Dđam mỹ công hay ghen review năm 2024
LƯU Ý: CÒN UPDATE + SỬA ĐỔI, THÊM TÁC GIẢ, REVIEW, VVVV. Vì để hoài trong máy nên cứ post đã….từ từ tính sau…. Disclaimer: Gặp mấy truyện tâm đắc thì có thể review dài dòng các kiểu. Sau này đọc càng nhiều, cũng feel lắm mà cũng lười lắm =))))))) Viết vài dòng ngắn gọn cho thiên hạ đỡ lọt hố nhầm =))) Mình chỉ xem cổ trang. Cơ bản xem Đam vì ham cái sự lãng mạn cổ kính thôi. Gu toàn cường cường, HE, không sinh tử huynh đệ phụ tử các kiểu =)))) Nếu có sinh tử thì chỉ thoáng qua hoặc phải hay lắm mới xem. Rất thích đọc phúc hắc thụ cơ mà khá hiếm =)))) Vĩnh Thặng Hoàng Triều Hệ Liệt – Phiền Lạc Mỗi truyện thuộc hệ liệt này có 10 chương cùn nhưng mà 1 chương dài vcl, nên tính ra cũng phải 20 chương chứ chả đùa. Xem mệt mỏi các thể loại cung đấu, cung đình đầy âm mưu huynh đệ diệt nhau thì cái hệ liệt này lại khá là cutoe. Hoàng thất 7 anh em mà ai cũng chả giành ngôi làm cmg, thích tùy tâm mà làm chuyện mình =)))) Cũng khá là đùm bọc lẫn nhau dù là vẫn lừa nhau lol. Chỉ khổ là đứa nào cũng não bổ, thông minh tuy vài đứa tính cách khá ngu ngơ =))) H rất là chi tiết khụ khụ, nhưng mà dễ bỏ qua, cũng không tục, cái H cưỡng ép thì không tả =)))) Chỉ là lạm dụng xuân dược quá nhèo. Hừm mấy anh hoàng tử ai cũng từng làm với nữ cả vì là hoàng gia mà, nhưng mà mình không trọng vụ khiết hay không khiết, chỉ trọng chung tình hay không, sau khi biết mình thích thụ/công là các anh đều yêu hết mực, thế cũng chứng tỏ yêu vì đó là người kia chứ chẳng đặt nặng cái gì.
Cái thú vị ở truyện là tu tiên nhưng chả có hệ thống gì quá nhiều đọc phát ngán, mà giống như một truyện viễn tưởng khoa học, giai cấp tranh giành quặng đá quý hơn. Lộc Ly là đá có thể cung cấp linh lực cho người hay bất cứ cái gì có khạm nó, khiến ai có Lộc Ly là auto có thế lực. Vì Lộc Ly mà mới xảy ra bao vụ tranh đấu thù oán trong truyện. Thụ là cây đao giết người của Hoàng đế khi áp dụng luật Chước Lộc aka Buộc các thế gia phải nộp Lộc Ly cho hoàng khố thay tiền. Kiếp trước ảnh bị hàm oan các kiểu, mang tiếng xấu giết thầy giết huynh giết bạn các kiểu. Kiếp này ảnh bám anh công, cỡ nào cũng không buông nhưng vẫn tính kế để sửa lại hết lỗi lầm cũ, tìm ra kẻ hại sư phụ. Kiếp trước anh công là tướng cao, ôn hòa nghiêm trang, ngay thẳng nên ghét cái kiểu tàn nhẫn của thụ, mà hồi bị người kia trêu đùa kinh quá nên đổ lúc nào không hay. Tâm tình mới yêu của thiếu lữ nên còn bối rối, vụng về làm quà tặng người ta mà chưa kịp trao ;;w;; Người thì tưởng người nọ ghét mình, người nọ thì nghĩ người kia chỉ đùa giỡn mình nên mới hụt mất một kiếp, kiếp này làm lại thì có chút ngược nhưng mà ngọt vô bờ luôn. Nhìn thụ cả truyện được công bảo bọc mà đừng tưởng bạn nhược nhá, ngồi nhàn để được sủng nhưng cần thì chém bay đầu người ta =)))))))))))))) Nói chung thụ cực kì chủ động trong tình cảm mà cũng cực kì thông minh, còn công thì thê nô mặt lạnh mà tâm nóng, chung tình af =)))) Hài lòng nhất là các nhân vật phụ trong đây cực tốt cực chuẩn, không phải cái kiểu dòm là thấy ghét, ngay cả boss phản diện luôn. Ba má ai cũng là thương con hết mực nhưng lạnh bề ngoài. Best nhất chắc là anh sư phụ Chu Tinh Ly, lầy vcl. Dài chưa tới 100 chap nên không dông dài, cốt truyện tình tiết kết nối chặt