Báo tường chủ đề 20 các văn xuôi năm 2024

i âm vang của tiếng nói mái trường hòa cùng với lời dạy của thầy cô yếu dấu sao như đọng lại trong lòng chúng tôi những nỗi niềm vô tận. Mới ngày nào còn bỡ ngỡ trước ngôi trường xa lạ là vậy mà hôm nay lại mang đầy cảm xúc tâm tư vương vấn của ngày xa trường . Lưu luyến thay ôi cái tuổi học trò như dòng điệu nhạc hòa lên trong phút giây luyến tiếc.

Cuộc đời người học sinh chắng khác gì âm điệu một khúc nhạc vội vang lên rồi cũng vội tắt đi để lại những dư âm trong lòng người nghe những nỗi niềm thầm kín. Đời học sinh là phải thế, là phải được tận hưởng là phải được vui chơi nhưng phải được dường lại ở những phút giây nào đó để hòa cùng lời giảng của thầy cô lời ân cần quan tâm mà không cần đền đáp chỉ mong được một mơ ước đưa lũ trò của mình đến được những bến bờ tương lai tươi đẹp.

-Thầy cô ơi! Những người thiêng liêng cao quý , những người lái đò tận tụy ngày đêm – Người mở ra con đường tri thức cho đàn em thơ dại, công ơn của thầy cô làm sao kể hết được.

Thầy cô luôn dõi theo từng bước chân của đàn em. Một lũ học sinh tinh nghịch như rất đáng yêu và tràn đầy trong tim nhiệt huyết của sức trẻ và niềm tin . Dù đi đâu và về đâu thì mãi mãi và mãi mãi thầy cô vẫn thầm mong cho chúng ta cập được bến bờ thành công.

Không gì đền đáp được cái công lao to lớn ấy . Chúng em là học sinh của trường Trung học Cơ sở Phổ Minh xin dâng gửi đến quý thầy cô giáo những lời cảm ơn, những tình cảm chân thành và sâu sắc nhất.

Báo tường chủ đề 20 các văn xuôi năm 2024

Lớp 6B

Huỳnh Minh Ngân 7B

CÔ GIÁO CHỦ NHIỆM CỦA EM

Em vẫn nhớ những ngày đầu tiên bỡ ngỡ bước chân vào trường Tiểu học Phổ Minh, em đã từng tự đặt cho mình biết bao câu hỏi: “Cô chủ nhiệm có khó tính không? Cô giảng bài có dễ hiểu không?”… Khuôn mặt tròn, mái tóc dài và giọng nói ấm áp của cô đã phần nào cho em câu trả lời.

Nhưng cô chủ nhiệm của chúng em không hiền, lúc vui thì cô cười đùa thoải mái còn lúc mà lớp mắc lỗi gì thì trông cô thật nghiêm khắc. Cô không hề gò ép chúng em phải tuân thủ kỉ luật, chủ yếu chỉ là tính tự giác. Không chỉ vậy, những tiết dạy của cô bao giờ cũng thú vị. Xen vào những bài giảng là những câu chuyện khiến chúng em cười nghiêng ngả hay là một đoạn phim ngắn nhưng đọng lại cho em rất nhiều suy nghĩ. Có lẽ cô là người đầu tiên khiến em cảm nhận những bài học đầu tiên ở trường thật hấp dẫn và sâu sắc!

Cô là người sống rất tình cảm. Nhớ có lần lớp em có thành viên chưa hòa đồng, cô tìm mọi cách, động viên chúng em không từ bỏ kéo bạn ấy hòa đồng cùng với lớp. Và rồi nhờ cô an ủi động viên không bỏ cuộc mà chúng em đã thành công, giúp bạn ấy có cái nhìn thiện cảm về lớp, dần dần mở lòng hơn với chúng em . Lớp em rất nghịch ngợm, lại hay quậy phá, nhưng cô không hề mắng, cô dùng những lời nói nhẹ nhàng nhắc nhở, hay đơn giản cô chia sẻ “ bí kíp” của cô trong cuộc sống hằng ngày, từ thời “màu mực tím” rất hay và ý nghĩa. Chính vì vậy mà lớp em đang dần dần tiến bộ, chăm ngoan hơn để cô vui lòng. Cô dễ thương lắm! Cô luôn bảo “Các em rất nghịch nhưng sự đáng yêu của các em khiến cô không thể thể nào ghét được”. Thử hỏi cô nói vậy thì làm sao mà em không yêu cô được cơ chứ!?

