Đi tàu nhanh là gì

Ông chủ nhà nghỉ P.T [đường Nguyễn Trãi – Hà Nội] cho biết nhà ông đắt khách nhất chính là lúc ban trưa. Từng đôi dắt díu nhau vào có khi còn mặc nguyên cả đồng phục công sở.

Không cần nhìn cũng biết, họ tận dụng thời gian một tiếng nghỉ trưa giữa “tám giờ vàng ngọc” để vào đây “thư giãn”. Bao nhiêu chuyện dở cười dở mếu đã xảy ra quanh câu chuyện “ngoại tình một tiếng” đang nở rộ như nấm sau mưa.

[external_link_head]

Tàu nhanh một tiếng

Anh chàng bảo vệ tên S. của nhà nghỉ P.T này là một người đồng hương với tôi và còn có họ hàng xa xôi bắn đại bác không tới. Nghe tôi hỏi, hắn cười ngoác cái miệng rộng khoe bộ răng khấp khểnh, xỉn xỉn màu và nói bằng cái giọng ngọng rin rít vị thuốc lào: “Ối! Cái này có mà nhiều vô kể. Trưa nào nhà nghỉ em cũng thu bộn tiền từ mấy cái vụ “tàu nhanh một tiếng” đấy chị hai ạ”. 

“Tàu nhanh một tiếng” là cái cách hắn gọi những đôi dắt díu nhau đến nhà nghỉ hắn “tá túc” trong đúng khoảng thời gian hơn một tiếng nghỉ trưa của các công sở.

Theo lời hắn kể, cứ tầm khoảng hơn 12 giờ, các đôi “tình nhân” công sở lại “tung tăng” tỏa đến các nhà nghỉ xung quanh khu làm việc để giải tỏa “xì trét”. Dĩ nhiên nơi tin tưởng “giải tỏa” không được quá gần công sở để tránh ánh mắt tò mò, dị nghị của đồng nghiệp, nhưng cũng không được xa quá để bớt mệt mỏi khi đi lại. Khoảng cách độ 3 – 4 cây là vừa nhất.

[external_link offset=1]

Nhà nghỉ hắn nằm ở độ “vừa nhất” này với một số cơ quan cả liên doanh lẫn nhà nước ở khu vực Thanh Xuân. Trưa nào ít, hắn cũng được dắt xe cho vài cặp, cá biệt có hôm, hơn chục phòng của nhà nghỉ đều trong trạng thái “hoạt động hết công suất”. Giá cả “hữu nghị” chỉ… 100000 đồng/tiếng. Tiền tươi thóc thật như thế, bảo sao cứ chuẩn bị đến giờ G là ông chủ của gã lúc nào mặt cũng nở ra như… quả táo tầu được bơm nước chứ chả bí xị như các buổi khác trong ngày.

Xem thêm  Tại sao máy in Epson T60 in không ra mực? - BCA Việt Nam

Đi “tàu nhanh một tiếng” này có đủ mọi thành phần “chủng loại”: có những đôi “quá niên trạc ngoại tứ tuần”, những đôi “chàng đà ngũ thập, nàng đà ba mươi”, dĩ nhiên là không thiếu những đôi “tình chị em”. Tranh thủ lúc nghỉ trưa, các “đối tác” gặp gỡ, bàn bạc “tí ti” rồi đúng 5h chiều lại chỉnh tề mũ mão về sum họp với “mái ấm gia đình” mà không hề có mảy may dấu vết của cuộc tình chớp nhoáng ban trưa. Gần hai năm làm bảo vệ cho nhà nghỉ P.T này, S. có khối câu chuyện hay ho để kể về những mối tình vụng trộm.

A lô, nhà nghỉ… xin nghe

Một đôi mới toe đến nhà nghỉ của S. Anh chắc chỉ khoảng ngoài “băm”, chị cũng chỉ kém anh vài tuổi. Tình cảm quyến luyến, bịn rịn như tình cũ lâu ngày mới gặp lại. Chả hiểu do đãng trí hay “mải vui quên hết lời em dặn dò”, anh quên mang ví, chị cũng chả nhét theo đồng nào. Bí quá, anh chàng để lại chiếc điện thoại Nokia đời mới và hẹn 15 phút nữa quay lại.