chẽ, khúc mắc hai kiếp liên kết nhau chứ không chỉ nói về một kiếp. Vừa vào là đẩy plot lên xử lý luôn chứ không có ba cái quá trình như trả thù người bắt nạt mình, tranh giành quyền thế, vân vân của mấy bộ trọng sinh. Bộ có cả lý do hai người đều trọng sinh, mấy cái chi tiết về hồn phách mọi người nên xem kĩ vì đều là có ẩn tình được tiết lộ ở khúc cuối, mình đọc mà chỉ muốn :((((((( Tâm cơ boss bự không sâu hay đúng hơn là nhạt vcl, ý nghĩa truyện cũng không nhiều, nhưng diễn biến rất ổn mà tình cảm cũng hợp gu mình af. H không tả kĩ, làm có hai lần =)))))))))
Chưa hoàn, ra chậm mà tình cảm cũng chậm rì, nói bộ này là một bộ kiếm hiệp thông thường thì có lý hơn đấy =)))))) Nhưng mà chậm thì có cái hay của chậm, tình cảm hai bạn chậm nhưng có lý, từ thù địch, đồng hữu rồi lên tri kỉ. Tuy là mở đầu có hơi choáng vì bạn thụ (có lẽ) là bị bạn công (bức) tới đường tử, dù là mình không cho là vậy *khụ khụ*. Giữa hai người kiếp trước cũng như kiếp này, oán hận với nhau tự nhiên mà tới cũng chỉ vì dòng đời đưa đẩy, lúc nào cũng chỉ là một lòng muốn đọ sức với kẻ ngang mình. Thụ không thua công về tài võ, mà thua về tài bày mưu tính kế. Điều khá thú dzị là mình không cảm thấy một chút oán hận từ Cố sau khi trọng sinh mà chỉ một lòng muốn thắng kẻ kia. Cốt truyện chưa gì đặc biệt lắm, tả đôi khi còn quá dông dài dù chỉ là một chi tiết nhỏ như đi đảo kiếm đồ. Truyện chưa hoàn nên cẩn thận khi lọt hố.
Bộ trọng sinh thứ 2 khá thích, dù bạn công mình không thích lắm. Bạn công rất thê nô, hay làm nũng, thông minh giỏi võ nhưng mà có điều mình không ưng là bạn khó chiều quá =)))))) thụ đi mất một tí là bạn lại khó chịu với người khác. Nói chung là bạn làm nũng vcl, nũng không gì bằng mà lâu lâu nũng quá lại hành thụ. Đọc cả truyện mà như đang đọc cha chăm con ấy =))))))) Mình chỉ không ưng là công khá tàn nhẫn, bạn không nghĩ tới mạng người nhiều nên mình tin là bạn sẽ không thành vua tốt…mà thôi truyện (và thụ) muốn bạn làm vua thì cứ làm vua đi. Công không hạp gu mình thì thụ lại hạp gu mình vcl. Bạn là thiên tài quan văn nhưng mà tâm cơ cũng nhiều, bạn thích quyền lực nhưng mà không phải tham quan, chỉ là thích nắm quyền hoy. Với bạn thì quyền lực mới giúp bạn sống tốt và cũng giúp bạn nâng đỡ người thương. Tính ra bạn là thầy của đứa công bên trên nên bạn chiều chuộng thằng nhỏ af =))))) Mà buồn cười nhất ai cũng kêu tư sắc bạn thụ bình thường, song sau này chỉ khi nhìn kĩ đôi lông mi của người ta thôi mà thằng nào cũng xốn xan thất thố, cảm thấy đù, đẹp quá =)))) Bên cạnh công thụ còn có cái quan hệ tri kỉ, kỳ phùng địch thủ giữa thụ và võ quan, cả hai đều có tâm kế nhưng mà người thì võ quan người thì văn quan =)))) Nhiều khi còn muốn crackship hai bạn. Giọng văn Ly Tao rất hay, kết chương là những bài thơ buồn gây nuối tiếc, trong khi những đoạn đối thoại và nội tâm lại hài hước, bạn Lạc cũng tửng lắm chứ không vừa =))))) Hài, nhưng lúc nào cũng man mác buồn, kết mỗi đoạn văn cứ nhắc lại kiếp trước và tình cảm giữa hai người. Cảnh H che rèm là nhèo =)))))))))))))))))))) Công đói khát vcl nhưng tới lúc làm thì cuống cuồng sợ người kia đau =))))) phiên ngoại thì chả liên quan truyện, buồn vcl =))))))) Chương truyện dài vcc =))))))) Mình mất 8 tiếng mới xem hết 75 chap.
