Giàu có mà hay kêu ca gọi là gì năm 2024

Người giàu có rất thích xem tiền như một công cụ để mở ra nhiều cánh cửa thế giới mới. Còn người bình thường đa phần xem tiền là vật hộ thân.

Giữa hai nhóm người này có sự khác biệt với nhau. Người giàu hiểu rõ việc làm sao để tiền đẻ ra tiền, còn người bình thường chỉ có thể kiếm tiền dựa vào mồ hôi nước mắt.

Giàu có mà hay kêu ca gọi là gì năm 2024

Vậy nên, bạn sẽ phát hiện một hiện tượng rất kỳ lạ. Đó là người giàu sống tất bật sớm tối, còn người bình thường thì cuộc sống thoải mái hơn.

Tại sao lại nói như vậy? Thật ra, đối với người giàu có và thông minh thật sự, họ không thích phung phí tiền bạc, chỉ dùng vào những nơi đáng giá, biết cách lợi dụng nó để tạo ra giá trị nhiều nhất có thể.

1. Người giàu thật sự thường không có tiền mặt trong tay

Giàu có mà hay kêu ca gọi là gì năm 2024

Mọi người đều biết, đa số những người giàu đều kinh doanh hoặc mở công ty. Hầu như không bao giờ họ để tiền tù đọng trên tay mình mà sẽ đầu tư vào các lĩnh vực khác nhau để sinh lời.

Ngoài ra, người giàu có thật sự sẽ không dùng tiền mặt, đa số họ đều dùng thẻ ngân hàng, đặc biệt là thẻ tín dụng, đến ngày tất toán thì trả cùng một lúc. Như vậy họ sẽ thống kê được số tiền mình tiêu xài trong một tháng.

Quan trọng hơn nữa là người giàu đều biết quản lý tài chính. Cho nên họ không thể tự tiện tiêu xài quá mức và thường phải ứng tiền trước trong những trường hợp khẩn cấp. Cho nên, người giàu thường sẽ không có tiền mặt trong tay.

Vì vậy chúng ta thường lầm tưởng họ là những người không có tiền, hoặc chi tiêu rất tiết kiệm.

2. Người giàu thường vay rất nhiều tiền

Giàu có mà hay kêu ca gọi là gì năm 2024

Tại sao lại nói người giàu hay bị thiếu tiền? Bởi vì họ không bằng lòng với cuộc sống hiện tại mà chỉ muốn có "cây đẻ tiền", cho nên rất nhiều công ty, xưởng sản xuất đều vay tiền ngân hàng để đầu tư sinh lời.

Bạn nói anh ta là người giàu nhưng cũng nợ ngân hàng không ít. Nhìn anh ta mặc đồ sang quý nhưng lại gánh một khoản nợ cực lớn trên lưng. Cũng đúng thôi, bạn phải biết là, để vay mượn được số tiền cực lớn đó thì anh ta cũng phải có khoản thế chấp giá trị tương đương. Nhưng bình thường họ vẫn phải trả các khoản lãi suất rất cao. Vì vậy, những người vay mượn càng nhiều họ càng tỏ ra nghèo hơn bình thường.

Người giàu có thật sự sẽ không ngừng vay tiền ngân hàng, giống như Vương Kiện Lâm (tỷ phú người Trung Quốc, chủ tịch Tập đoàn Bất động sản Vạn Đạt) từng nói với con trai: “Tiền tài nhà chúng ta cho con hoang phí 3 đời cũng không hết, nhưng mà nợ nần nhà này con trả 8 đời cũng không xong”.

Người đã mang nợ thì đương nhiên sẽ phải tiêu xài cẩn thận. Bởi vì hôm nay tiêu nhiều, ngày mai sẽ khốn đốn, nên họ thường biểu hiện bản thân rất tiết kiệm.

3. Người giàu luôn biết giả vờ

Giàu có mà hay kêu ca gọi là gì năm 2024

Người giàu thật sự rất biết cách ngụy trang. Lúc cần phải tỏ ra giàu có, họ cũng có thể tỏ ra rất giàu có, nhưng lúc cần giả vờ nghèo khó, họ cũng là người nghèo khổ không thua ai.

Người giàu không bao giờ thể hiện bản chất thật của họ trước mặt bạn để tránh những rắc rối hay những người có dụng ý xấu. Bạn sẽ không bao giờ biết được họ giàu thật hay giàu "fake".