Khi cả hai vừa đi khỏi, chiếc điện thoại rung lên bần bật với dòng chữ hiện lên màn hình “Vợ yêu đang gọi”. Bà chủ nhà nghỉ kiêm lễ tân tiện tay ấn luôn nút nhận cuộc gọi và vô tư như… điện thoại nhà mình: “A lô, nhà nghỉ P.T xin nghe”. Tiếng “hét” trong điện thoại chắc cũng đủ khiến bà chủ nhớ ra “sai lầm” nghiêm trọng của mình mà ấn vội ấn vàng nút “end call”.

Xem thêm  Cách hạ iOS 14 xuống 13 trên iPhone không cần bẻ khóa 2021

Theo nguyên văn lời gã S: “Con vợ kia chắc cũng là sư tử châu Phi chứ chả phải loại vừa” nên cứ liên tục gọi lại. Bà chủ bí quá đành tắt máy chờ… hạ hồi phân giải”. Mười lăm phút sau “khổ chủ” của chiếc điện thoại đến thật. Trả xong tiền phòng, anh vui vẻ nhận lại điện thoại và phóng đi rất vô tư mà không biết rằng sấm sét đang chờ đợi mình ở… phía trước.

Đánh ghen… hộ

Hầu như đã làm kinh doanh nhà nghỉ thì bao giờ cũng phải chấp nhận những kiểu hành xử bạo lực như… đánh ghen. Song đánh ghen… hộ thì đúng là từ ngày làm ở đây S. mới chứng kiến một lần.

Một ông có dáng vẻ “sếp” dắt theo một em trẻ đẹp đến nhà nghỉ “qua trưa”. Khi cả hai đã “họp hành, giao ban“ xong xuôi hết cả thì từ đâu hai bà sồn sồn sấn đến đánh chửi cô gái và mạt sát người đàn ông. Qua những lời chửi bới, kể lể của hai bà thì mọi người mới biết họ là chị họ của vợ ông sếp. Nghi ngờ ông ngoại tình nhưng không có bằng chứng nên bà vợ đã bí mật thuê thám tử giám sát mọi hành vi của ông.

[external_link offset=2]

“Canh” mãi cho tới hôm nay thời cơ mới chín muồi nhưng bà lại đang có việc trong Sài Gòn, thế là bà “ủy quyền” cho hai bà chị họ đi đánh ghen hộ mình. Hai bà chị được “tin tưởng” nên làm việc hết sức nhiệt tình, cứ nhảy chồm chồm lên mà tuôn ra những lời tục tĩu y như chồng họ đi bồ bịch thật.

Xem thêm  Top 10+ Game Bạn Gái Duyên Dáng, Game Chăm Sóc Da Mặt

Tuy nhiên do được can thiệp kịp thời, trận đánh ghen không để lại hậu quả gì lớn lắm. Nhưng sau vụ đó, S. có nghe phong thanh, ông sếp nọ đã được tổ chức “ưu ái” cho nghỉ hưu sớm.

Lời kết

Ngoại tình công sở không phải là vấn đề gì mới mẻ nhưng hiện tượng ngày càng nhiều đôi dắt nhau ra nhà nghỉ “qua trưa” cùng đối tác đã thể hiện một sự lệch lạc trong lối sống của một bộ phận công chức. Những cuộc tình vụng trộm sẽ không bao giờ đạt đến kết quả tốt đẹp. Tệ hại hơn, khi bị phát hiện họ sẽ phải đối diện với dư luận và lúc ấy không ai có thể đảm bảo rằng hạnh phúc gia đình sẽ vẫn được đảm bảo.

Chưa kể những cuộc “tàu nhanh một tiếng” còn gây nên sự mệt mỏi, ảnh hưởng đến năng suất lao động của cả hai người. Theo các chuyên gia y học, sự vội vàng, nôn nóng “đánh nhanh thắng nhanh” cùng tâm lý sợ bị bắt gặp khiến cho nhiều nam giới không có thời gian chuẩn bị, “giải phóng năng lượng” rất nhanh. Hiện tượng này lặp lại nhiều lần sẽ gây ra chứng “chưa đến chợ đã hết tiền” là ám ảnh của rất nhiều nam giới hiện nay.