Chưa đọc cuốn trước nhưng mà cuốn này lại rất hợp gu mình, kịch liệt đề cử. Thụ là một trong hai giáo chủ ma giáo, công là hầu gia của triều đình, diệt ma giáo khiến cho thụ phải sống trôi nổi (dù là thụ có âm mưu sẵn rồi, ko phải dạng vừa đâu). Thụ nằm vùng làm người hầu cho công, hai người bắt chẹt nhau, nhưng cũng vào sinh ra tử xuốt truyện. Thụ giảo hoạt, mồm miệng châm chọc, mưu tính, võ công ngang ngửa công, tới lúc phân ai trên ai dưới hai người phải thi mấy chục lần mà vẫn chưa phân thắng bại, tới lúc công giở khổ nhục kế ra làm thụ mềm lòng mới chịu =)))) Công bị bệnh ưa sạch sẽ, ám ảnh khi thấy cha mình làm loạn với kĩ nữ nên gần như ghét nữ nhân, không muốn tin ai cũng không muốn yêu ai. Công coi vậy mà thương lắm, mấy đoạn nội tâm của công rất thấm. Công nhận ra thụ nằm vùng rồi nhưng cứ bám lấy hy vọng cuối cùng, “Vì nếu không đuổi theo, nếu từ bỏ thì giữa chúng ta sẽ không còn khả năng nào nữa”. Thụ chỉ là vì trách nhiệm quá đè nặng chứ cũng thương công lắm, không dám đâm dám hại công lần nào mà. Nói chung đây là cái mô típ tương sát tương ái máu tó nhưng không gây ức chế. Hai đứa chiều nhau lắm =)))
Nổi tiếng :v Mình coi donghua trước rồi mới coi truyện sau nên phải chật vật một lúc để qua được cái đoạn flashback dài lê thê và không thú vị lắm. Thụ tiêu sái công mặt lạnh, mình khá thích cách hai người quen nhau lúc nhỏ và cả quá trình shit get real khiến cho thụ rơi vào ma đạo. Mình cũng thích cái cốt truyện hiện tại của nó thiên về phá án hơn là tu chân, lúc đó mình chả biết tu chân là cái vẹo gì đâu nên coi cứ như fantasy phá án bắn phép bùm chéo, sau này biết tu chân là gì rồi thì thấy cái này méo phải xếp vào tu chân mà vào fantasy cho lành =)))))))) Truyện của Mặc Hương luôn chia đều sự sâu sắc cho các nhân vật từ phụ lẫn chính, không có phân chia trắng đen rõ rệt nên mình luôn thích cách mà chủ đề của truyện triển khai. Cách mà thụ, công và các nhân vật khác chuộc tội cho quá khứ đều khác nhau và hợp lý. Xem xong vẫn cảm thấy nên có phiên ngoại. Mình thích công vì character development khá ổn, thụ thì mình có ấn tượng không tốt hồi ban đầu nên khó thích quá =))))
Mình drop bộ này giữa đường dù song trọng sinh là gu mình. Kiếp trước vì công mà thụ là sư phụ của công mà chết, nên công quyết kiếp này bảo vệ sư phụ mình. Thụ cũng trọng sinh, hối hận vì không quan tâm công mà đồ đệ mình mới hắc hóa nên kiếp này cưng chiều hết mực. Dạng dưỡng thành dài dòng chiều chuộng, bàn tay vàng này không phải gu mình cho lắm, thụ đạo mạo thoát tục bàn tay vàng bự vcl, công cũng chả kém cạnh. Đọc tới chap 20 hơn, thấy không có gì đặc biệt nên drop.