Người giàu đều cực kỳ khôn ngoan. Họ sẽ không bao giờ làm chuyện gì gây bất lợi cho mình.

Ví dụ như khi có người hỏi vay tiền, mặc dù có tiền trong ví nhưng họ cũng có thể tỏ ra rất khó khăn. Nói thẳng ra là không muốn cho bạn vay tiền. Suy cho cùng thì một mối quan hệ nếu động chạm đến tiền bạc đều phức tạp. Cho nên họ thường hay giả vờ để không bị người khác nhìn thấu.

Người giàu sẽ có một loại tư duy gọi là “keo kiệt”, đôi khi bạn sẽ cảm thấy họ rất nhiều tiền, nhưng đôi khi bạn cũng cảm thấy họ không nhiều tiền đến vậy, chỉ giỏi hơn bình thường chút ít chứ không đủ dư dả để cho bạn mượn tiền.

Một vị lập tức nịnh nọt trả lời: “Đương nhiên là Thánh thượng giàu nhất vì cả thiên hạ này đều là của Ngài rồi”.

Một vị còn lại thẳng thắn trả lời: “Thần cho rằng, người giàu nhất là người cần kiệm. Nếu biết cần kiệm thì dù nhà chỉ có bốn bức tường cũng sẽ dần dần mà giàu có”.

Nhà vua lại hỏi: “Thế ai mới là người nghèo nhất thiên hạ này?”

Vị nịnh thần đáp: “Còn ai ngoài kẻ ăn mày, trên không có một viên ngói, dưới không có mảnh đất cắm dùi”.

Vị thần tử còn lại đáp: “Kẻ nghèo nhất thiên hạ chính là người tham lam. Đã tham lam thì cho dù có gia tài bạc triệu rồi cũng sẽ tiêu xài sạch sẽ!”

Quả thật, cuộc đời giống như một ván cờ. Chuyện giàu - nghèo giống như hai quân đang ở giữa trận chiến, đan xen lẫn lộn với nhau, không thể phân định rõ ràng.

Cuộc sống cũng không thể phân chia đơn giản thành người giàu hay người nghèo, vì họ còn chia ra, người giàu giả nghèo, người nghèo giả giàu.

Kiểu thứ nhất: Người nghèo giả giàu, che giấu sự tự ti, mặc cảm của chính mình

Có câu nói rằng: “Nghèo không phải cái tội, nhưng nghèo thì vô hình trung đã trở thành nỗi xấu hổ của nhiều người.”

Xấu hổ vì cái gì? Suy cho cùng, chúng ta tự ti, mặc cảm đều là do vấn đề hư vinh, thể diện với người ngoài.

Trong sinh hoạt hàng ngày, chúng ta có thể thường xuyên phát hiện không ít người bên cạnh luôn “ra vẻ giàu có” trong những trường hợp đông người để tăng thể diện.

Chẳng hạn như, nếu họp lớp, họ sẽ tranh trả tiền bằng thẻ tín dụng, không quên nói đệm vài câu như là “Ai mà tranh trả tiền với tôi thì chính là coi thường thằng bạn này!”.

Đằng sau bữa tối hào phóng đó, có thể họ sẽ phải tằn tiện từng đồng tiền đi lại, ăn uống của một tháng sau.

Giàu có mà hay kêu ca gọi là gì năm 2024

Hoặc là khi họ hàng tụ tập vào các dịp lễ Tết, ăn giỗ, một số người không ngừng khoe khoang về nghề nghiệp của mình, thậm chí còn cố tình bịa đặt con số tiền lương và thu nhập để “giữ thể diện”.

Những hành động này đều tạo thành một loại cảm giác hư vinh phù phiếm, giúp họ giành được sự tôn trọng của người xung quanh. Bản chất được che giấu đằng sau chỉ có sự tự ti và mặc cảm. Về cơ bản, mọi người đều đang theo đuổi tâm lý chung “tham phú phụ bần”. Càng là người trẻ, ít có cơ hội chiêm nghiệm về đời thì tâm lý này lại càng mãnh liệt.

Làm con cái, họ không muốn cha mẹ mình bị khinh thường. Làm hàng xóm, họ không muốn bị mọi người xung quanh không quan tâm. Làm một con người, họ không muốn lòng tự trọng bị đả kích.

Do đó, họ lựa chọn giả vờ, khoác lên một tấm áo hào phóng và giàu có để tự thổi phồng bản thân.

