Dđiều ba mẹ không kể review

Tầng 21, tòa nhà Center Building, Hapulico Complex, số 1 Nguyễn Huy Tưởng, p. Thanh Xuân Trung, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Điện thoại: 024 7309 5555, máy lẻ 370.

xem bản đồ

trụ sở tp.hồ chí minh

Tầng 4 Tòa nhà 123, 123 Võ Văn Tần, phường 6, quận 3, Tp. HCM Điện thoại: 028. 7307 7979

xem bản đồ

© Copyright 2007 - 2023 – Công ty Cổ phần VCCorp

Tầng 17, 19, 20, 21 Tòa nhà Center Building - Hapulico Complex, Số 1 Nguyễn Huy Tưởng, Thanh Xuân, Hà Nội.

Giấy phép thiết lập trang thông tin điện tử tổng hợp trên mạng số 2215/GP-TTĐT do Sở Thông tin và Truyền thông Hà Nội cấp ngày 10 tháng 4 năm 2019

Điều Ba Mẹ Không Kể sẽ làm bạn khóc thật nhiều nếu như bạn là một người dễ xúc động nhé. Một bộ phim sẽ khiến bạn nghẹn ngào khi suy nghĩ về ba mẹ mình cũng như những gì mình đã làm được cho họ.

Điều Ba Mẹ Không Kể (Romang/로망) là câu chuyện về cặp vợ chồng già Cho Nam Bong và Lee Mae Ja. Sau 45 năm chung sống, họ đã có một cậu con trai, và cậu ấy lấy vợ rồi lại sinh ra một thành viên mới cho gia đình. Hai ông bà ngày càng một già hơn, đến một ngày họ chợt nhận ra rằng cả 2 đều đang mắc phải căn bệnh mất trí nhớ. Căn bệnh này vừa là nỗi lo sợ nhưng lại vừa là thứ thức tỉnh suy nghĩ của hai người. Họ nhận ra vì dòng đời, vì cuộc sống, vì lo toan cho gia đình có đủ kinh tế, họ đã dần biến thứ tình cảm và “gia đình” trôi vào quên lãng. Họ đã cùng nhau tìm ra cách để giúp mình được tỉnh táo, giúp mình không quên những thứ cần thiết và tự tạo cho nhau những kỷ niệm mới, tô đậm tình yêu của mình.

Điều Ba Mẹ Không Kể dở từ đầu tới cuối. Một bộ phim mỹ ký từ bối cảnh, phục trang, hoá trang, tới diễn xuất cùng một kịch bản mang đầy tính tuyên truyền và giáo dục nhân văn.

Chất lượng giáo dục của Hàn Quốc tệ mức nào mà lại để một anh tiến sĩ thất nghiệp ăn bám bố mẹ, không biết chăm lo cho vợ cho con.

Chất lượng an toàn giao thông của Hàn Quốc tệ mức nào mà lại để một ông già đến độ đãng trí rồi vẫn được phép lái xe taxi.

Truyền thống gia đình của Hàn Quốc thế nào mà để con cái bất hiếu, bỏ mặc cha mẹ già mất trí nhớ tự chăm sóc nhau, rồi chẳng biết trân trọng sự hy sinh của bố mẹ.

Và một cái kết vô cùng thất vọng, khi bố mẹ chẳng đoái hoài gì đến con cháu, chỉ muốn chết hay nhớ thương tới đứa con đã mất, còn đứa con đang sống thì cũng không để tâm.

Cố tỏ ra bi kịch, đáng thương để lấy nước mắt khán giả. Cố ra vẻ nhân văn để giáo dục khán giả.

Phim thế này mà mọi người cũng ca ngợi và rơi nước mắt được nhỉ?

Hai bạn gái ngồi gần tôi đều tốn khăn giấy, còn tôi thì trái tim sỏi đá nên chỉ thấy phim này dở và giả đò. Trên Facebook thấy nhiều khán giả xem phim xúc động và khóc nhiều lắm. Nước mắt thì khó giả tạo nên hẳn là phim có thể dở với một số người thôi. Dù sao bộ phim cũng đã thành công khi gợi khán giả nhớ về cha mẹ.

