn đề về từ thiện "câu"
like là có thật, và đề xuất là thông qua một NGO là xác đáng, kể cả việc hình dung con cái của chúng ta trong canhr của kẻ ăn mày. Hay việc khai thác du lịch đại trà, mass tourism và voluntourist, về cái cáp treo lên Fansipang, đều chính xác. Như đã nói, khó mà gây ra cả hiệu ứng xã hội qua mỗi bài báo, hay qua một quyển sách, trong tình hình hiện nay. Có lẽ, chúng ta thiếu những nhà đại trí thức kiểu Montesquieu, Voltaire, Rousseau hay Diderot và các áng văn truy vào tận cội nguồn của vấn
đề, khai mở tâm trí cho mỗi cá nhân, thúc giục chúng ta hành động.
Nov 26, 2015 Linh rated it really liked it Không hoàn hảo nhưng là cuốn sách mà người Việt nên đọc. Đặng Hoàng Giang là một tác giả rất đặc biệt, có thể dễ thấy tư duy lý tính, lập luận khúc chiết và logic- một điều có lẽ ảnh hưởng bởi nghề nghiệp
anh được đào tạo và đặc biệt là môi trường đào tạo (Đức-Áo). Mặt khác, tác giả lại tỏ ra coi thường trào lưu sính Tây ở Việt Nam. Trong thời đại mạng xã hội câu like nơi mỗi người có cơ hội nổi tiếng trong 15 phút và với 15 người "bạn" thì những tiểu luận sắc sảo của tác giả- một người viết chọ Không hoàn hảo nhưng là cuốn sách mà người Việt nên đọc. Đặng Hoàng Giang là một tác giả rất đặc biệt, có thể dễ thấy tư duy lý tính, lập luận khúc chiết và
logic- một điều có lẽ ảnh hưởng bởi nghề nghiệp anh được đào tạo và đặc biệt là môi trường đào tạo (Đức-Áo). Mặt khác, tác giả lại tỏ ra coi thường trào lưu sính Tây ở Việt Nam. Trong thời đại mạng xã hội câu like nơi mỗi người có cơ hội nổi tiếng trong 15 phút và với 15 người "bạn" thì những tiểu luận sắc sảo của tác giả- một người viết chọn cách đứng một mình, quan sát đám đông nhưng không hoà vào nó và bị nó chi phối, và âm thầm tác động vào nó theo cách tích cực có thể- thật đáng trân trọng.
Bạn có thể không đồng ý với anh Giang trong nhiều vấn đề, và tôi cũng nghĩ là anh ấy sẽ rất "welcome" điều đó. Điều quan trọng nhất mà tác giả làm được là gợi ra sự tự vấn của người đọc trong quá trình đọc đó. PS: cuốn sách còn có Lời giới thiệu của bà Tôn Nữ Thị Ninh và Lời bạt của Đinh Đức Hoàng, một cây bút tài năng khác. Lời bạt của Hoàng rất hay, rất hiểu người hiểu mình và giúp cho người đọc hiểu hơn về tác phẩm.
Mặc dù là bài viết về 1 quyển sách nhưng thiệt tình là mình chưa đọc hết. Mình không đọc nổi nữa sau khi đọc được 1/2 quyển.
Update : This review was written for the bookclub meeting that I didn't go to :))) Nghị luận xã hội là một thể loại văn học mà mình chưa từng nghĩ sẽ viết thành sách. Trước giờ mình chỉ thấy nó trong hai bối cảnh, 1) để nộp chấm điểm ngữ văn (mà barème của nó cũng chẳng hề cao, thua xa so với nghị luận văn học, chắc tại không có ứng dụng gì trong thực tế, hehe), và 2) để post lên Facebook, nói nôm
na là thả thính câu comment, vì nó là một thể loại câu comment vô đối - lên mạng xã hội mà bày tỏ ý Nghị luận xã hội là một thể loại văn học mà mình chưa từng nghĩ sẽ viết thành sách. Trước giờ mình chỉ thấy nó trong hai bối cảnh, 1) để nộp chấm điểm ngữ văn (mà barème của nó cũng chẳng hề cao, thua xa so với nghị luận văn học, chắc tại không có ứng dụng gì
trong thực tế, hehe), và 2) để post lên Facebook, nói nôm na là thả thính câu comment, vì nó là một thể loại câu comment vô đối - lên mạng xã hội mà bày tỏ ý kiến của mình thì ít ra có 10 người bày tỏ ý kiến ngược lại. Mình mở đầu như thế để làm rõ: mình chưa bao giờ đọc nghị luận xã hội. Và đối với người mới bắt đầu như mình, ưu điểm của cuốn "Bức xúc không làm ta vô can" là nó rất bình dân. Cuốn sách mỏng nhìn không thấy sợ như cuốn "Tư duy và chia sẻ" của bà Tôn Nữ Thị Ninh. Mỗi bài
viết đều ngắn gọn, đi thẳng vào vấn đề, không dẫn dắt dài dòng, không hoa mĩ. Kèm với hình minh hoạ mỗi đầu bài viết (tranh châm biếm khá chất lượng), nó là một cuốn sách về hình thức thì dễ khiến người khác muốn đọc, và về nội dung thì dễ đọc. Thật sự là trong dòng tư duy của tác giả cũng như trong những dẫn chứng đưa ra không có gì quá phức tạp, khiến người đọc phải đau đầu mới hiểu. Nhờ cách viết ngắn gọn nên trong một cuốn sách kích thước khiêm tốn, tác giả bao quát được khá nhiều vấn
