Trò chơi nói That hay mạo hiểm

"Chơi mấy trò này chẳng có chút ý nghĩ nào cả! Các người cũng quá vô dụng rồi, cứ thua hoài à! Hay là chúng ta chơi trò nói thật hay mạo hiểm được không?" Lúc này Tiểu Kiều hưng phấn đề nghị.

Tuy mới chỉ tiếp xúc ngắn ngủi thôi mà cô ta đã càng ngày càng thấy hứng thú với người thanh niên trước mặt này.

Quan trọng nhất là cô ta cũng để ý thấy Trang Khả Nhi có ý với người này, nhưng bởi vì đang mang danh theo đuổi Lục Đình Kiêu nên mới không thể ra tay, chỉ có thể đứng trong góc mà nhìn.

Ham mê lớn nhất đời này của Tiểu Kiều chính là đả kích Trang Khả Nhi, lúc này cô ta cho chị mình một ánh mắt ra hiệu rồi tự chủ trương.

Trường hợp thế này mà chơi nói thật hay mạo hiểm thì rất dễ cọ ra lửa giữa nam và nữ. Hơn nữa Đại Kiều chơi trò này rất giỏi, cô ta muốn ai rút được cái gì thì người đó sẽ rút được cái đó.

Tất nhiên, với điều kiện tiên quyết là Ninh Tịch không ra tay.

Vì vậy Tiểu Kiều ôm tay Ninh Tịch, nũng nịu nói: "Anh Đường, chờ lát nữa chơi với bọn em thì đừng bắt nạt bọn em đó nha!"

Lúc Ninh Tịch chơi với con gái thì căn bản sẽ không động tay động chân, cơ hồ hoàn toàn dựa vào vận khí vì vậy thản nhiên nói: "Tất nhiên rồi!"

Lúc này Tiểu Kiều mới hài lòng nháy mắt với Đại Kiều, trò chơi bắt đầu!

Dưới tình huống không động tay động chân thì vận khí tối nay của Ninh Tịch thực sự quá tệ, liên tiếp bị chỉ định vài lần. Mặc dù cô nhìn rõ cặp song sinh này động tay chân nhưng vì họ là con gái nên cô sẽ không so đo.

Lần đầu tiên.

"Anh Đường, chọn nói thật hay mạo hiểm?" Tiểu Kiều cười hì hì hỏi.

Ninh Tịch nghĩ một chút: "Nói thật đi." Dưới tình huống này thì cũng chỉ là câu hỏi dò xét thôi, cho nên khá an toàn.

Quả nhiên Tiểu Kiều hỏi một câu rất then chốt nhưng không có bất cứ áp lực nào: "Anh Đường có bạn gái chưa?"

Hiển nhiên đây là vấn đề rất nhiều người muốn biết, ngay cả Tiểu Kiều cũng có phần hơi khẩn trương.

"Không có." Ninh Tịch thẳng thắn trả lời.

"Thật sao? Anh đừng có lừa chúng em nha!"

Ninh Tịch cười khẽ: "Ha, không lừa em đâu, anh nói thật đó." Mặc dù thái độ nhìn có vẻ tùy ý nhưng ánh mắt lại khiến người ta cảm nhận được, những lời cô nói ra là thật.

Câu trả lời của Ninh Tịch khiến cho mọi người càng hưng phấn, cho dù biết cái trò này đã bị cặp song sinh kiểm soát nhưng vẫn không nhịn được kích động.

Lần thứ hai, quả nhiên không ngoài dự đoán lại trúng Ninh Tịch.

Tiểu Kiều ném một ánh mắt quyến rũ sang: "Anh Đường, lần này sao đây? Nói thật hay mạo hiểm nè?"

Ninh Tịch: "Nói thật." Câu hỏi thứ hai chắc chắn có chút kích thích hơn lần một, nhưng vẫn trong khả năng tiếp nhận.

Tiểu Kiều cố nghĩ thật lâu, sau đó mới dài giọng hỏi: "Anh Đường, anh từng có bao nhiêu bạn gái rồi?"

Vấn đề này cũng không ngoài dự đoán của Ninh Tịch, chẳng qua là cô hơi hạ mắt xuống, sau đó thành thật trả lời: "Cái vấn đề này... xin lỗi, nhớ không rõ rồi."

Quả thật cô không nhớ năm đó hành hạ bao nhiêu tên cặn bã nữa, người duy nhất còn liên lạc tới bây giờ cũng chỉ có Giang Mục Dã.

Lúc trả lời vấn đề này Ninh Tịch có chút e ngại liếc về phía Đại ma vương vẫn giấu mình trong góc không rõ vẻ mặt.

"Hừ, anh thật đáng ghét, em biết ngay là anh có nhiều bạn gái lắm mà!" Tiểu Kiều có chút tức giận, nhưng đây cũng là điều hoàn toàn nằm trong dự liệu của cô ta. Chẳng qua có chút không cam lòng nên vẫn cố hỏi một câu.