Thực sự tác giả này làm mình ngạc nhiên vì có thể viết cốt truyện âm mưu cung đình thú vị và mạch lạc hơn mình có thể tưởng. Có lẽ là vì mình luôn nghe người ta review truyện bà này như sảng văn, hài hước nên mình có một chút…không kỳ vọng vào nội dung. Thụ và công nằm ở hai đảng phái khác nhau trong cung, nhưng công giả trang kè kè bên thụ. Ban đầu công đúng là chỉ đi vì tiện lấy thông tin, nhưng sau đó thì không, ngay cả lúc giả trang cũng chưa từng làm hại thụ. Thụ ôn nhu điềm đạm, sắc sảo, là môn đồ của một phe trong cung, trước lỡ thích sư huynh mình nhưng chưa từng nói ra. Công thì võ công cao, tính khí trẻ con, nhìn trẻ nhưng thật ra là…(spoiler). “Ngươi bao nhiêu tuổi” là câu mà công chẳng bao giờ trả lời =)))) Nhưng chắc hơn thụ tầm mười mấy…Btw tôi yêu, thương, đau cho thụ trong này cực, cực kì nhé. Em nó dễ thương, bạo gan mà sao số khổ quá…cũng may bình dấm chua công rất cưng chiều, không tiếc phản bội luôn lại phe mình. Cốt truyện đắng, nhưng thế mới là kiểu truyện cung đình mình thích, tham lam thù hận bi phẫn yêu thương, không có kẻ xấu kẻ tốt. Đắng nhất là cái chương cuối khi trải qua chốn quan trường, nhìn đủ thủ đoạn âm mưu xong rồi bi phẫn “cáo trạng” chính hoàng đế.Vì ai thế cục như vậy? Vì ai quan triều phải tranh đấu? Kết cục hai đứa nắm tay nhau ra đảo ở cũng coi như viên mãn, nhưng cái xót xa là lý tưởng cao đẹp của tất cả đều bị làm tan đi. Thực sự muốn đọc Xuất Sao phần trước bộ này, nhưng mà cứ nghĩ tới thụ là thái giám thì lại hơi…cụt hứng, cũng may là Trầm Kích không tới mức quá liên quan, dù mình biết mình bỏ qua nhiều thứ lắm. 55/ Husky và sư tôn mèo trắng của hắn Nổi tới mức đi dạo đâu cũng thấy, có mấy cái MV đẹp quá nên rốt cuộc xem vì hóng đoạn ngược sư tôn leo bậc thang, nhưng chật vật mãi, drop 3 lần mới xem xong =))))) Công thụ là sư đồ, thụ thích công trước, công ban đầu chỉ là động tâm (spoiler khúc sau sẽ lật ngược lại). Công tưởng mình yêu người khác, còn thụ thì không dám nói vì tự tôn. Hai bên vì thế mà ngược nhau sml, lên đỉnh điểm khi người công “thích” bị chết và công đổ tội thụ, từ đó hận cả đời. Đoạn đầu xem tra công kiểu này mình ghét cay đắng, hậu cung, hành hạ thụ, giết người như ngóe các loại. Công trọng sinh dù ngáo, dù có dễ thương, nhưng mà mình vẫn cực kì lấn cấn, không thể bỏ ấn tượng ban đầu =)) Plot chặt chẽ, nửa khúc sau mình thấy khá hơn khúc đầu, trừ một [đống] số lần cảm thấy ngược không cần thiết quá =)) ngược for the sake of edginess. Nhân vật phụ cưng lắm mà ai cũng bị ngược sml chả hiểu sao luôn :)))) Truyện ráng thuyết phục mình tình cảm công thụ rất sâu sắc nhưng nửa đầu hiểu lầm tới lui, chịch nhiều vcl, mình không cảm được nhiêu phần…có lẽ là vì khúc sau vẫn s//exual tension nhiều quá. Phản diện với mình thì ok, nhưng tình cảm phản diện không thuyết phục :v Thứ kéo mình đọc chắc là giọng văn khá thấm + hài, plot khá thú vị, dù sư tôn làm mình nghẹn mấy lần vì cái tự tôn cao chót vót á. Cốt truyện được nhiều người khen nhưng mình đoán ai xem cả đống manga/anime thì thấy cái đống twist đó không có gì bất ngờ lắm. Điểm trừ cao nhất nằm ở chuyện quá smutty, lợi dụng nhiều fanservice, và plot device khúc cuối không cần thiết để tẩy trắng công trong khi cả truyện nó chuộc lỗi sml xong giờ bảo “it’s not his fault”. No, it’s still his fault, don’t take that away goddamnit. 