Nguyễn Thị Thu Diệu 5A

Báo tường chủ đề 20 các văn xuôi năm 2024

THẦY - CÔ GIÁO EM

Có lẽ trong cuộc đời của mỗi con người ngoài cha, mẹ là những bậc sinh thành, thầy cô cũng có công lao rất lớn. Còn đối với những học sinh đang thời cắp sách đến trường như chúng em thì thầy, cô giáo chính là những người cha, người mẹ thứ hai. Thầy cô -hai chữ thiêng liêng mà chỉ những học sinh đủ tư cách mới được phép gọi. Họ là những người đã dẫn dắt các em đi trên con đường đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho em. Mọi người vẫn thường nói thầy cô là những người lái đò cho học sinh. Khi một năm học kết thúc là chuyến đò cập bến. Có lẽ trong chuyến đò đó đã có biết bao nhiêu điều thú vị. Thầy cô cho chúng biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn, thử thách nhưng cũng có vô vàng niềm vui và sự bất ngờ. Nhờ thầy, nhờ cô luôn tận tình điều khiển, chèo lái chuyến đò đó nên chúng em đã vượt qua tất cả mọi khó khăn, để rồi theo chuyến đò cập bến cảnh kiến thức trong niềm vui, niềm không chỉ của riêng chúng em mà còn của cả thầy, cô nữa. Những gì cô làm cho chúng em thiêng liêng, cao quý không kém những gì cha, mẹ làm cho chúng em. Con người chắc hẳn ai cũng có thời cắp sách đến trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, thời của tuổi mộng mơ, của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi, của cả sự ngỗ nghịch.

Chính thầy cô là những người thay đổi cuộc đời chúng em, uốn nắn chúng em từng chút một trên con đường học vấn. Từ khi chúng em còn bi bô tập nói đã được đưa đến trường mẫu giáo để làm quen với trường, lớp. Cũng chính tại đó thầy, cô đã dạy cho chúng ta biết thế nào là lễ nghĩa, là biết cách cư xử cho phải phép. Rồi từng ngày, chúng ta bước lên những nấc thang cao hơn của nấc thang kiến thức. Thầy cô luôn theo dõi chúng ta từ một con điểm tốt, một ý tưởng hay, cho đến một sai phạm nhỏ, một lần không thuộc bài, hay cô đều chú ý khen ngợi hoặc nhắc nhở. Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng em đến đỉnh kiến thức, cho chúng em một tương lai tươi đẹp.

Chúng em luôn tự hào là học sinh của trường trung học cơ sở Phổ Minh, tự hào không chỉ học tập trong một môi trường học tập tốt mà còn vì được thầy cô giáo giỏi tận tình dạy dỗ. Ở đây thầy, cô giáo không chỉ đơn thuần là một người thầy, người cô mà còn là một người cha, người mẹ. Thầy cô sẵn sàng lắng nghe những thắc mắc, những tâm sự của chúng em.

Thầy cô có thể tạo cho chúng em những trận cười sảng khoái trong giờ học khi chúng em thấy căng thẳng. Thầy cô có thể lắng nghe và thông cảm với chúng em. Thầy cô khẽ cười và gật đầu khi chúng em cúi chào lễ phép. Nhưng thầy cô buồn khi chứng kiến chúng em hỗn láo. Phải chăng thầy cô không cho phép mình được khóc mỗi khi la trò hư, để giữ lòng mãi cứng rắn dạy bảo chúng em. Vâng tất cả, tất cả, từ những gì nhỏ nhặt nhất đến những đều cao cả nhất chúng em đều coi trọng, vì đó là tình thương mênh mông như trời biển của thầy cô dành cho chúng em.