đề. Trong 26 bài viết tác giả nói về tâm lí bầy đàn, tham nhũng biến chất, nạn nghèo, cộng đồng mạng, phẫu thuật thẩm mĩ, công nghệ showbiz, công nghiệp du lịch, truyền hình thực tế... Một bảng màu phong phú, một cái lưới thả ra rất rộng: bất kì người đọc nào cũng có thể tìm thấy một bài viết khiến họ quan tâm. Những bài viết của tác giả cũng tương đối thời sự, đa số từ năm 2014-2015 (một số bài viết cũ hơn, thậm chí từ năm 2011, ta thấy ngay là không còn "pertinent".) Nhưng nhiều chủ đề
quá cũng khiến người đọc mất phương hướng. Cuốn sách được chia làm 3 phần: "Vẻ đẹp của người đứng một mình", "Rồi tất cả sẽ trở thành Đồ Sơn", "Tôn thờ sách là mê tín dị đoan". Cá nhân mình không hiểu rõ lắm tại sao lại chọn tựa như vậy, tại sao lại chia phần như thế này. Dòng tư duy của tác giả trong từng phần riêng biệt cũng không được mạch lạc cho lắm. Khi đọc xong rồi nhìn lại còn thấy chút logic lờ mờ, nhưng trong khi đọc thì hoàn toàn hoang mang. Vậy nên mình khuyên các bạn khi đọc nên giữ
ngón tay ở mục lục, sẽ dễ nắm bắt hơn dòng tư duy chung của sách, đừng để bị lung lạc bởi tiểu tiết. Hơn nữa, thả lưới quá rộng nên cuốn sách vướng phải một khuyết điểm đối với mình là chết người: thiếu chiều sâu. Đây là điểm khiến mình bực bội nhất đối với cuốn sách này. Nó là một cuốn sách có tầm nhìn và có tiềm năng nhưng phần lớn chưa được khai thác hết. Nó chỉ là một tổng hợp những bài viết phù hợp để post lên Facebook, chứ chưa đủ tầm để in thành sách. Khi đọc, mình có cảm giác chung
là "Ờ, nói thì cũng đúng", chứ không hề hơn. Càng đọc, mình càng thấy bài viết chỉ cào cào trên bề mặt của vấn đề, chứ chưa đến ngọn nguồn. Vì thế, khi đọc, người đọc chỉ đồng tình một cách chung chung, chứ không cảm thấy thấm thía, sâu cay, không giật mình tỉnh thức để xem lại mình. Xin đưa ra một ví dụ. Bài viết "Cơ thể giả, khát vọng thật" nói về phẫu thuật thẩm mỹ. Tác giả mở đầu bằng giới thiệu hai show truyền hình thực tế "Thay đổi cuộc sông" và "Phép màu sắc đẹp" (ứng viên là những
cô gái xấu xí "được" phẫu thuật thẩm mĩ để "lột xác ngoạn mục"). Tác giả giải thích sự đăng quang của ngành công nghiệp phẫu thuật thẩm mĩ bởi sự chuyển dịch của chuẩn mực sắc đẹp khiến phụ nữ phải đua theo. "Người Việt đã thôi không nói "đẹp như tiên" nữa mà chuyển sang nói "xinh như Tây". Sự dịch chuyển chuẩn đẹp này tạo ra một khoảng vênh lớn giữa cái đẹp lý tưởng được ca ngợi trên truyền thông và quảng cáo, và hình dạng trung bình của phụ nữ Việt. Cái bình thường đã trở thành cái xấu." Thêm
vào đó, "cơ thể của phụ nữ Việt đã [...] không còn bị giấu giếm nữa mà được trưng ra để xã hội đánh giá, soi xét và tiêu thụ". Tác giả miêu tả đủ loại phẫu thuật thẩm mĩ và những kết quả được trông đợi. Tác giả chỉ ra rằng, khả năng đi làm đẹp nay đã trở thành một tiêu chí đánh giá sự thành đạt, viên mãn của một người phụ nữ. "Mục tiêu tóm tắt của cuộc đua là có một ông xã chí thú làm ăn, hai đứa con ngoan, căn hộ chung cư Ecopark, xe Camry đỗ dưới hầm, và hai cái vú ra tấm ra món". Tác giả chỉ
ra sức ép xã hội khiến phụ nữ phải ném mình như con thiêu thân vào vòng xoáy này: "Trong một môi trường đầy cạnh tranh và bất an, xin vào vị trí văn thư cũng bị yêu cầu chiều cao trên trung bình". Những người phụ nữ bị kéo vào vòng đua tự biện hộ là họ đang tự giải phóng mình "khỏi sự kìm kẹp của tạo hoá". Tác giả kết luận là sự chối bỏ bản thân không đem lại hạnh phúc. "Sự khước từ này biến cuộc sống tại đây và lúc này thành một địa ngục trần gian mà không dao kéo nào có thể giải thoát được." Đa số bài viết của tác giả theo cấu trúc này. Theo mình, có một sự khập khiễng nặng nề trong bố cục của bài luận. Để phân tích một vấn đề xã hội, tác giả quá đi sâu vào sự miêu tả hiện trạng (khoảng 2/3) và diễn giải hậu quả (ít hơn 1/3). Tác giả vào vai một quan toà nghiêm khắc đang chì chiết người đọc: Đấy, nhìn đi, các người đang như thế này, các người đã để mọi thứ nên nông nỗi này. Nguyên nhân của hiện trạng có được nhắc đến, nhưng không được giải thích ngọn ngành. Cảm giác giống như,