56/ Dư ô/Vết Nhơ Cùng tác giả với bộ trên *chỉ chỉ*. Bộ này công hợp gu mình hơn, mà chắc phần lớn là vì không có cái vụ hậu cung và hành hạ. Chuyện bạn công hận thụ ban đầu và lạnh nhạt rất có lý, nhưng mà IQ của bạn cũng không cao ngang cái chức vị tướng quân bạn đang giữ nên lại làm mình buồn. Tới truyện này mình lại không thích bạn thụ lắm…. :v Công thụ từng là sư huynh đệ thân với nhau, có nguyên một đoạn tình cảm nóng bỏng trẻ trâu H mấy (chục) lần. Hai người đều là tướng quân giỏi giang, một người lạnh nhạt (công), người còn lại thì tiêu sái (thụ), nhưng vì thụ là nô lệ lên làm tướng, không thể ngoi lên nên chịu nhiều khuất nhục, sau này giả làm phản đồ theo lệnh vua nhưng khiến cho công hiểu lầm rồi hận. Ờm, sau đó thụ mất hồn phách nên điên điên dại dại, ngược sml. Mình có thể hiểu mâu thuẫn nội tâm của thụ, nhưng mà có phân đoạn lấy lại kí ức ngắn hạn mà thụ vẫn ráng nói mấy câu đau lòng với công, mình không hiểu :v Lúc đó rõ ràng có thể giải thích, hoặc ra hiệu gì đó, có rất nhiều cách để hết hiểu lầm mà ba….Nói chung vẫn là một cái bể ngược do hiểu lầm như Husky, cũng lại có một cái plot device tẩy trắng khúc cuối. Nhưng nhìn tổng thể thì cốt truyện viết gãy gọn chắc tay hơn, công thụ đúng gu hơn, twist lần này chán òm nên thôi mình kệ luôn. Ý nghĩa của truyện về ai cũng có một vết nhơ, khuyết điểm bản thân thì khá ok, nhưng mình muốn nó thể hiện rộng mâu thuẫn của nhân vật hơn thay vì…dùng plot device tẩy trắng, nên rốt cuộc là lại nhân vật phụ chiếm spotlight trong lòng mình. 57/ Vô Tuyệt Bộ này dài mà xem xong mình tự hỏi nó có cái khỉ gì mà dài như thế =))))))))))))))) Cả bộ hơn 200 chương là về tìm thuốc giải độc cho anh công aka giáo chủ ma giáo, vậy thôi á :v Trên đường thụ đi kiếm thuốc thì giải mã bí ẩn thân thế của mình (mà theo mình nó không có gì gây cấn cả), phần lớn truyện nằm ở quá khứ thụ từng làm dược nhân cho công, sau đó công mất trí nhưng vẫn ráng tìm lại dược nhân nọ để trả ơn. Thụ là hộ pháp, biết công yêu mình, nhưng nghĩ mình sắp chết do làm thuốc dẫn cho công, vậy nên ráng tìm một người thế thân. Cả cái truyện là hành trình công đuổi theo rồi bảo dkm ta yêu ngươi sao ngươi cứ nhét người khác vào tay ta, còn thụ thì ahjhj thôi mà giáo chủ ngài là thần của ta, đừng vì ta mà đuổi theo nữa =))))))) Cứ dăm ba chương là thụ hộc máu, công hộc máu. Hai đứa ở với nhau ngược mà xem như hài, người chân chính ngược độc giả là đám nv phụ khóc than vì công thụ….mà tới đoạn ngược là thụ nằm chết vài năm cũng ngược bm ra. Chuyện tình ba má công và lý do công trúng độc thì chả còn gì ngoài “đừng làm đàn bà ghen”, lol, nói chứ mình thấy tội bà hại công