Trên cuộc đời này có biết bao nhiêu tình cảm vô cùng thiêng liêng và sâu sắc. Tình mẫu tử, tình phụ tử, tình anh em và cả tình thầy trò. Mỗi tình cảm đều có ý nghĩa khác nhau. Thầy cô đã cho chúng em hiểu thế nào là tình thầy trò, một tình thầy trò thật sự. Chúng em sẽ mãi biết ơn thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng dành tặng cho thầy cô những đóa, điểm mười chứa đựng sự biết ơn sâu sắc nhất của chúng em vào ngày 20-11. Chúng em biết rằng tình cảm đó sẽ không bằng những gì thầy, cô đã dành cho chúng em. Nhưng chúng em sẽ cố gắng làm cho thầy cô cảm thấy tự hào về chúng em, để thầy cô có thể mỉm cười mãn nguyện. Thầy cô ơi! Thầy cô sẽ mãi là người dìu dắt chúng em trên đường đời. Chúng em sẽ luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô. Xin hãy tin vào chúng em.

Nguyễn Thị Cẩm Ngân 9B

Báo tường chủ đề 20 các văn xuôi năm 2024

Tri ân Thầy Cô 20/11 - Cảm Nghĩ Về Thầy Cô

Nhân Ngày 20-11

Tuổi học trò - Cái tuổi hồn nhiên, trong sáng với biết bao những kỉ niệm vui buồn, những sự ngỗ nghịch đáng yêu và cả những niềm hạnh phúc. Mỗi con người khi đã lớn lên có lẽ đều để lại những dấu ấn riêng cho mình về khoảng thời gian đẹp nhất trong đời ấy. Tuổi học trò với những mộng mơ, những lo âu bất chợt, những ý tưởng chợt đến rồi chợt đi. Tất cả đều được vun đắp và lớn lên dưới mái trường – nơi ta luôn có bạn bè và thầy cô bên cạnh sẻ chia những vui buồn cùng ta.

Mấy ai là kẻ không thầy

Thế gian thường nói không thầy sao nên.

Thầy cô, chỉ với hai tiếng thôi mà sao chúng em cảm thấy cao quý và thiêng liêng đến vậy. Có lẽ rằng, tình yêu nghề, yêu trẻ thơ đã ngấm sâu vào trong mỗi con người. Để đến khi trở thành những thầy giáo, cô giáo sự nhiệt huyết, tận tình trong mỗi con người lại dâng trào lên. Thầy cô chính là những người dẫn đường chỉ lối cho chúng em trên con đường đời của riêng mình, người vun đắp những ước mơ của chúng em vào một tương lai tươi sáng hơn.

Mỗi thầy cô giáo là một người lái đò cần mẫn. Khi năm học kết thúc cũng chính là lúc những chuyến đò đã bắt đầu cập bến. Một chuyến đò với biết bao công sức và tâm huyết. Một chuyến đò chở biết bao tri thức, tình cảm mà thầy cô muốn gửi vào mỗi chúng em. Chúng em biết rằng để làm được điều đó thầy cô đã phải thức khuya, miệt mài, cặm cụi bên trang giáo án. Chúng em biết rằng đó là tất cả những giọt mồ hôi, nước mắt của các thầy cô. Tình yêu thương vô bờ bến ấy chúng em sẽ luôn trân trọng và cất giữ mãi trong trái tim.

Thầy cô không những cho chúng em tri thức để từng ngày trôi qua là lúc chúng em bước lên cao hơn với nấc thang kiến thức. Thầy cô còn là người dạy cho chúng em biết, dạy cho chúng em hay về những đạo lí làm người. Đó cũng là những bài học đường đời đầu tiên mà chúng em được học từ thầy cô. Thầy cô là người dạy chúng em biết học, biết viết, biết làm những gì nên làm, biết nói những gì nên nói, biết khi nào nên im lặng để lắng nghe ý kiến của người khác; Người đã dạy em biết khóc, biết cười đúng lúc, biết quan tâm đến những người xung quanh, biết không làm ngơ trước những mảnh đời bất hạnh; Người dạy em biết thế nào là tình yêu thương, thế nào là đoàn kết cũng như làm thế nào để vượt qua đau khổ, thất bại. Những bài học tưởng chừng như đơn giản ấy sẽ là những hành trang vô cùng quý giá để chúng em bước vào đời.