sau khi lên án xong, tác giả đã kiệt sức và vội vã kết lại bài viết cho người đọc tự lo. Nhưng tại sao? Trong bài viết "Cơ thể giả, khát vọng thật", tại sao phụ nữ lại liều lĩnh ném mình vào cuộc đua sắc đẹp như vậy? Tại sao xã hội lại tạo sức ép bắt phụ nữ không đẹp cũng phải đẹp? Tại sao phụ nữ không đẹp thì không được hạnh phúc? Tác giả có nói lướt qua nguyên nhân mà không đào sâu: Bởi vì xã hội đến giờ vẫn bị thống trị bởi đàn ông. Trong xã hội nam trị, cơ thể phụ nữ là sản phẩm cho
đàn ông tiêu thụ. Phụ nữ xấu giống như món hàng khiếm khuyết, chẳng ai thèm nhòm ngó. Phụ nữ cố làm đẹp thì lại bị dèm pha, chế giễu là "quảng cáo lừa bịp". Trong xã hội nam trị, phụ nữ từ thế hệ này sang thế hệ khác được dạy cho tự căm ghét bản thân mình. Sự tẩy não nó hoàn toàn đến nỗi chính phụ nữ cũng tự áp chế mình: đồng nghiệp nữ nói xấu lẫn nhau, mẹ ép con gái vào cái khuôn chuẩn mực của đàn ông đặt ra mới mong con gái được hạnh phúc. Đó là nguyên nhân sâu cay mà tác giả chỉ đề cập lướt
qua trong bốn chữ "xã hội nam trị" chứ không nói sâu vào. Đa số bài viết trong tuyển tập cấu trúc theo kiểu này. Nhưng tất nhiên có những bài viết kiểu khác. Có những bài mình thấy hoàn toàn tào lao, ví dụ như "Lại chuyện bia, thịt chó, và ấn đền Trần", giải thích mức độ tiêu thụ của ba sản phẩm này ở Việt Nam để kết luận "đừng chê bai hay chế nhạo người dân mà tội nghiệp họ". Có những bài khác hẳn, hóm hỉnh một cách tỉnh rụi, như "Những hiểm hoạ bất ngờ khi gửi con đi du học". Và một phần
lớn bài viết tuy theo cấu trúc cổ điển nói trên nhưng vẫn tương đối tròn trịa, với những luận điểm đã bắt đầu tìm lên nguồn dù chưa hẳn tới ngọn, ví dụ như "Tôn thờ sách là mê tín dị đoan". Trong một tuyển tập sách, ắt hẳn sẽ có bài hay, có bài dở. Nói chung, cuốn sách này phong phú, chính đáng, nên đọc, đáng đọc. Nhưng hãy đọc ngay, vài năm nữa sẽ mất tính thời sự, khi đọc sẽ càng bực mình hơn. 20/09/16 - Trang 80 Doc den bai "Co the gia, khat vong that" moi thay co y kien cu the hon mot chut. Bai nay noi ve phau thuat tham my, ve nhung nguoi phu nu tuyet vong, doi cai dau lay cai "dep". Bai viet 9 trang: Doc tiep den bai "Bi kich cua su hao nhoang" thi minh thay ro cai minh khong thich nhat o tac gia: ong viet bai ma khong cham den cot loi cua van de. Liet ke ra thuc te de phe phan
thi rat nhieu, nhung giai thich nguyen nhan, dat ra muc dich, tim ra loi thoat thi ko co bao nhieu. Nen doc bai nao xong cung that hut hang, nua mua. Tom lai cam giac giong nhu tac gia viet bai cung chi de to ra minh buc xuc nen duoc vo can =)) con sau xa hon thi de tu tu tinh. Doc xong bai "Ve dep cua nguoi dung mot minh" thi phai bo sach xuong nghi mot ti. =)) Minh la mot millennial nen thoi, ko them cai nhau voi tac gia ve tac hai cua smartphone va mang xa hoi nua. Nguoi ta cai nhieu
roi. Doc xong se update tiep. =)) edit 22/09/16: đã đọc xong, cảm giác vẫn vậy. đọc nhiều bài thấy cái tựa hay, nhưng cả bài chỉ để liệt kê triệu chứng mà ít phần tích nguyên nhân, diễn giải nguồn gốc, đề đạt phương án hay giải thích tác hại. bởi vậy nhiều khi đọc đến khúc cuối thấy một câu tâm đắc nhưng lại hết bài viết mất rồi, tức như bò đá. :)))
Update: Đọc lại đến lần thứ 3... Hôm nay không có ý định đọc lại cuốn này, chỉ dự định lấy một vài tư liệ u để viết bài luận dạy cho học sinh... nhưng không cầm được lòng lại đọc hết. Xã hội vẫn còn khổ vì
còn nghèo và những người giàu đang tìm cách chạy đua lực lượng tiền bạc... dạy con người ta làm tỉ phú nhưng quên mất chính nhưng người giàu nhất đang dạy tầng tầng lớp lớp người đằng sau làm giàu bằng cách đạp lên vai, lên xương máu của những tầng lớp thấp hơn...
