Tttukidmh gmail com kết hôn nhanh chóng

Editor : Meitu

Người phụ nữ này quen biết với Lục Cẩn Niên trong lúc quay phim ở Hollywood, là vợ của đạo diễn, là một bác sĩ tâm lý, gọi là Lộ Tây, biết đêm nay anh về Mỹ, cố ý mời anh ăn cơm.

Xe dừng ở cửa khách sạn, Lục Cẩn Niên nói một câu với Lộ Tây “Cám ơn”, liền đẩy ra cửa xe xuống xe, ai ngờ Lộ Tây cùng xuống xe, còn gọi anh.

Lục Cẩn Niên quay đầu, nhìn về phía Lộ Tây, Lộ Tây lại cười khanh khách mở miệng nói:“Niên, tôi thấy đêm nay cậu có vẻ không bình tĩnh, luôn không yên lòng, có chuyện gì phiền lòng sao? Nói đi, tôi có thể giúp cậu.”

Lục Cẩn Niên thản nhiên mở miệng:“Tôi không sao.”

“Niên, cậu không lừa được tôi đâu, đừng quên nghề của tôi, cho dù cậu đã cố gắng biểu hiện bình tĩnh vào tối nay, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận sự khác thường của cậu, như lúc cậu ăn cơm, nhìn ngoài cửa sổ, lúc tôi lái xe, cậu nhiều lần nhìn chằm chằm kính chiếu hậu đến thất thần, thậm chí tối nay trong lúc chúng ta nói chuyện, có bốn lần tôi và cậu nói chuyện, cậu cũng không trả lời tôi......”

Đang lúc Lộ Tây nói, bất chợt truyền đến một tiếng nói mềm mại:“Lão công.”

Nghe giọng nói này cả người Lục Cẩn Niên lại rung lên.

Lộ Tây đang muốn nói tiếp, thấy phản ứng này của anh, cau mày, quan tâm hỏi một câu:“Niên, cậu sao vậy?”

Lục Cẩn Niên cũng chưa tới kịp nói gì với Lộ Tây, bất chợt có một thân ảnh nhỏ nhắn, thẳng tắp nhào vào trong lòng Lục Cẩn Niên:“Ông xã, anh đi đâu vậy ? Em ở đây chờ rất lâu.”

Lộ Tây thình lình bị cô dọa sợ, nàng tuy rằng không hiểu tiếng Trung, nhưng cũng biết nói vài từ tiếng Trung,“ông xã” điển hình là từ này, cô nhăn trán lại, nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên, dùng tiếng Anh hỏi:“Niên, không phải cậu chưa kết hôn sao? Sao cô ấy lại gọi cậu là ông xã?”

bạn nào muốn đọc trước full thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé :) ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé

Kiều An Hảo nghe hiểu được tiếng Anh, vừa nghe Lộ Tây nói ra, càng thêm xác định quan hệ giữa cô ta và Lục Cẩn Niên không bình thường.

Mặc kệ Lục Cẩn Niên có thật sự thích người này hay không, hoặc cho là thích đi, cô nhất định phải nghĩ cách khiến cho người phụ nữ này từ nay về sau không bao giờ tới quấy rầy Lục Cẩn Niên nữa.

Kiều An Hảo đảo mắt, sau đó giống như thị uy, kiễng mũi chân, hôn trên mặt Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên thật vất vả mới có thể bình tĩnh, lại nhanh chóng cả người trở nên cứng ngắc.

Mà Kiều An Hảo giống như nghiện gọi, không ngừng gọi ông xã nói:“Ông xã, em theo anh từ Bắc Kinh đến đây tìm được anh rồi, ông xã, ngồi máy bay thật mệt, ông xã, em có tin vui muốn nói cho anh......”

Kiều An Hảo chỉ thuận miệng nói một câu, trong đầu vẫn chưa nghĩ ra sẽ nói tin vui gì cho Lục Cẩn Niên, vì thế hơi dừng, sau đó liền chớp mắt, nói:“Ông xã, em mang thai !”

Đúng đúng đúng, cô mang thai, người phụ nữ này sẽ biết khó mà lui!

Nói xong sau, Kiều An Hảo mới ý thức được mình nói tiếng Trung, lỡ như người phụ nữ này nghe không hiểu thì sao?

Ánh mắt Kiều An Hảo vụt sáng, sau đó liền nghiêng đầu nhìn chằm chằm Lộ Tây, dùng tiếng Anh tiếp tục lặp lại một lần:“Ông xã, em mang thai, anh có vui không!”

Tác giả:

Thể loại: Ngôn Tình

Nguồn: vietwriter.com

Trạng thái: Đang ra

Con gái thường kết hôn với người mình yêu để tận hưởng hạnh phúc. Nhưng Cao Thanh Thu lấy chồng lại vì đang cần tiền.

Nhưng chồng cô là  Hoa Ngọc Thành là một người đàn ông lớn hơn nàng một giáp, vừa già lại còn tàn tật.

Tất cả mọi cười nhạo nàng, kết quả hắn lại xuất hiện ở tiệc tối một cách phong độ nhẹ nhàng.....

“Giúp Anh sinh một đứa ”

“Anh không phải không lên được hả?”

Kết Hôn Nhanh Chóng - Ông Xã Yêu Hết Lòng - CHƯƠNG 247: HAI CHA CON KHÔNG BIẾT XẤU HỔ(247)

Đôi mắt Lâm Dư lập tức nhìn chằm chằm, thấy Cố Tĩnh Trạch tiến vào, vội đứng lên.