Trong vài năm qua, song hành với sự phát triển đời sống và sự cởi mở giao tiếp, có thể thấy rõ thế hệ trẻ Việt có xu hướng dạn dĩ với thế giới xung quanh. Họ dám nghĩ, dám làm, dám chơi, dám thực thi vô vàn ý tưởng kinh doanh độc đáo hay bốc đồng tỏ tình hoành tráng lãng mạn yêu đương chốn công cộng. Đôi lúc thênh thang cả thời gian, tiền bạc và sức khỏe, họ lại lãng đãng lẻ loi “xách ba lô lên mà đi”, nhàn nhã chinh phục những mảnh đất xa lạ “rừng thiêng nước độc”, lang bạt ngoài biên giới.

Đại đa số giới trẻ cẩn trọng từng bước chân, kín kẽ từng lời nói với trải nghiệm thì một số ít khác khi loay hoay "văn bản hóa" chuyện du hí, ra lò những "tiểu thuyết" phiêu lưu ký đầy mộng mơ huyền ảo được nhà sách quảng bá rầm rộ rất chuyên nghiệp. Cộng thêm nhan nhản diễn đàn mạng, giới truyền thông "ngây ngô" tung hô, góp gió thổi bùng những câu chuyện mạo hiểm liều lĩnh, hình thành trào lưu đam mê chinh phục thử thách, trò chơi mạo hiểm cho đến liều mạng ngày càng phát triển.

Giới trẻ mê “chủ nghĩa xê dịch”, yêu thích du lịch mạo hiểm "bụi" trong nước hầu hết đều túc tắc chinh phục dễ dàng các điểm cực đã được xác định Bắc, Tây, Nam của Việt Nam. Duy nhất còn lại điểm cực Đông trên đất liền thì còn nhiều tranh cãi do chưa xác định được một cách chính xác. Thế nhưng địa điểm này luôn thu hút, chờ đợi những bước chân chinh phục cực Đông. Đó chính là địa danh Mũi Đôi bán đảo Hòn Gốm (người dân địa phương gọi là Mũi Bà Dầu, hay Mũi Đầu) được cho là vươn xa nhất trên đất liền tại chân đèo Cổ Mã, tỉnh Khánh Hòa.

Ngay cả dân cư bản địa Đầm Môn, xã Vạn Thạnh, huyện Vạn Ninh là địa điểm bước đệm tới đó cũng hiếm người đặt chân tới Mũi Đôi do đường đi vô cùng vất vả. Những cồn cát kéo dài bất tận như sa mạc, nắng nóng không bóng cây khiến việc định hướng, vừa đi vừa bò, bám núi đá luôn là một trở ngại đòi hỏi kinh nghiệm tốt, sức khoẻ bền bỉ của dân "phượt" và phải mất tới hàng chục giờ đồng hồ mới tới đích.

Địa danh này gần đây được những bạn trẻ mê du lịch "bụi" nhắc tới nhiều hơn bởi sự ra đi của một cô gái trẻ tên N., người Đồng Nai cách đây không lâu. N. gặp chuyện buồn và quyết định cùng nhóm bạn 10 người lên đường chinh phục Mũi Đôi. Do đuối sức lại có tiền sử bệnh tim mạch và bạn đồng hành thiếu kinh nghiệm sơ cứu trong tình huống trên, nên N. đã ra đi mãi mãi khi gần chạm đến nơi hùng vĩ, cảnh quan có ánh bình minh sớm nhất Việt Nam.

Trò chơi nói That hay mạo hiểm
Những chuyến đi khám phá đầy mạo hiểm.

Chưa có con số thống kê cụ thể nạn nhân thương vong mỗi năm ở Việt Nam trong quá trình đi chinh phục thử thách, đi "phượt" hay tham gia trong các trò chơi mạo hiểm đang phổ biến trong những năm gần đây. Nhưng nếu ai đó chứng kiến người thân của N. cũng phải vượt bao gian truân  theo dấu con đường "phượt" để đưa thi thể N. trở về nhà, khi đó mới cảm nhận được hiện hữu của sự thật vô cùng đau lòng đằng sau những bước chân liều lĩnh.

Tháng 3 vừa qua, những tâm hồn đam mê "chủ nghĩa xê dịch" lại một lần nữa nín thở hoảng hồn với chuyến phiêu lưu trên biển bằng xuồng cao su của một nhóm 4 nam thanh nữ tú ra Côn Đảo. Liều lĩnh hết mức ở chỗ duy nhất chàng trai "thuyền trưởng" với vài tháng kinh nghiệm biển và 3 thuyền viên đều… không biết bơi. Những con tim "dũng cảm" ra khơi từ Sóc Trăng giữa đêm và thử thách ngoài dự kiến là đêm đó biển động cấp 6-7.