Oct 01, 2021 hương quỳnh☀️ rated it really liked it 4💥
Tôi đồng ý kiến với rất nhiều vấn đề mà tác giả nhắc tới trong cuốn sách này. Nhưng không hiểu sao không thể cho cao hơn 3 sao, đọc xong tổng thể cả cuốn sách vẫn cảm thấy có một sự lấn cấn không thỏa mãn đọng
lại. Sự không thỏa mãn nằm ở tổng thể toàn cuốn sách, nghĩa là từng bài viết thì có nhiều bài rất rõ ràng và thú vị, nhưng cả cuốn sách này khiến tôi không thoải mái khi đóng lại. Ở các vấn đề tác giả nhắc tới? Ở cách viết một số bài? Ở quan điểm của tác giả? Ngay bản thân tôi cũng không r Tôi đồng ý kiến với rất nhiều vấn đề mà tác giả nhắc tới trong cuốn sách này. Nhưng không hiểu sao không thể cho cao hơn 3 sao, đọc xong tổng thể cả cuốn sách vẫn
cảm thấy có một sự lấn cấn không thỏa mãn đọng lại. Sự không thỏa mãn nằm ở tổng thể toàn cuốn sách, nghĩa là từng bài viết thì có nhiều bài rất rõ ràng và thú vị, nhưng cả cuốn sách này khiến tôi không thoải mái khi đóng lại. Ở các vấn đề tác giả nhắc tới? Ở cách viết một số bài? Ở quan điểm của tác giả? Ngay bản thân tôi cũng không rõ tôi thấy không ổn ở đâu, chỉ là, một cảm xúc vô cùng chủ quan.
Nguyên ngày mùng 1 ngồi đọc quyển này, cảm giác cực kỳ đáng giá :)) Từ đây ai hỏi mình sẽ recommend quyển này luôn. Cho dù có thể đồng ý hoặc không đồng ý với tác giả, nhưng tất cả những bài viết đều theo hướng phản biện, hay còn gọi là đi ngược lại dư luận, và điều này thanh niên 4.0 rất thiếu.
Apr 04, 2020 Ha-Linh rated it liked it Tập hợp các bài viết bình luận về một số vấn đề xảy ra trong xã hội. Tác giả đưa ra một góc nhìn, một cách tiếp cận rộng, nhiều chiều hơn, để mọi người suy nghĩ thêm về những hành động mình đang làm, những người khác đang làm, dừng lại một chút để xem nó có hay, có đúng không, hay nó có ý nghĩa gì. Cuốn sách dừng ở mức khơi gợi, hớt những mảng bọt nổi trên bề mặt, chứ mình thấy vẫn hơi thiếu chiều sâu hay phân tích mang tính hệ thống. Việc tác giả chỉ có thể đưa ra 1 góc nhìn là việc bình thường Tập hợp các bài viết bình luận về một số vấn đề xảy ra trong xã hội. Tác giả đưa ra một góc nhìn, một cách tiếp cận rộng, nhiều chiều hơn, để mọi người suy nghĩ thêm về những hành động mình đang làm, những người khác đang làm, dừng lại một chút để xem nó có hay, có đúng không, hay nó có ý nghĩa gì. Cuốn sách dừng ở mức khơi gợi, hớt những mảng bọt nổi trên bề mặt, chứ mình thấy vẫn hơi thiếu chiều sâu hay phân tích mang tính hệ thống. Việc tác giả chỉ có thể đưa ra 1 góc nhìn là việc bình thường, và vì thế nếu Đặng Hoàng Giang thể hiện rõ ra là góc nhìn của mình đúng với một số đối tượng nhất định, thì mình sẽ thấy thuyết phục hơn là khi người viết (có phần) ngụ ý đây là cách nhìn tổng quát. 2.5* ...more
Một góc nhìn thẳng thắng và tỉnh táo, xoáy vào những vấn đề bằng một con dao mổ sắc cạnh của tri thức ... Từ lâu, những cây viết của nước ta vẫn
dùng dao gọt hoa quả có lưỡi lượn sóng để mổ xẻ các vấn đề. Chúng ta thiếu những con dao mổ lạnh, nằm trong những bàn tay ấm. - Nhà báo Đinh Đức Hoàng Những câu nói trên của anh Đinh Đức Hoàng đã diễn tả được cái hay và cái quý của cuốn sách. Những vấn đề
trong sách, cũng chẳng quá xa lạ hay cao siêu gì với chún Những câu nói trên của anh Đinh Đức Hoàng đã diễn tả được cái hay và cái quý của cuốn sách. Những vấn đề trong sách, cũng chẳng quá xa lạ hay cao siêu gì với chúng ta, mà là những vấn đề hết sức gần vũi, chỉ cần mở báo mạng ra là thấy, như những chuyện