lắm. Công thụ yêu nhau, ai cũng tốt cũng giỏi nên hợp gu mình. 58/ Vương gia hôm nay cong sao? Cái hố ngược chả có ý nghĩa mình lỡ chân sảy vào đầu năm 2020. Công là vương gia trọng sinh sống lại, kiếp trước chết dưới tay nam thê của mình aka thụ và em trai nên lần này sủng thụ, ôm đùi muốn một đường sống. Đoạn đầu ngọt ngào hài hước, công như khúc gỗ cứ nghĩ mình thẳng nên thả thính mà ko biết mình thả thính. Thụ yêu công tới phát điên, là yandere chính hiệu, dùng mọi thủ đoạn như xuân dược, tự đánh gãy chân,…thụ phản lại công kiếp trước kiếp này đều vì muốn giam cầm công mãi mãi bên mình, kiếp này cũng không khác kiếp trước. Sau đó…ừ, từ khi giam cầm là một bể ngược vớ vẩn và phi logic không hiểu nổi. Cốt truyện từ đó cũng bị quẳng ra vườn gà nhường chỗ cho hai bạn trẻ ngược nhau, thụ ngược công xong thì công ngược thụ, kẻ tới ta đi cứ vậy cho đến hết truyện là HE :v Sơ quá mình bỏ truyện khi thụ bị điên còn công thì đè ra chịch và hành hạ để xem thụ có giả điên không :v 59/ Hoàng Kim Đài Thực ra đọc bộ này từ năm ngoái, giờ nói nhớ cũng không nhớ nhiều. Công thụ là người ngang hàng nhau trong cung, thụ là tướng quân bị hoàng đế nghi kị nên hại cho gãy chân, ép gả làm nam thê, mất hết tiền đồ cho công là trưởng đội cấm vệ của vua, là thân tín chó săn trung thành. Công thụ quen biết nhau từ nhỏ nhưng do hiểu lầm, cộng thêm quyền uy đối chọi trên cung nên xa nhau từ lâu, nhưng công từ đó tới giờ vẫn thích thầm thụ. Từ khi có lệnh ban hôn, công như vớ được mỡ mà đường đường chính chính chăm sóc thụ, khiến cho thụ động lòng. Bạn thụ gãy chân vẫn giữ nguyên khí thế tướng quân, châm chọc công, ngay cả ngày cưới cũng cưỡi ngựa tới như thể mình đi đón dâu chứ không phải bị gả :v Hai bạn ngọt ngào, truyện không có ngược gì nhiều, cốt truyện cung đấu ok không plot twist, dù cái quả bạn công bị dính ma túy nó…khá buồn cười với mình dù là ngược- 60/ Nhân vật phản diện hắn quá mỹ lệ – ĐỀ CỬ Đây là cuốn ngụy xuyên thư đầu tiên mình đọc nên khá bất ngờ quả plot twist. Công thụ là sư huynh đệ, thụ là sư huynh tiêu sái được nhiều đồng môn ưa thích và bội phục, rất tài giỏi, gặp được công khi công là một con thiên yêu (yêu quái do tinh hoa đất trời hình thành) vô tình hiện hình hái trái cây ăn. Thụ thấy công dễ thương nên hay trêu, công thấy thụ thú vị nên đi theo vào sư môn làm sư đệ, từ đó sinh tình. Công vốn rất mạnh nhưng mà vì thụ là kiểu người thích chăm sóc, nên công giả vờ yếu đuối, không lo tu luyện, còn hay làm nũng mặc kệ liêm sỉ. Thụ còn có một sư đệ khác thích, là con tin của ma đạo. Ờm, tính ra mọi chuyện xảy ra với thụ đều vì thím sư đệ này gây ra nhưng mà thím ấy cũng tội, mình không ghét. Công vì làm thụ sống lại mà trải qua rất nhiều kiếp, đoạn ấy ngược mà thương lắm 😦 Công thụ yêu nhau ngọt ngào không ngược dù thụ mất trí nhớ, bị thế lực bí ẩn kêu giết công. Cốt truyện ổn, twist ổn, nhân vật phụ ai cũng thương, tiếc nhất là tình bạn của thụ với ba người đồng môn giờ đã không thể trọn vẹn như xưa. |