Lâm Hướng Thiên cũng trực tiếp đứng lên.

“Cố tiên sinh, hôm nay chúng tôi tới đây, cốt yếu là muốn nhìn Lâm Triệt, nhìn thấy con bé sống tốt như vậy, chúng tôi cũng yên tâm".

Mắt Lâm Triệt trợn trắng.

Bộ dáng Lâm Hướng Thiên như không thấy được, tiếp tục nói với Cố Tĩnh Trạch: "Đây là Lâm Dư, chị của Lâm Triệt".

Đôi mắt Lâm Dư lóe sáng, thẹn thùng rũ mắt: "Cố tổng".

Cố Tĩnh Trạch nhìn cô ta một cái, sau đó gọi Lâm Triệt tới: "Đến chỗ anh".

Lâm Triệt vội đi qua, nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Ba em tìm em có việc, cho nên lại đây".

Lâm Hướng Thiên vội nói: "Đúng vậy, Lâm Dư chúng ta, đứa nhỏ này, từ nhỏ đã chính trực, quá tự ái, cho nên, đi ra bên ngoài xã giao, cũng chính vì tính tình nayt đắc tội với người ta, bởi vì có người động tay động chân với con bé, con liều chết không từ, cho nên đắc tội người, ngài xem……”

Lâm Hướng Thiên khen Lâm Dư khen một mớ trước, sau đó nói tình huống.

Cố Tĩnh Trạch nói: "Chuyện này tôi đã sớm cho người đi xử lý một chút,".

“Ai nha, tôi đã biết, Cố tổng thật là tốt, Lâm Dư, còn không mau cảm ơn Cố tổng".

Lâm Dư càng thẹn thùng nói: "Cố tổng, tôi không biết cảm ơn ngài như thế nào……”

Cố Tĩnh Trạch kéo Lâm Triệt, mỉm cười liếc nhìn Lâm Triệt một cái, ánh mắt tràn ngập sủng nịch, giống như Lâm Triệt là bảo vật anh trân quý từ đáy lòng, Lâm Dư nhìn thấy càng si mê.

Có thể được người như Cố Tĩnh Trạch nhìn một cái, thật là có chết cũng cam tâm.

Cố Tĩnh Trạch nói: "Không cần, cảm ơn em gái cô đi".

Ý anh là, anh xem mặt mũi Lâm Triệt, mới giúp bọn họ.

Trong lòng Lâm Dư m trầm xuống, lập tức cảm thấy buồn bực.

Bảo cô ta cảm ơn đứa em gái từ nhỏ cũng được không được cô ta nhìn bằng nửa con mắt, như thế nào coi ta cũng không cam lòng.

Mà Cố Tĩnh Trạch nói: "Chuyện này các người không cần lo lắng".

Lâm Hướng Thiên vội nói: "Đúng vậy, có Cố tổng hỗ trợ, chúng ta tuyệt đối không có gì cần lo lắng, nhưng mà, Cố tổng, bằng không chúng ta mời ngài đi ra ngoài ăn một bữa cơm đi".

Cố Tĩnh Trạch nói: "Thôi".

“Không được, hiện tại mọi người cũng là người một nhà, cùng nhau ăn một bữa cơm mà thôi".

Cố Tĩnh Trạch nói: "Phòng bếp nơi này cái gì cũng có, hai người ở lại ăn bữa cơm xoàng".

Lâm Hướng Thiên vừa nghe, càng cao hứng thêm.

Có thể ở tại chỗ này ăn cơm, đương nhiên càng tốt.

“Cố tổng thật là quá nhiệt tình, tôi đây liền không khách khí". Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]

Lâm Triệt nhìn Cố Tĩnh Trạch, lôi kéo anh nói: "Đi vào trước, em có lời muốn nói với anh……”

Cố Tĩnh Trạch gật gật đầu, để người hầu ở chỗ này dòm ngó, vào bên trong với Lâm Triệt trước.

Lâm Triệt nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Sao để bọn họ ở lại ăn cơm?".

“Bọn họ tới một chuyến, không ở lại ăn bữa cơm, hình như cũng không hợp lễ tiết".

Lâm Triệt nói: "Anh như vậy đã rất tốt với bọn họ rồi, bọn họ chỉ biết được một tấc lại muốn tiến một thước mà thôi, ba em, em còn không hiểu sao".

“Không sao, bọn họ có thể được đến cái gì?". Cố Tĩnh Trạch không sao cả nói.

Lâm Triệt lại hỏi: "Nhưng mà sao anh trở về?".

Cố Tĩnh Trạch nhìn Lâm Triệt: "Anh không trở lại, không phải bọn họ sẽ cứ bám em không bỏ sao?".

“A……” Lâm Triệt nghĩ, anh thế nhưng lo lắng cho mình, không khỏi mỉm cười, cảm kích nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Nhưng mà cũng không cần phải để bọn họ ở lại ăn cơm, thật là……”

Cô không phải không thấy được bộ dáng Lâm Dư khi thấy Cố Tĩnh Trạch, nước miếng cũng sắp rơi xuống.

“Bọn họ ngồi trong chốc lát, không biết lại sẽ có tâm tư gì".

Cố Tĩnh Trạch lôi kéo cô: “Vậy cho bọn họ hết cơ hội hy vọng!".

Lâm Triệt mỉm cười với anh.

Cảm thấy Cố Tĩnh Trạch chắc là có ý nghĩ của mình.

Mà ở chuyện xử lý những phiền toái đó, Lâm Triệt càng tuyệt đối tín nhiệm Cố Tĩnh Trạch.