showbiz, chuyện từ thiện, chuyện làm giàu, chuyện đất nước, ... Nhưng đa số các nhà báo, phóng viên hay nhà văn của chúng ta đều chỉ dám "nói khẽ, cười duyên" trước những vấn đề hết sức nhạy cảm này, để báo được đăng, để tin được chọn, để sách được xuất bản dưới lưới trời kiểm duyệt gắt gao. Và cuốn sách này, tổng hợp những bài viết với quan điểm hết sức sắc bén và sâu sắc nhất, đi thẳng vào bản chất vấn đề của những hiện tượng ấy. Bản thân tác giả Đặng Hoàng Giang là một vị tiến sĩ người
Áo gốc Việt, nhưng đã từ bỏ cuộc sống mơ ước với bao người, mà trở về cố hương để cứu vớt những giá trị sắp lụi tàn của dân tộc, bởi giờ quá nhiều nhân sĩ đã ngoảnh mặt làm ngơ vì bất lực rồi (có bạn còn tưởng mình đang sống ở thiên đường thì khỏi cần bàn). Chính nhờ việc lớn lên và học tập ở môi trường cởi mở châu Âu, nhưng vẫn giữ những truyền thống và tinh hoa cố quốc, mà bác Giang có những quan điểm và lập luận hết sức cởi mở và giá trị. Một ví dụ đơn giản là những minh họa đầy tính
biểu tượng và châm biếm, không rõ của vị họa sĩ nào nữa, nhưng thể hiện được cái hồn của bài viết rất chất. Các bác nghiêm túc quá thì thường hổng thích mấy bức hình minh họa này, mà thường mấy bác nghiêm túc thì quan điểm lại rất chi bảo thủ và thiếu linh hoạt, nên tư duy của các bác ấy cũng thường cũng rất gay gắt và đi vào ngõ cụt. Các cô mơ mộng hay đọc tiểu thuyết mộng mơ quá thì cũng không đủ quan tâm đến tình hình khu phố mình đang sống lắm, huống chi những vấn đề nhức đầu mệt não của xã
hội. Nên để mổ xẻ những vấn đề nhức nhối của nước ta, rất cần những cây bút có cái đầu lạnh và trái tim nóng như bác. Mình thích bác Giang rồi đấy :)) P/s: review của mình dạo này hơi xéo sắc tí, các bạn thông cảm nhen. Tại đụng tới các vấn đề nước nhà là mình hổng thích dùng dao sắc hoa quả lắm, mà toàn dùng kiếm nhật chém cho đã thôi. ------
May 28, 2016 Mai Anh rated it liked it Mình nghĩ là người Việt nên đọc cuốn sách này. Dù có hay ko thích lối viết của ông tác giả thì cũng nên thử.
Cuốn sách này nên được đọc từ từ, mỗi ngày một, hai bài viết. Vì mặc dù không phải hoàn toàn không đồng ý với những góc nhìn, luận điểm của tác giả nhưng khi đọc cuốn sách một cách liên tục nhiều lúc khiến tôi cảm thấy tác giả như đang cố tình tìm cách thể hiện quan điểm ngược lại với đám đông để chứng tỏ mình là người "đứng một mình" thay vì một tư duy phản biện và mang tinh thần xây dựng. Cuốn sách này nên được đọc từ từ, mỗi ngày một, hai bài viết. Vì mặc dù không phải hoàn toàn không đồng ý với những góc nhìn, luận điểm của tác giả nhưng khi đọc cuốn sách một cách liên tục nhiều lúc khiến tôi cảm thấy tác giả như đang cố tình tìm cách thể hiện quan điểm ngược lại với đám đông để chứng tỏ mình là người "đứng một mình" thay vì một tư duy phản biện và mang tinh thần xây dựng. ...more
Dec 27, 2015 Dũng Nguyễn rated it it was amazing Cuốn sách ngắn này tập hợp các bài viết của TS.
Đặng Hoàng Giang về Xã Hội Việt Nam thời gian gần đây. Mình thấy nhiều người bảo cuốn này nên đọc từ từ, một bài hai bài, mà mình cầm sách lên đọc đúng 2 lần (một lần đặt xuống vì bận việc) là hết, nói như vậy để thấy nó cuốn hút bản thân mình như thế nào. Bức xúc thì hẳn là ai cũng nhìn thấy rồi, giờ người trẻ như ta phải làm sao ?
Jan 05, 2017 afloatingpoint rated it really liked it Ba mẹ mình nên đọc cuốn này, để hiểu tại sao con gái ba mẹ vẫn chưa lấy chồng :)))).