Kiểu thứ hai: Người giàu giả nghèo, tự bảo vệ mình

Nếu "người nghèo giả vờ giàu" là một mặc cảm tự ti, thì "người giàu giả vờ nghèo" là một loại tâm lý "tự bảo vệ mình".

Nghèo ở chợ đông không người hỏi, giàu nơi núi thẳm vẫn có khách tìm. Sự giàu có đôi khi cũng mang lại cho họ rất nhiều rắc rối. Đó có thể là rắc rối từ người thân, bạn bè hoặc thậm chí là những người xa lạ.

Họ hàng có thể lấy quan hệ “huyết thống” để truy cầu sự trợ giúp, nếu từ chối, bọn họ có thể công khai lên án bạn bằng vô số ngôn từ chính nghĩa và đạo đức con người. Bạn bè lại mượn danh “nhân nghĩa” để tiếp cận các cơ hội tiến thân tốt hơn thông qua mối quan hệ với bạn.

Những người càng có danh vọng hay vật chất thì càng khó kiểm soát được dục vọng (tham muốn) của bản thân cũng như những người xung quanh. Hơn nữa, người ta càng đặt kỳ vọng vào họ cao hơn những người khác. Những việc mà họ làm nếu như không đạt được kết quả như mọi người mong đợi thì sẽ khiến người ta nảy sinh tâm oán hận. Đó chính là lý do mà người xưa thường nói, “Người sợ nổi tiếng, heo sợ mập”. Giữ im lặng đôi khi là cách họ tự bảo vệ chính mình.

Tiền bạc của người giàu cũng không rơi xuống từ trên trời, cuộc sống ổn định cũng không phải người khác đem cho. Họ kiếm tiền không dễ nên lại càng phải cẩn trọng và đề phòng những ai tiếp cận với tâm lý lợi dụng.

Giàu có mà hay kêu ca gọi là gì năm 2024

Kiểu thứ ba: Giàu cũng được, nghèo cũng được, quan trọng là tự tại

Nếu có người hỏi, trên đời có kiểu người thứ ba hay không, thì câu trả lời là có. Ngoại trừ người nghèo giả giàu và người nghèo giả giàu như hai trường hợp trên, còn có một kiểu đối tượng: Họ có thể nghèo, cũng có thể giàu, cũng có thể chẳng nghèo chẳng giàu, nhưng họ tôn trọng chính cuộc sống thực của mình và không cần khoác lên mình bất cứ vỏ bọc nào.

Có người từng nói, “Quá khiêm tốn cũng là một kiểu khoe khoang”.

Chẳng hạn, một người đạt điểm 10 duy nhất trong cuộc thi nhưng lại luôn miệng nói “Cũng thường thôi, mình chỉ học qua qua thôi mà” thì phản tác dụng hoàn toàn. Cho nên, quá kiêu ngạo để che giấu sự tự ti hay quá khiêm tốn để tự bảo vệ đều là một loại thái độ cực đoan.

Chỉ sống tự tại ngay trong hiện tại, không cần thể hiện hào nhoáng, không cần khoe khoang gì nhiều vì sự im lặng an tĩnh mới thực sự đem tới cho con người cảm giác bình yên nhất.

Có câu chuyện xưa kể rằng, một thanh niên trẻ luôn sống trong ưu sầu, lo nghĩ, tìm đến một ngôi chùa cổ thanh tu. Tại đây, anh gặp một thiền sư già.

Anh bèn lại gần hỏi: "Thưa thầy, một người phải làm thế nào mới có thể sống vui vẻ, khoái hoạt hơn?"

Vị thiền sư mới đáp: “Không khó, anh chỉ cần làm được bốn điều mà thôi. Đó chính là, đặt bản thân mình là người khác, đặt bản thân người khác là mình, đặt người khác là người khác và đặt mình là mình.”

Quả thực, ý nghĩa chân chính bốn câu nói của vị thiền sư khi xưa đúc kết đó là:

1. Khi đặt bản thân mình là người khác để đối đãi thì chính là vô ngã.

2. Khi đặt người khác là bản thân mình để đối đãi thì đó chính là từ bi.

3. Khi đặt người khác chính là bản thân họ để đối đãi thì đó chính là trí tuệ.

4. Khi đặt bản thân mình là bản thân mình để đối đãi thì đó chính là tự tại.

Trong cuộc đời, nếu một người có thể chân chính hiểu và đạt được bốn loại cảnh giới này thì họ mới thực sự trưởng thành cả về thể xác lẫn tâm trí, trở nên bản lĩnh và khôn ngoan hơn.