Trước những con sóng dữ, nỗi bất an của đoàn ngày càng lớn, thì cả nhóm thấy một tàu đánh cá của ngư dân Bạc Liêu và được họ cưu mang một đêm cùng với lời khuyên… nên quay trở về. Với một chút nước ngọt và không nhiều lương thực, 4 "phượt tử" quyết thực hiện đến cùng hành trình và họ trong một sợi chỉ may mắn mỏng manh, họ cập bến Côn Đảo an toàn.

Câu chuyện của bốn bạn trẻ và hành trình đầy sóng gió này nhận nhiều phản hồi rôm rả, trái chiều nhau. Có những lời ngưỡng mộ sự gan dạ, dũng cảm và ý chí của những bạn trẻ, thậm chí còn có lời tư vấn nên đăng ký về kỷ lục vượt biển bằng xuồng hơi. Song hành với đó thì đại đa số miêu tả chuyến đi này như một sự điên rồ.

Theo một tiêu chí chung của du lịch mạo hiểm, thể thao mạo hiểm thì tối quan trọng phải có sự hiểu biết, sức khỏe, kinh nghiệm để biết ngưỡng của giới hạn. Khi ý thức được hiểm nguy để tự tin tránh xa hoặc đủ tự tin, chủ động đối phó với nó. Những du hí, thú chơi hời hợt, bốc đồng đều là cuộc chơi thiếu nghiêm túc, coi thường tính mạng chính mình và cả những người bạn đồng hành dễ bị lôi kéo, bị động trong mọi tình huống.

Môn thể thao dù lượn mới du nhập vào Việt Nam cũng là một ví dụ rất điển hình về thể thao mạo hiểm yêu cầu khắt khe các nguyên tắc an toàn. Theo các chuyên gia bộ môn thể thao dù lượn, chỉ cần trang thiết bị với trọng lượng xấp xỉ 20 kg, giúp người chơi có thể cất cánh bay từ đỉnh núi, với tốc độ bay khá nhanh mà không cần tới động cơ. Người chơi dù lượn tận dụng sức gió, hướng gió cùng với niềm say mê chinh phục độ cao, cảm giác mạnh để chinh phục bầu trời. Bởi không phải ở nước nào cũng có thể chơi dù lượn vì môn thể thao này luôn gắn với độ cao, sức gió… Chính lợi thế này tạo ra một dịch vụ du lịch thể thao mà nhiều khu du lịch Việt Nam nên tận dụng để thu hút khách du lịch trong nước và ngoài nước đến với môn thể thao mạo hiểm này.

Cũng một phần do mới mẻ và nhiều bạn trẻ có điều kiện kinh tế mua sắm đầy đủ trang thiết bị dù lượn, đồng thời háo hức được bay mà quên các nguyên tắc an toàn. Hầu hết các câu lạc bộ dù lượn ở phía Bắc đều có kỷ luật thép, huấn luyện viên hướng dẫn, quản lý thành viên rất cẩn thận. Nhưng điều đó cũng không thể tránh hết được một số cá nhân tự phát bốc đồng và đã có những tai nạn đáng tiếc xảy ra với môn thể thao mới lạ này.

Tai nạn đối với môn thể thao mạo hiểm này muôn phần nguy hiểm bởi yếu tố tốc độ và độ cao. Mới đây trên dãy núi Tà Sùa, Sơn La một thành viên do thiếu kinh nghiệm về thời tiết thấy xuất hiện mây trên núi và một số khí tượng lạ nên quyết định bay vào để khám phá. Do không làm chủ được tình huống thời tiết bất thường, không quan sát được hiện trường khiến cả người và dù đâm sầm vào vách núi. Rất may thành viên nọ chỉ bị đa chấn thương, gãy xương, phải nhập viện phẫu thuật. Trước đó cũng đã có không ít tai nạn như vướng dù vào nhau, hỏng dù, gió bất thường kéo tuột cả người và bắt buộc bung dù phụ rơi vào mê cung trong thung lũng.

Bài viết này như một thông điệp gửi tới những bạn trẻ yêu thích mạo hiểm, du lịch "bụi" hãy biết cẩn trọng từng bước chân. Đằng sau mỗi chuyến du lịch, cuộc chơi sẽ là những trải nghiệm vô cùng quý giá của cuộc sống ban tặng. Nhưng đằng sau đó là cả những sự âu lo của gia đình, bè bạn người thân. Đi là để được chứng kiến nhiều địa danh, sự kiện, được va chạm, được giao thoa với nhiều dân tộc và nhiều nền văn hóa, nhiều nơi con người dù khác biệt ngôn ngữ vẫn cố gắng để thấu hiểu nhau. Khi đã bước ra bên ngoài, sẽ thấy mỗi cá nhân thật bé nhỏ trong thế giới rộng lớn này và cuộc sống thật đáng quý biết bao