Quan điểm của tác giả rất thẳng thắn, được trình
bày gãy gọn và lồng ghép khéo léo các sự kiện có liên quan. Riêng câu chuyện "Những người khốn khổ ở Tiên Lãng", tác giả nhắc đến việc 4 thanh niên từ 16-18 tuổi nhận hình phạt nặng cho lỗi cướp nón hai bạn gái đang đi trên đường thì mình chưa nghe đến bao giờ. Vụ cưỡng chế đất đai ở huyện này có vẻ nổi trội hơn. Khi tác giả bàn về bàn tay vô hình của thị trường, những bất cập của tư bản chủ nghĩa và chênh lệch giàu nghèo thì đa phần là một chiều v Khi tác giả bàn về bàn tay vô hình của thị trường, những bất cập của tư bản chủ nghĩa và
chênh lệch giàu nghèo thì đa phần là một chiều và chưa sâu. Nhưng đặt trong một cuốn sách dày 200 trang thì vẫn coi như là có tính gợi mở. Một số câu viết mình đánh dấu bằng cách gạch dưới trong sách. Để lâu lâu rảnh lại lấy ra suy nghĩ, vì phản biện xã hội không phải là hệ nhị phân mà trắng với đen có thể tách biệt rạch ròi.
Hơi thất vọng khi tác giả viết về kinh tế xã hội mà không nhắc đến chính trị với luật pháp, về văn hoá mà không bàn về kiểm duyệt. Chắc đây là những đề tài nhạy cảm, viết ra thì
khó mà được đăng báo. Nhưng nếu không viết hết thì cũng chỉ nêu ra hiện tượng, chứ chưa viết về bản chất được. Bài lập luận được nhất chắc là "Ngó Mỹ, Dòm Nhật, Hóng Do Thái: Lựa chọn nào cho ta". Mình thì thích nhất bài cho con đi du học. Bài dở nhất chắc là "Cái Tát Hữu Hình Của Bàn Tay Vô Hình". Tiến sĩ kinh tế mà phâ Bài lập luận được nhất chắc là "Ngó Mỹ, Dòm Nhật, Hóng Do Thái: Lựa chọn nào cho ta". Mình thì thích nhất bài cho con đi du học. Bài dở nhất chắc là "Cái Tát Hữu Hình Của Bàn Tay Vô Hình". Tiến sĩ kinh tế mà phân tích quá đơn giản về kinh tế Việt Nam cũng như vai trò của thị trường và nhà nước. Again, không nhắc đến chính trị ở
đây thì thấy hơi thiếu thiếu. Nghĩ lại thì cuốn sách này cũng nên được trân trọng. Việt Nam cần xây dựng văn hoá phê bình xã hội. Nếu nhìn mỗi chương như một bài để đăng báo thì cũng không đến nỗi nào. Nhưng nếu nhìn vào cả quyển sách thì không đặc biệt lắm.
Dec 23, 2015 Duy Nguyen rated it really liked it Một quyển sách thú vị từ đầu đến cuối. Cách lập
luận của tác giác khiến người đọc phải nhìn nhận lại nhiều vấn đề. Một chút dí dóm theo kiểu châm biếm, đọc lên thì vui nhưng lại rất "đau". Đây là những kiểu bài viết mà lâu lâu phải đem ra đọc lại một lần để góc nhìn của mỗi cá nhân không bị bó hẹp trong cách nghĩ của mỗi người. Đây là những kiểu bài viết mà lâu lâu phải đem ra đọc lại một lần để góc nhìn của mỗi cá nhân không bị bó hẹp trong cách nghĩ của mỗi người.
Nhiều đoạn rất thích, nhiều đoạn thích sơ sơ nhưng vẫn ưu ái cho 5 sao vì nó làm động lực cho mình đọc sách non-fiction về sau
Nov 27, 2015 Valkyrie Vu rated it it was amazing Một trong số những cuốn được liệt vào list must-read của mình trong số những cuốn đã đọc trong năm nay . Không hề biết tiểu sử tác giả như thế nào , nhưng đọc xong vài trang là trong lòng rộn lên ngay một cảm giác : bác tác giả này chắc sống ở nước ngoài lâu rồi . Quả nhiên không sai . Mình đọc cuốn này cứ có cảm giác kỳ kỳ , giống như kiểu một cuốn sách viết bằng tiếng Anh hoặc tiếng Đức gì đó được dịch sang Tiếng Việt vô cùng vô cùng chuẩn chứ ko phải một cuốn được viết bằng ngôn ngữ gốc là t Một trong số những cuốn được liệt vào list must-read của mình trong số những cuốn đã đọc trong năm nay . Không hề biết tiểu sử tác giả như thế nào , nhưng đọc xong vài trang là trong lòng rộn lên ngay một cảm giác : bác tác giả này chắc sống ở nước ngoài lâu rồi . Quả nhiên không sai . Mình đọc cuốn này cứ có cảm giác kỳ kỳ , giống như kiểu một cuốn sách viết bằng tiếng Anh hoặc tiếng Đức gì đó được dịch sang Tiếng Việt vô cùng vô cùng chuẩn chứ ko phải một cuốn được viết bằng ngôn ngữ gốc là tiếng Việt . Cho