Theo Phununet [external_footer]

ANTĐ - Tình trạng một số nhà trọ, nhà nghỉ trên tuyến QL1A đi qua địa phận Đà Nẵng “nuôi” nhiều gái trẻ để hoạt động mại dâm cả ngày lẫn đêm ngày càng gây mất ANTT.

Để thâm nhập thực tế, chúng tôi vào vai khách làng chơi, lên xe đi tìm... hoa. Đã được bạn đọc cung cấp thông tin và giới thiệu trước qua điện thoại, chúng tôi thẳng tiến nhà trọ U.C. Nghe tiếng xe máy dừng trước sân, bà chủ đã luống tuổi, dáng người thấp đậm bước ra chào mời:

- Thuê trọ đi hả em?

- Còn em nào rảnh không bà chị?

- Em thì nhiều, nhưng nhanh hay chậm.

- Nhanh thì bao nhiêu? 

- 120 ngàn đồng gồm gái, phòng, “bao” và khăn lạnh, nhưng thời gian chỉ 15 phút thôi nhé.

- À! Ở đây có bảo đảm không, lỡ bị “tóm” thì nguy.

- Mệt quá, bà chị làm ăn mà thằng em lo chuyện đó. Làm ăn là phải có “cái vé” chứ khơi khơi sao được. Dễ gì vào đây mà “tóm”? P. đi với anh này nhé.

Bà chủ vừa dứt lời, cô P. thêm vào: “Nếu anh sợ bị bắt thì “chơi nhanh” rồi về, còn không sợ thì “chơi lâu”.

 Bà chủ nhà trọ U.C kiểm tra lại số tiền mà khách vừa đưa.

Thấy tôi đã đóng tiền cho bà chủ, P. nhanh chóng nắm tay đưa tôi vào phòng để nhường lại thời gian cho bà chủ tiếp tục giao dịch với khác đang đợi. Vậy là sau P., những cô nàng khoác trên mình bộ đồ “nghèo nàn” lần lượt được “phục vụ” khách sau những cuộc giao dịch chóng vánh của bà chủ.

Cánh cửa phòng mở vội rồi cũng được khép lại nhanh chóng. Hiện lên trước mắt tôi, ngoài “phòng rửa” là một không gian chật hẹp, ẩm thấp chỉ có chiếc giường nhỏ với hai cái gối được chồng lên nhau cùng với chiếc giỏ đựng... rác. Tôi vừa bước vào, P. đã thả cái “OK” và chiếc khăn lạnh xuống giường nệm cũ kỹ rồi nhanh tay trút bỏ hết y phục, bước đến ôm chặt lấy tôi, thủ thỉ:

- Cởi ra đi anh, “tàu nhanh” thì làm liền chứ hết giờ chừ. Em còn phải làm nhiều ca nữa.

- Từ từ đã nào, có gì mà phải vội.

- Chứ anh không biết thời gian là vàng bạc à?

- Vậy anh muốn được “đi tàu chậm” thì sao?

- Nếu thế thì cứ quá 1 phút tính thêm 10 ngàn.

- OK.

- Nhưng anh phải đưa tiền trước.

- Vậy giờ anh phải đưa bao nhiêu?

- Nếu 100.000 đồng nữa em sẽ “khuyến mãi” cho anh thêm 5 phút và tổng thời gian phục vụ là 30 phút.

- Chỉ 15 phút em có thể kết thúc một “chuyến tàu nhanh”. Vậy một ngày đêm em cũng kiếm được vài triệu?

- Không nhiều lắm đâu vì kể cả tiền “boa” quá giờ của khách nữa thì mỗi ngày cũng chỉ hơn triệu là cùng. Anh đưa 120 nhưng bọn em chỉ nhận đúng 50 thôi, 70 còn lại là tiền môi giới và tiền phòng dành cho bà S., chủ nhà trọ rồi.

- Giờ giấc ở đây hoạt động thế nào?

- Mở cửa từ 10 giờ đến 22 giờ. Sau 22 giờ thì đóng, nhưng khách có nhu cầu thì vẫn được “phục vụ” vì đa số bọn em trực sẵn tại đây…


Nơi tiếp khách đi “tàu nhanh” của các cô gái tại nhà trọ U.C.