Tình yêu thương mà mỗi thầy cô dành cho những đứa học trò yêu quý của mình cũng giống như tình cảm cha mẹ dành cho chúng em vậy. Chẳng vậy mà người ta vẫn thường hay nói thầy cô là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng em. Thầy cô an ủi và là nguồn động viên vô cùng to lớn đối với chúng em mỗi lần chúng em thất bại, vấp ngã hay là niềm hạnh phúc được nhân đôi những khi thành công. Nhìn những giọt nước mắt đau khổ của chúng em mỗi lần vấp ngã, thầy cô cũng chẳng dấu nổi nước mắt. Những lần như thế thầy cô đều ôm chúng em vào lòng và mong sao sự ấm áp đó sẽ xoa dịu nỗi đau trong lòng mỗi học trò mà thầy cô yêu thương như con.

Chúng em đang dần lớn lên và cũng đã được học rất nhiều thầy giáo, cô giáo. Mỗi người thầy, người cô là một người chăm sóc vườn hoa để mỗi bông hoa sẽ tươi tốt và trở thành một con người có ích cho xã hội. Mỗi thầy cô dạy dỗ chúng em dù tính cách khác nhau nhưng tất cả đều có chung một tình yêu nghề, yêu học trò và cả sự nhiệt huyết trong mỗi con người.

Thầy cô kính mến! Ngày 20-11 đang đến gần. Dù không biết làm gì để đáp lại công ơn to lớn ấy nhưng chúng em cũng xin kính dâng lên các thầy, các cô những lời thành kính và tri ân nhất xuất phát từ sâu trong mỗi trái tim của chúng em. Chúng em xin hứa sẽ học tập thật tốt, sẽ gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống để xứng đáng với những kì vọng và mong mỏi của thầy cô. Dù sau này trên con đường của chúng em dẫu có phong ba, bão táp,chúng em sẽ luôn vững tin bước qua vì chúng em biết ở một nơi nào đó thầy cô vẫn đang mỉm cười và dõi theo chúng em.

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi

Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa

Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu…

Huỳnh Thị Thu Thảo 8A

MẸ HIỀN Ở TRƯỜNG HỌC

“Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo

Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền..”

Thầy, cô là những người ngày ngày đưa chuyến đò sang sông tới bến bờ tri thức, là những người luôn âm thầm dõi theo từng bước đi của các thế hệ học trò bé nhỏ và cũng là những người bên cạnh chúng ta trong những lúc khó khăn nhất. Lớp chúng tôi thật may mắn khi được cô Hạnh chủ nhiệm, cũng là cô giáo dạy bộ môn GDCD, dìu dắt từ những ngày đầu tiên bước vào cấp học THCS.

Trái với vẻ bề ngoài có vẻ nghiêm khắc và mang đôi nét lạnh lùng, cô giáo của chúng tôi sở hữu một trái tim vô cùng ấm áp. Sự ấm áp của cô thể hiện qua ánh mắt, cử chỉ, lời nói khi tiếp xúc với chúng tôi. Hình ảnh cô hiện lên trong tâm trí chúng tôi lúc nào cũng rất gần gũi và giản dị.

Cô cũng rất nghiêm khắc, nhất là khi học sinh phạm lỗi. Nhưng sau mỗi lần như vậy, những bạn mắc lỗi trở nên ngoan ngoãn, có ý thức hơn, biết đứng lên từ chỗ vấp ngã để sửa đổi. Chúng tôi luôn khắc sâu vào tâm trí những lời khuyên bổ ích của cô và sử dụng nó như một phương châm sống cho bản thân mình. Vâng, tất cả những gì từ nhỏ nhặt nhất đến những điều cao cả chúng tôi đều coi trọng, vì đó là tình yêu mênh mông như trời bể mà cô dành cho chúng tôi. Xin cảm ơn cô!