tới thời điêm hiện tại , đây là cuốn sách chính luận đầu tiên của tác giả Việt Nam có lối viết sắc , gọn , sạch sẽ như vậy . Mặc dù bác tác giả cực kỳ phản đối sính ngoại nhưng mà bác viết chẳng khác gì một tác giả nước ngoài . Hihi. Điều nữa mình thức là cuốn này rất giàu thông tin , đầy tính khoa học nhưng cũng vô cùng hài hước kiểu châm biếm sâu cay mà mình vô cùng , hết sức là ưng nhưng nhiều người đọc chắc không đẹp lòng lắm đâu . Tại người Việt dễ bị chạm tự ái . Nếu mình cũng dễ bị chạm tự ái thế thì mình cũng hậm hực đấy vì cuốn này nhắc Hải Phòng hơi bị nhiều . Haha. Đọc từ đầu đến gần cuối thì nghĩ : lạnh quá , logic quá cơ mà đến mấy mẩu cuối cười như đười ươi giữ ống . :)) . Đoạn cho con đi du học gì đó dùng reverse-psychology mà mình nghĩ là hài nhất quyển m vô tình làm dấy lên niềm ghen tỵ với con em vừa xách vali đi du học của mình . Hic, ...more
Jan 14, 2016 Trí Trần rated it really liked it 3.5/5 Hay thì có nhưng xuất sắc thì không. Review dài:
https://blacksnow308.wordpress.com/20... Việc tập hợp 26 bài viết ngắn chia làm 3 chủ đề: Cái Tôi Cá Nhân Trong Xã Hội Hiện Đại / Các Vấn Đề Phát Triển Kinh Tế Và Pháp Luật / Văn Hóa – Xã Hội, cách làm này vừa có nhiều cái hay lại cũng lắm cái dở. Hay ở chỗ, các bài viết của TS. Đặng Hoàng Giang trong cuốn sách này gần như không bỏ sót một vấn đề nhỏ hay lớn nào ở Việt Nam, từ chuyện cá nhân, chuyện gia đình, đến chuyện cộng đồng, chuyện xã hội, 3.5/5Hay thì có nhưng xuất sắc thì không. Review dài: https://blacksnow308.wordpress.com/20... Việc tập hợp 26 bài viết ngắn chia làm 3 chủ đề: Cái Tôi Cá Nhân Trong Xã Hội Hiện Đại / Các Vấn Đề Phát Triển Kinh Tế Và Pháp Luật / Văn Hóa – Xã Hội, cách làm này vừa có nhiều cái hay lại cũng lắm cái dở. Hay ở chỗ, các bài viết của TS. Đặng Hoàng Giang trong cuốn sách này gần như không bỏ sót một vấn đề nhỏ hay lớn nào ở Việt Nam, từ chuyện cá nhân, chuyện gia đình, đến chuyện cộng đồng, chuyện xã hội, chuyện quốc gia… dù bản thân chúng cực kỳ ngắn gọn xúc tích. Ông đem đến những cái nhìn, những hướng đi giải quyết bế tắc không hẳn là mới, nhưng chúng rất rõ ràng và sáng suốt. Nhưng điều đó không hẳn là tôi đồng ý 100% với những gì ông viết (nếu như bạn có để ý, tôi đã dùng từ “rõ ràng”, “sáng suốt” chứ không phải “hoàn toàn đúng đắn”). Nếu tôi tâm đắc với Cơ Thể Giả, Khát Vọng Thật hay Sự Khốn Cùng Của Tư Duy Triệu Phú, thì ngay sau đó đã phải cau mày thầm phản đối với những quan điểm được đưa ra trong Lại Chuyện Bia, Thịt Chó Và Ấn Đền Trần cùng nhiều bài viết khác. Nhưng với tôi, đó mới là điều cần thiết khi viết một tác phẩm chính luận – “phê bình xã hội”, nó phải gây xáo động người đọc, nó phải bắt buộc họ động não, suy nghĩ và thậm chí muốn bác bỏ. ...more
Từ 2 sao ban đầu mình đã phải quay lại goodreads và rate lại thành 1 sao, vì 1 phút tò mò vào FB của TS Đặng Hoàng Giang. Nội dung của cuốn sách này (sơ sài) + và những
status của tác giả (trên FB) đều tập trung vào hướng giật gân, kích thích tò mò, thiếu thông tin xác đáng, ngôn từ hoa mĩ không cần thiết, không hề khơi gợi suy tư trong sáng minh bạch nào. Nguy hiểm nhất là trong thời đại văn hóa đại chúng bây giờ các giá trị sống đều vốn đã bị đảo lộn từ lâu... Cụ Nguyễn Duy Cần đã nói: "Văn hóa Cụ Nguyễn Duy Cần đã nói: "Văn hóa là một vấn đề thuộc phẩm chứ không phải thuộc lượng" Mà đôi khi cũng có thể mình không phải là fan của
tác giả, và cuốn sách không thuộc sở thích của mình. Vì dù sao đây cũng là 1 nhận xét rất cảm tính :D P.S: và đây là nguyên nhân của việc vì sao mình đã quay lại và rating 1 sao. Đầu độc văn hóa của tầng lớp trí thức thực tình là điều rất nguy hiểm. Nếu chị Ngọc Trinh mà viết status thế này thì thể nào cũng bị xã hội lên án, nhưng thật kì lạ Tiến Sĩ viết thì sẽ được nghìn like. Tiếc rằng chị Trinh không viết bao giờ, nên đây thực tình là 1 so sánh khập khiễng :D