Một lần nữa tôi lại thấy khâm phục bộ phận PR của các bạn quá. Dù sao cũng cảm ơn CGV đã giảm giá vé 45K nhân dịp Vu Lan.

Điều Ba Mẹ Không Kể (Romang) là bộ phim đầu tay của đạo diễn Lee Chang-geun, với sự tham gia của những diễn viên gạo cội của điện ảnh Hàn Quốc như Lee Soon-jae, “ông nội quốc dân” đã gây rất nhiều ấn tượng với khán giả qua những bộ phim như Gia đình là số một (High Kick!), Tiệm cà phê Hoàng Tử (Coffee House),… Jung Young-sook, nữ diễn viên 72 tuổi cũng sẽ vào vai người vợ của Lee Soon-jae, cùng một số diễn viên khác như Jo Han -cheol, Bae Hae-seon, Jin Seon-kyu, Park Bo-kyung, Lee Yeon-won.

Cảnh báo spoil: Bài viết có chứa một vài chi tiết trong phim, vậy nên hãy chắc là bạn đã đến rạp để thưởng thức tác phẩm này trước khi đọc tiếp.

Dđiều ba mẹ không kể review

Điều Ba Mẹ Không Kể xoay quanh cuộc sống của một gia đình nhỏ 3 thế hệ, một cuộc sống bình thường như bao gia đình khác. Chuyện kể về cặp vợ chồng Cho Nam Bong và Mae Ja đã chung sống 45 năm. Người chồng làm nghề chạy taxi đã lâu năm, ông vô cùng gia trưởng, cộc cằn và nhưng lại rất thương gia đình. Mỗi ngày, ông dành hết thời gian cho công việc của mình để có thể trang trải và lo cho vợ con. Trong khi đó, người vợ Mae Ja là mẫu người phụ nữ tần tảo, luôn hết lòng vì gia đình. Cùng với người con trai, con dâu và một đứa con gái, cuộc sống của họ vẫn cứ trôi qua bình yên như thế, cho đến một ngày, biến cố xảy đến với gia đình nhỏ, thứ mà bất cứ gia đình nào cũng sẽ phải đối mặt: tuổi già.

Dđiều ba mẹ không kể review

Giờ đây, khi mọi chuyện chẳng thể nào trở về như trước, những thành viên trong gia đình nhỏ mới nhận ra những điều mà ba mẹ luôn chôn giấu, những “điều ba mẹ không kể”, hay nói đúng hơn, là chẳng thể kể.

Dđiều ba mẹ không kể review

Đôi khi không phải là chưa kể, mà là chẳng thể kể nữa rồi.

Xuyên suốt bộ phim là những phân cảnh khiến khán giả phải rơi nước mắt. Hình ảnh có lẽ sẽ ám sâu vào tâm trí người xem nhất có lẽ là khi cả gia đình quyết định đưa bà Mae Ja đến viện dưỡng lão vì căn bệnh của bà ngày càng nặng và chẳng ai “đủ rảnh rỗi” ở nhà trông nom cả. Người xem chợt nhận ra, khi mỗi người chúng ta còn nhỏ, dẫu hư đốn, bừa bộn, lì lợm ra sao, hay suốt những năm tháng ốm đau, bệnh tật, chưa một lần mẹ có ý định rời xa. Ấy vậy mà đến lúc bà già yếu, điều đầu tiên người con làm sẽ là dọn hết đồ đạc của mẹ, tìm một viện dưỡng lão rồi đưa bà đến đó.

Dđiều ba mẹ không kể review

Mae Ja hoàn toàn hiểu cho con mình, vì hơn ai hết, bản thân bà biết căn bệnh mà mình đang mắc phải, sẽ làm phiền đến con mình nhiều lắm. Vẫn là nụ cười ấy, nụ cười để đứa con có thể yên lòng, yên lòng sống tiếp, yên lòng trở về căn nhà mà từ nay sẽ chẳng có mẹ nữa. Để rồi khi người con quay đi, bà vẫn dõi theo từng bước cùng nỗi nghẹn ngào đang trực trào trong đôi mắt người mẹ già. Khi mẹ già rồi, thì con sẽ bỏ mẹ sao?