Nói về con đường nghề nghiệp, cũng như nhiều nàng bán thân nuôi miệng, P. ca bài ca muôn thuở: “Ở đây bọn em có gần chục đứa, đa phần là người Thái và đều ở H. Tương Dương [Nghệ An], chỉ có chị L. là ở Đại Lộc [Quảng Nam] và con Đ. ở miền Tây thôi. Đứa thâm niên thì vài năm, đứa mới thì vài tháng. Trong số những gái ở đây thì chị L. có hoàn cảnh éo le hơn hết. Trước đây chị cũng có chồng, nhưng không hợp nên hai người ly dị, chị nuôi con nhỏ và mới đây đứa em trai của chị đang học một trường ĐH tại Đà Nẵng bị bệnh hiểm nghèo nên giờ chị phải “làm” nhiều hơn để vừa nuôi em vừa nuôi con… Về phần em thì gia đình cũng đã tan nát vì ma túy hết rồi, bố đang cai nghiện tại Quảng Trị, mẹ bỏ xứ đi nên em làm để nuôi 2 đứa em nhỏ còn học ở quê. Trước khi đến đây “làm việc” vào năm 2008 thì em đã gắn bó với nghề này hơn 1 năm tại Hà Nội. Thôi, đừng nói chuyện nữa, mình “làm” đi chứ cũng sắp hết giờ rồi”... 

30 phút nhanh chóng trôi qua, P. hôn tôi một cái chụt vào má rồi xin phép ra để chuẩn bị đón khách mới. Tôi cũng theo P. bước ra ngoài khi bà chủ vừa nhắc: “P., hết giờ, có khách vào”. Theo quan sát, gần 10 phòng nằm đối diện nhau đã cửa đóng then cài, bà chủ cũng quày quả đi đâu đó nên tôi bước ra phía trước nhà trọ hóng gió. Lúc này, chiếc taxi chở 3 vị khách cũng vừa đỗ, vậy là bà chủ lại chạy vội về. Hình như bà nghi ngờ điều gì nên vội từ chối 3 vị khách mới đến. “Hôm nay bọn nó đi chơi cả rồi. Mấy anh chịu khó qua nhà trọ B.D. bên cạnh đi, ở đó mấy đứa cũng trẻ đẹp”. Các vị khách vừa đi khỏi, bà S. quay sang hỏi tôi:

- “Đi” chưa mà ngồi đây? À, hình như bé P. tiếp phải không?

- Khách có nhu cầu, ở đây cũng còn mấy em đang rảnh, sao chị không cho người ta vào?

- Ở đây chỉ tiếp những khách “có địa chỉ” chứ những ông bước đi “chân thấp chân cao” như thế thì không tiếp. Vào đây “chơi” rồi quậy phá thì mệt.

- Vậy những ai thì được xem là khách “có địa chỉ”?

- Nói chung là những khách không đến nỗi quá say.

Rời nhà trọ U.C., tôi theo 3 vị khách vừa chạm mặt qua dãy nhà trọ mà bà S. đã giới thiệu để nắm xem thế nào tại nhà B.D. Không “kén chọn” như bà S., bà chủ nhà trọ B.D. tỏ ra cởi mở, mời khách vào trong tự chọn em, nhận phòng… Tôi cũng theo 3 vị khách nhanh chân tiến qua phòng ăn để đến phòng “làm việc” nằm ở cuối dãy… Cũng căn phòng ẩm thấp, cũng chiếc giường nệm cũ kỹ cộng với giỏ rác đựng “đồ đã dùng”, nhưng có điều ở nhà trọ này bà chủ không trực tiếp lấy tiền mà nhường lại cho gái bán dâm. Đặc biệt hơn, mới mức 120.000 đồng, nhưng ở nhà trọ này khách có thể “vui vẻ” 30 phút… Vậy là khách cứ đến rồi lại đi sau những cuốc tàu nhanh, chậm tùy số tiền bỏ ra...
[còn nữa]

Theo Báo Công an Đà Nẵng

Video liên quan

Chủ Đề