Cuốn sách cho người đọc thấy được những khía cạnh xã hội đang được mổ xẻ hiện nay (2014 - 2015) qua con mắt trung lập, hiện nay vẫn còn mang tính thời sự. Trong ba phần,
tôi thích nhất phần 'Vẻ đẹp của người đứng một mình', về chủ nghĩa anh hùng thường nhật hay về câu chuyện về Marathon trong khúc đầu. Khác với 'Tony buổi sáng', các câu chuyện ở đây không mang kiểu nói chê bai Việt Nam hay khen Tàu khen Tây, hay kiểu các bạn trẻ Việt Nam hiện nay phải như thế này thế kia. Cái tôi thích trong cuố Khác với 'Tony buổi sáng', các câu chuyện ở đây không mang kiểu nói chê bai Việt Nam hay khen Tàu khen Tây, hay kiểu các bạn trẻ Việt Nam hiện nay phải như thế này thế kia. Cái tôi thích trong cuốn sách này là tác giả Đặng Hoàng Giang không có giải pháp phải làm gì trong các câu chuyện của anh mà chỉ phân
tích nhưng cái hiện tại bằng những con số, dẫn chứng rằng đó là sự thật với những ngôn ngữ gần gũi dễ hiểu. Việc suy ngẫm và giải pháp làm gì là ở mỗi người.
"Tôi không cô đơn hơn một cây mao nhị hay bồ công anh trên một đồng cỏ, hay một lá đậu, hay một cây chua me đất, hay một con mòng, hay một con ong nghệ. Tôi không cô đơn hơn ngôi sao Bắc đẩu, hay một ngọn gió Nam, hay một cơn mưa tháng Tư, hay băng tan tháng Giêng." "Tôi không cô đơn hơn một cây mao nhị hay bồ công anh trên một đồng cỏ, hay một lá đậu, hay một cây chua me đất, hay một con mòng, hay một con ong nghệ. Tôi không cô đơn hơn ngôi sao Bắc đẩu, hay một ngọn gió Nam, hay một cơn mưa tháng Tư, hay băng tan tháng Giêng." ...more
May 03, 2016 Thái rated it really liked it Viết nhận xét thế này cũng là một dạng bợ đít cái tôi, cơ mà kệ đi. - Chị tìm sách gì ạ? Cuốn này cần được phổ biến rộng rãi hơn rất nhiều để ít nhất là nâng mặt bằng nhận thức của đám
đông lên một chút xíu.
Một cuốn sách chính luận, là tập
hợp các bài viết ngắn về nhiều chủ đề xã hội, chính trị. Dưới cái nhìn của mình, Đặng Hoàng Giang đưa ra các luận giải của mình về nguyên do, hệ lụy của các hiện tượng, từ đánh chó, hôi bia, phẫu thuật thẩm phí,... cho đến làm từ thiện, tham nhũng và bất bình đẳng xã hội. Các luận giải của ông rất mới, có sức thuyết phục và cho ta thấy khả năng của sự đổi thay.
Ông Đặng Hoàng Giang là một người ủng hộ, một nhà nghiên cứu về xã hội dân sự và là một nhà nghiên cứu quản trị. Ông đã thiết kế và tham gia nhiều dự án đổi mới về hiệu suất của chính quyền địa phương , tính minh bạch và trách nhiệm giải trình . Ông viết cho nhiều báo chí và thường xuyên xuất hiện trên truyền hình để bàn về các xu hướng xã hội, tư pháp và phát triển. Là một nhà hoạt
động xã hội, Ti Là một nhà hoạt động xã hội, Tiến sĩ Đặng Hoàng Giang đã sáng
lập các diễn đàn mở là không gian hoạt động của xã hội dân sự, đối thoại, phổ biến kiến thức và các cuộc thảo luận mang tính phản biện. Tiến sĩ Đặng Hoàng Giang có bằng Thạc sĩ về Công nghệ Thông tin (Đại học Kỹ thuật Ilmenau, Đức ) và bằng Tiến sĩ về kinh tế phát triển (Đại học Công nghệ Vienna, Áo). News & InterviewsNeed another excuse to treat yourself to a new book this week? We've got you covered with the buzziest new releases of the day. To create our... “Chúng ta hay có xu hướng bám lấy những người siêu phàm, những người được cho rằng một tay thay đổi thế giới, mà bỏ qua câu chuyện của những kẻ người trần mắt thịt như chính bản thân chúng ta, những người lê lết đau đớn ở cuối đoàn marathon, những người như em Ruby. “Trẻ mồ côi bị ảnh hưởng tâm lý vì mỗi tuần chúng lại phải cắt đứt quan hệ tình cảm với một nhóm tình nguyện viên mà chúng vừa quen, và xây dựng quan hệ với một nhóm mới.” — 3 likes More quotes…Welcome back. Just a moment while we sign you in to your Goodreads account. |