Dđiều ba mẹ không kể review

Thêm vào đó là những khoảnh khắc cuối cùng ông bà dành cho nhau khi mặt trời của cả 2 cũng đã dần khuất bóng. Làm việc tần tảo cả cuộc đời, để rồi sau 45 năm, Cho Nam Bong mới nhìn lại và trân quý người vợ luôn ở bên, động viên, chăm sóc mình qua từng sóng gió.

Dđiều ba mẹ không kể review

Ông gài nút áo cho bà nè,

Dđiều ba mẹ không kể review

được bà cắt tóc cho,

Dđiều ba mẹ không kể review

chở bà đi khắp nơi,

Dđiều ba mẹ không kể review

nên bà cưng ông nhiều lắm!

Vì căn bệnh mất trí nhớ xảy đến với cả 2, vậy nên ông bà đã viết thư cho nhau và dán khắp nhà, để người kia có thể đọc khi lấy lại lý trí. Ông chợt nhận ra, dù dành cả cuộc đời, nhưng chưa một lần nhìn về phía bà. Giờ đây, những mẫu tình cỏn con sẽ được tô vẽ qua những lời nhắn, những dòng thư tay viết vội, mang theo những chất chứa mà chưa một lần ông già 70 tuổi có thể nói ra.

Dđiều ba mẹ không kể review

“Bà đừng mất trí nhớ, tôi chỉ còn có bà thôi. Tôi xin lỗi bà nhiều lắm”

Xót xa nhất, vẫn là tấm bảng mà ông làm cho nhau, khi cái mà người ta vẫn gọi là tuổi già, đã ập đến với 2 vợ chồng. Khi con cái đã không còn ở bên, cả 2 phải tự lo lắng, chăm sóc và trông chừng cho nhau. “Bệnh nhân mất trí nhớ, xin gọi về số…..” là những dòng được cả 2 đeo vào cổ. Hơn ai hết, Cho Nam Bong và Mae Ja biết rõ, khi cơn mất trí nhớ tái phát, sẽ chẳng có ai ở đó chăm sóc và giữ họ khỏi việc đi lạc, vì con họ đã không còn ở cạnh bên.

Dđiều ba mẹ không kể review

2 ông bà đeo cho nhau tấm bảng “Bệnh nhân mất trí nhớ, xin gọi về số…..”

Ai cũng dường như quá đỗi bận bịu với cuộc sống mưu sinh, để rồi nhìn lại, cha mẹ chẳng còn ở đó nữa. Thật buồn cười cái cách mỗi chúng ta chẳng hề biết trân quý những thứ kế bên, để rồi khi đánh mất, thì mới bắt đầu nuối tiếc.

Xuyên suốt bộ phim, dẫu đã có nhiều tình huống hài hước đan xen và le lói đâu đó tia nắng ấm áp của sự hạnh phúc, thì người xem vẫn chẳng thể có một phút giây yên lòng. Xuyên suốt 2 giờ phim, thứ mà Điều Ba Mẹ Không Kể mang chính là một màu xưa cũ, với đôi chút đượm buồn, đôi chút luyến tiếc về những điều thân thuộc đã trôi qua quá nhanh.

Dđiều ba mẹ không kể review

Sẽ chẳng lời nào có thể diễn đạt được hết những tình cảm chất chứa mà Điều Ba Mẹ Không Kể mang lại. Đây thật sự là một bộ phim gia đình đúng nghĩa, nhẹ nhàng có, sâu lắng có, vui có, buồn đó. Tác phẩm là bản hòa ca sâu lắng với những chất liệu vô cùng đời thường, chắc chắn sẽ lưu lại trong kí ức người xem mãi về sau.